Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 17 Thường Niên - Năm Lẻ

    Thứ Năm Sau Chúa Nhật 17 Thường Niên  -  Năm Lẻ
    Các bài đọc trích sách: - Xuất Hành 40,16-21.34-38; - Thánh Vịnh 84,3-6.8.11;
    - Mátthêu 13,47-53
     
     
    Phúc Thay Kẻ Lấy Ngài Làm Sức Mạnh
     
     
     
    Việc giao tiếp giữa Thiên Chúa và con người là một sự kiện thật sự khó hiểu.  Bài trích sách Xuất Hành hôm nay phác hoạ hình ảnh ấy.  Thi hành mệnh lệnh của Thiên Chúa, ngày đầu năm mới, tức là chín tháng sau khi đặt chân tới núi Sinai, Môsê cho dựng Nhà Xếp (Nhà Tạm). 
     
    Khi mọi việc đã ổn định, thì có một ‘’đám mây che phủ Lều Hội Ngộ, và vinh quang của Thiên Chúa đầy tràn Nhà Tạm.’’  Như thế là cuộc hành trình tiến vào Đất Hứa có thể thực sự bắt đầu, dưới sự chỉ đạo của Thiên Chúa.  Từ điểm này, mọi người nhận rõ tình yêu và lòng trung tín của Thiên Chúa, không bao giờ thay đổi.
     
    Đọc Kinh Thánh Cựu Ước, đôi khi chúng ta thấy có một chút khó hiểu, nhất là lối viết của người dân Hebrev (cổ Do Thái). Các trình thuật thường được lập đi lập lại nhiều lần; chẳng hạn, khi đề cập tới lòng trung tín của Thiên Chúa, những con đường huyền nhiệm, hoặc mô tả việc Thiên Chúa chờ đợi sự đền đáp của con người… 
     
    Kinh Thánh diễn đạt lòng trung tín như là một trong các đặc tính của Thiên Chúa.  Lòng trung tín là một đức tính tốt của người cha, đối xử với con cái, đã được đề cập tới nhiều lần, Cựu Ước cũng như Tân Ước.  Con người liên hệ với Thiên Chúa, như đã ghi trong Kinh Thánh, là cách đền đáp lòng trung tín tuyệt đối, đã được Đấng ban hành các mệnh lệnh, khẳng định nhiều lần.  Thực vậy, tính bất biến và lòng trung tín được mô tả như bản tính của Thiên Chúa. 
     
    Điều Người đã hứa, không bao giờ Người thay đổi.  Sự kiện này đã được liên tục nhắc tới trong toàn bộ lịch sử công trình cứu chuộc, với mục đích phản lại đặc tính hay thay đổi của nhân loại.  Chỉ trong Thiên Chúa nhập thể, con người mới tìm được ơn cứu độ, bởi vì Đức Kitô là Đấng đã bầy tỏ lòng trung tín tuyệt đối, bằng cái chết trên thập giá vì chúng ta.
     
    Các đoạn sách đã đọc, diễn tả mối liên hệ giữa Thiên Chúa và con người, dưới hình nào cũng đều qui về một mục đích chung, phù hợp với các nền văn hóa, và thích ứng trong mọi thời đại.  Dù có được chúng ta đón nhận hay không, thì tình yêu vô điều kiện của Thiên Chúa vẫn ngàn đời không phai nhạt, bởi vì Thiên Chúa là Tình Yêu. 
     
    Đó là một mầu nhiệm thực sự phức tạp và khó hiểu, không khác gì tác động của Thiên Chúa trong cuộc sống mỗi con người, qua các biến cố xẩy ra hằng ngày, như sự buồn khổ, thử thách, gặp gỡ cá nhân, du lịch, thi đua, chiến đấu, cám dỗ…vân…vân, và cuối cùng, đạt được ơn thánh, vì đã chiến thắng sự dữ. 
     
    Tâm hồn chúng ta không thể hiểu được các mầu nhiệm nơi Thiên Chúa; lý trí chúng ta bất lực khi suy luận về sự thật này, bởi vì sự thật tiềm ẩn trong các ân sủng tình yêu, do Thiên Chúa ban phát cho con người, để con người đem hoa qủa đến với thế gian.  Điều tốt đẹp chắc chắn sẽ phải đến, giống như hoàn cảnh đau khổ lâu dài của Môsê.  Nếu chúng ta kết hợp với Chúa, và để cho mọi lo âu, buồn phiền giải thoát chúng ta.
     
                    ‘’Lạy Chúa, Chúa là mầu nhiệm, nên tâm hồn và trí khôn con người không thể hiểu thấu, mặc dù Chúa luôn ở gần gũi với trái tim biết yêu thương của nhân loại.  Chúng con cảm tạ Chúa đã tạo dựng nên những trái tim có khả năng giao tiếp và làm vừa long Chúa cũng như tha nhân.  Amen.’’