Thứ Năm Sau Chúa Nhật IV Phục Sinh
Các bài đọc trích sách:
- Công Vụ Tông Đồ 13,13-25;
- Thánh Vịnh 89,2-3.21-22.25+27; - Gioan 13,16-20
Nhập Lễ:
’’Lạy Chúa,khi Chúa đứng đầu dân tộc tiến
ra, Chúa lên đường với họ, và ở trong họ, thì đất rung động và trời vỡ lở, halleluia’’ (Thánh Vịnh 67,8-9.20)
Bài Đọc:
’’Từ dòng dõi
Đavít, Thiên Chúa đã đưa đến cho Israel một Đấng Cứu Độ là Đức Giêsu’’ (Công Vụ Tông Đồ 13,13-25).
Đáp Ca
’’Lạy Chúa, tình thương Chúa, đời
đời con ca tụng’’ (Thánh Vịnh 88,2a).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Halleluia.
Halleluia. Lạy Chúa Giêsu Kitô là
vị Chứng Nhân trung thành, là Trưởng Tử trong số những người từ cõi chết trỗi dậy,
Chúa đã yêu mến chúng con, và đã lấy máu mình rửa sạch tội lỗi chúng con. Halleluia’’. (theo Khải Huyền 1,5ab)
Tin Mừng:
’’Ai đón tiếp
người Thầy sai đến là đón tiếp Thầy’’ (Gioan
13,16-20).
Ca Hiệp Lễ:
’’Này đây Ta sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế,
halleluia’’. (Mátthêu 28,20)
*****
Đấng
Cứu Độ Là Đức Giêsu
Để thi hành trọn vẹn sứ vụ Tông Đồ, Phaolô cũng như bạn
hữu của Người luôn sẵn sàng chuẩn bị lên đường.
Trình thuật của Luca trong sách Công Vụ Tông Đồ phản ảnh kế hoạch và hoạt
động không ngừng của Giáo Hội sơ khai, trong các chuyến du hành truyền bá Tin Mừng.
Đấng Cứu Độ Là Đức Giêsu
Muốn thực hiện sứ vụ rao giảng
Tin Mừng thêm hiệu năng, dường như có những khi các Tông Đồ phải tập hợp thành
từng nhóm nhỏ, thay vì tách riêng, ra đi rải rác từng người. Chương trình rao giảng của các Tông Đồ dựa
theo kết hoạch hợp rồi lại tan.
Tiến trình rao giảng Tin Mừng của Phaolô diễn biến theo
kế hoạch do chính Người tự sắp xếp. Mặc dù Gioan từ giã nhóm để trở về Giêrusalem,
các môn đệ khác tiếp tục cuộc hành trình tới Antioch, xứ Pesidian.
Ở đây, theo thói quen, các Ngài tham dự ngày Sabát tại
hội đường. Sau các bài đọc trích từ sách
luật và sách tiên tri, các Tông Đồ được giới đặc trách trong hội đường giới thiệu,
đặc biệt yêu cầu các Ngài khuyên dậy dân chúng ít lời.
Trải qua nhiều cuộc quấy nhiễu và bất mãn tới cùng cực,
khiến nền đạo đức đã bị sa sút trầm trọng, dân chúng cần một sức đẩy nào đó, có
thể đem lại cho họ một niềm tin và hy vọng; từ đó, họ sẽ cảm thấy phấn khởi.
Sứ điệp của Phaolô là lời dẫn chứng riêng đối với dân
tộc Israel. Phaolô cho người nghe một tổng
lược về lịch sử ơn cứu độ, giúp họ cảm thấy tự hào và hãnh diện, đồng thời thêm
hăng say trong cuộc sống hiện tại.
Qua sứ điệp của Phaolô, người Do Thái biết mình là một
dân tộc được Thiên Chúa tuyển chọn và dẫn đưa họ ra khỏi ách nô lệ ở Ai Cập, rồi
đưa họ vào sa mạc để chuẩn bị tiến vào đất hứa; đoạn Thiên Chúa ban cho họ các
thẩm phán để cai trị họ, và tiếp theo là ban tặng cho họ một vị vua, như lòng họ
mong muốn. Sau khi loại bỏ Saulê, con của Kish, Thiên Chúa đã đặt để Đavít; và
từ dòng dõi này, xuất hiện Đấng Cứu Thế là Đức Giêsu.
Sau buổi diễn thuyết, Phaolô không ngừng gợi lên trong
tâm trí họ niềm kiêu hãnh và lòng tôn phục tự nhiên, đối với truyền thống, cũng
như đối với Thiên Chúa. Trong kế hoạch
tiêu diệt nhân chủng, người ta thường tìm đủ cách hầu triệt hạ một dân tộc, bằng
cách nêu lên các tệ đoan diễn ra trong xã hội liên hệ, hoặc thiết lập một loại
công dân hạng hai tại nơi đó.
Vì thế, Phaolô đã khuyên bảo dân chúng Israel nên ý thức
điều đó và hãy đứng thẳng người, nâng hẳn đầu lên, hướng mặt về phía trước và hùng
dũng tiến bước. Phaolô cho biết, có Thiên
Chúa ở bên cạnh, thì đừng sợ hãi bất cứ điều gì.
Thánh Gioan nói:
’’Tình yêu hoàn hảo loại trừ sợ
hãi’’ (1 Gioan 4,18). Cũng có lý,
khi câu nói kia được đổi ngược lại, và Phaolô biết rất rõ điều đó. Sợ hãi có thể tiêu diệt tình yêu. Sợ hãi là một ý tưởng thiếu lành mạnh, làm nhụt
chí người đem Tin Mừng gieo vãi trong một thế giới tràn đầy đố kị và hỗn loạn.
’’Lạy Chúa,
xin ban cho con sự can đảm
và lòng nhiệt thành, sẵn sàng làm
nhân chứng của Chúa trong thế gian.
Xin cho con biết đặt niềm tin ở chính mình,
đồng thời biết nâng phẩm giá của người
khác lên. Xin
Chúa mở lòng trí tất cả mọi người để
họ có thể đón nhận Tin Mừng cứu độ. Amen’’.