Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Thứ Tư Sau Chúa Nhật 17 Thường Niên - Năm Lẻ

Thứ Tư Sau Chúa Nhật 17 Thường Niên -  Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Xuất Hành 34,29-35; - Thánh Vịnh 99,5-7.9; - Mátthêu 13,44-46

 
Hãy Suy Tôn Đức Chúa
Là Thiên Chúa Chúng Ta

 
Nhiều khi nghĩ rằng, được nhìn thấy vinh quang Thiên Chúa cách tỏ tường, chúng ta sẽ cảm thấy rất hoan lạc, nhưng trên thực tế, nếu được cái vinh hạnh ấy, có lẽ chúng ta không thể chịu đựng nổi.  Chúng ta cùng nhau suy niệm trình thuật trong Phúc Âm v việc Đức Giêsu Biến Hình trên núi Tabor, trước sự chứng kiến của ba môn đệ.  Ánh sáng nơi Đức Giêsu tỏa ra cực kỳ mạnh, đến nỗi, các ngài không chịu đựng nổi; đặc biệt là ngay sau khi Đức Giêsu, lần đầu tiên, cho các ngài biết, cuộc thương khó và tử nạn của Người.

Bài đọc hôm nay cho chúng ta biết, con người phải phấn đấu nhiều lắm, mới có đủ khả năng chiêm ngắm vinh quang rạng ngời của Thiên Chúa.  Sau khi đàm đạo với Thiên Chúa, ông Môsê, từ một ngọn núi khác, tên là Sinai, đi xuống cùng dân chúng, mặt ông chiếu tỏa vinh quang Thiên Chúa.  Ánh sáng từ khuôn mặt Môsê tỏa ra qúa mạnh, đến nỗi, ông phải lấy một tấm màn che mặt lại, thì dân chúng Israel mới dám đến gần. 

Ba môn đệ đã nhìn thấy Môsê hiện diện trong cuộc Biến Hình của Đức Kitô; và qua sách Khải Huyền, chúng ta biết, ở trên thiên đàng, các kẻ được cứu chuộc sẽ ‘’hát bài ca của ông Môsê, tôi tớ Thiên Chúa, và bài ca của Con Chiên’’ (Khải Huyền 15,3). Dường như vinh quang Thiên Chúa chiếu tỏa qua ông Môsê, cũng giống như vinh quang chiếu tỏa qua Đức Giêsu.

Ánh hào quang của ông Môsê, mang ý nghĩa một người tôi trung gần gũi Thiên Chúa.  Vinh quang Thiên Chúa xuyên qua, trước tiên là ông Môsê, và sau đó đến Đức Giêsu Kitô; nhờ thế, sức mạnh ánh sáng vinh quang ấy đã giảm bớt, có thể dễ dàng thấm nhập vào thân xác yếu hèn của chúng ta; giống như khi chúng ta giao tiếp với mặt trời và mặt trăng. 

Mặt trăng tỏa ra một thứ ánh sáng êm dịu, hấp dẫn, dễ thương, mọi người có thể đưa cặp mắt trìu mến chiêm ngắm; khác hẳn với ánh mặt trời gay gắt. Tất cả chúng ta là tội nhân, vì thế, nếu đứng trước dung nhan Thiên Chúa, vinh quang và quyền năng của Người sẽ làm cho chúng ta trở nên đui mù. 

Chúng ta có thể chiêm ngắm Đức Giêsu Kitô, Thiên Chúa nhập thể, một dung nhan dịu hiền; hoặc ông Môsê, người tôi trung Thiên Chúa; bởi vì ánh sáng nơi các Ngài không còn cực mạnh đến độ có thể làm con mắt chúng ta trở thành mù quáng. 

Chúng ta được thanh luyện để kết hợp với Thiên Chúa tình yêu, vào giờ sau hết, ‘’hầu chúng ta tắm gội trong ánh sáng của Người’’ (Khải Huyền 22,4-5).  Như thế đủ biết, ánh đèn hay ánh sáng mặt trời đều là những vật thể không thích nghi, chỉ có sự tinh sạch tuyệt vời mới đủ sáng chiếu rọi khắp nơi.

Muốn trở thành tôi tớ trung tín theo mẫu gương Đức Giêsu Kitô, chúng ta biết, ở vào thời điểm nào đó, chúng ta cũng được mời gọi làm những ‘’bộ phận lọc’’ vinh quang Thiên Chúa, qua các lối hẹp. Thánh Anphongsô Liguori (1696-1797) đã ví lòng thương xót của Đức Giêsu Kitô với Bí Tích Hòa Giải.

‘’Lạy Chúa, chúng con trông đợi ánh sáng của Chúa, nhưng đừng để chúng con lầm tưởng ánh sáng ấy là của chính chúng con. Xin Chúa giúp chúng con mang ánh s áng êm dịu của Chúa chiếu tỏa đến tất cả những người chúng con gặp gỡ, hầu Tin Mừng cứu độ của Chúa được truyền gieo đến tận cùng trái đất.  Amen.’’