THỰC THI Ý CHÚA
Đọc Kinh Thánh Tân Ước, ta nhận thấy Đức Giêsu thường dùng các hiện tượng, các sự kiện xảy ra trong cuộc sống hằng ngày để so sánh với những bài học giáo lý về ơn cứu độ.
Hình ảnh người cha sai hai con đi làm vườn nho trong dụ ngôn rất quen thuộc do thánh sử Mátthêu viết tại chương 21, từ câu 28 đến 32 là một thí dụ cụ thể. Dụ ngôn diễn tả lối sống tương phản giữa những người thu thuế và bọn biệt phái (pharisiêu).
Hình ảnh người cha sai hai con đi làm vườn nho trong dụ ngôn rất quen thuộc do thánh sử Mátthêu viết tại chương 21, từ câu 28 đến 32 là một thí dụ cụ thể. Dụ ngôn diễn tả lối sống tương phản giữa những người thu thuế và bọn biệt phái (pharisiêu).
Những người thu thuế bị dân Do Thái xếp vào thành phần tội lỗi, vì họ cộng tác với người ngoại quốc và không trung thành với luật lệ của cha ông. Đức Giêsu ghét tội, nhưng Người rất thương những kẻ tội lỗi.
Đức Giêsu tìm cách chinh phục và đón tiếp họ một cách âu yếm, khi họ thành tâm thống hối trở về. Trong dụ ngôn ’’người pharisiêu và người thu thuế lên đền thờ cầu nguyện’’ do thánh sử Luca viết, tại chương 18, từ câu 9 đến 14, Đức Giêsu khen người thu thuế khiêm nhường.
Đức Giêsu tìm cách chinh phục và đón tiếp họ một cách âu yếm, khi họ thành tâm thống hối trở về. Trong dụ ngôn ’’người pharisiêu và người thu thuế lên đền thờ cầu nguyện’’ do thánh sử Luca viết, tại chương 18, từ câu 9 đến 14, Đức Giêsu khen người thu thuế khiêm nhường.
Người thu thuế Lêvi, tức Mátthêu, khi được Đức Giêsu gọi đã bỏ mọi sự mà đi theo làm tông đồ của Người. (Mat. 9,9; Lc 5,27). Còn người thu thuế Giakêu ước ao nhìn thấy Đức Giêsu, đã được Người ghé thăm và chúc phúc ngay tại tư gia của ông.
Pharisiêu là một giáo phái Do Thái, vào thời Đức Giêsu, có chừng 6 ngàn thành viên. Họ chủ trương tuân hành từng câu, từng chữ trong các luật lệ và tập tục của cha ông. Pharisiêu rất tự mãn và kiêu căng. Họ tìm nhiều dịp để bắt bẻ, chống đối Đức Giêsu. Họ thường bị Đức Giêsu cảnh cáo là giả hình, kiêu ngạo, trọng hình thức, vụ lợi…
Dĩ nhiên không phải tất cả mọi người thuộc phái pharisiêu là thành phần xấu. Kinh Thánh Tân Ước nhắc tới Nicôđêmô lén lút gặp Đức Giêsu vào ban đêm (Gioan 3). Sách Công Vụ Tông Đồ đề cập tới Gamaliel là bậc thày của thánh Phaolô (Cvtđ 22,3; 5,34).
Đó cũng là cách thực thi Ý Chúa.
Dĩ nhiên không phải tất cả mọi người thuộc phái pharisiêu là thành phần xấu. Kinh Thánh Tân Ước nhắc tới Nicôđêmô lén lút gặp Đức Giêsu vào ban đêm (Gioan 3). Sách Công Vụ Tông Đồ đề cập tới Gamaliel là bậc thày của thánh Phaolô (Cvtđ 22,3; 5,34).
Trở lại dụ ngôn, ta nhận thấy, chủ vườn nho chính là Thiên Chúa. Hai người con thuộc hai thành phần khác nhau: thu thuế và pharisiêu. Những người thu thuế không tuân hành luật Môisen, nhưng sau lại tin Đức Giêsu và thống hối trở về với Tin Mừng.
Họ biểu tượng cho người con trưởng trong dụ ngôn, khi thưa ’’con không đi’’, nhưng sau hối hận, mà đi làm vườn nho cho cha. Pharisiêu giữ luật Môisê rất kỹ, nhưng phủ nhận Chúa Cứu Thế, Đấng mà Môisê đã tiên báo. Pharisiêu là hình ảnh của người con thứ, ngay lúc đầu đã thưa với cha ’’vâng con đi’’, nhưng thực tế lại không đi làm vườn nho cho cha.
Họ biểu tượng cho người con trưởng trong dụ ngôn, khi thưa ’’con không đi’’, nhưng sau hối hận, mà đi làm vườn nho cho cha. Pharisiêu giữ luật Môisê rất kỹ, nhưng phủ nhận Chúa Cứu Thế, Đấng mà Môisê đã tiên báo. Pharisiêu là hình ảnh của người con thứ, ngay lúc đầu đã thưa với cha ’’vâng con đi’’, nhưng thực tế lại không đi làm vườn nho cho cha.
Vậy chính những người thu thuế đã thực thi ý định của Thiên Chúa, và do đó được phần thưởng: ’’ta nói thật với các ngươi, những người thu thuế và bọn bán dâm sẽ vào nước Thiên Chúa trước các ngươi! Vì Gioan theo đường chính trực đến với các ngươi mà các ngươi chẳng tin, song bọn thu thuế, phường mãi dâm lại tin; hơn nữa, các ngươi đã mục kích, nhưng cũng chẳng sám hối đền tội mà tin Người.’’ (Mat. 21,32).
Nếu đem dụ ngôn áp dụng vào thực tế, cá nhân ta thuộc lớp người nào: Thu thuế hay Pharisiêu? Trong suy nghĩ, qua cách sống đạo, có thể ta đang mang ít nhiều pharisiêu tính, mà chính ta không khám phá được.
Với dăm ba việc thực hành đạo, nhiều khi chỉ là hình thức hời hợt bên ngoài, mà ta đã tự mãn, cho mình là thánh thiện, đạo đức, rồi bắt bẻ, xét đoán, khinh thường những người khác… Hãy coi chừng!
Ước chi mỗi người trong chúng ta, tự đáy lòng, nên mặc lấy tâm tình khiêm tốn của người thu thuế, và hằng ngày tự đấm ngực - đừng đấm ngực người khác! Và thưa với Chúa: Lạy Chúa, xin đoái thương con là kẻ tội lỗi!’’ (Lc. 18,13).