Thứ Bảy
Sau Chúa Nhật 25 Thường Niên - Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Dacaria 2,5-9.14-151; - Giêrêmia
31,10-13; - Luca 9,43-45
Này Ta Đang Đến Để Ở Lại Giữa
Ngươi
Là phần tử thuộc thụ
tạo mới, đương nhiên chúng ta là con cái Chúa, vì thế, đời sống tâm linh của chúng
ta có liên hệ mật thiết với dân Do Thái.
Lịch sử của họ, cũng là lịch sử của chúng ta; niềm hy vọng của họ cũng là
hy vọng của chúng ta. Sự sa ngã của họ,
cũng là sa ngã của chúng ta. Với ý hướng
ấy, chúng ta ước mong, có thể đón nghe Lời Chúa cùng một tâm tình như dân Do Thái
đã nghe.
Đồng thời, chúng ta
có thể được chung hưởng vinh quang Chúa, như ngôn sứ Dacaria đã đón nhận. ‘’Hỡi những ai kính sợ Chúa, hãy ca tụng
Người đi! Hỡi con cái nhà Giacóp, hãy
tôn vinh Người đi! Hỡi toàn dân Do Thái, hãy một lòng sợ hãi!’’ (Thánh Vịnh
22,23). Lời kêu gọi trên thật đúng lúc, vì ngay từ thuở ban đầu, dân Do Thái đã
được diện kiến Thiên Chúa.
Người tuyển chọn và
yêu mến họ. Người tạo dựng họ giống và
như hình ảnh Người, và Người thổi thần khí của Người vào trong họ. Người nâng niu, chiều chuộng họ, giống như vị
hôn thê của Người; như người chủ chăm nom vườn nho của mình thế nào, thì Người
cũng săn sóc, dưỡng nuôi, đào luyện, chở che họ, ngày đêm như vậy, để họ không
bị khô héo hoặc úa tàn, nhưng nẩy sinh thật nhiều hoa trái.
Đối với chúng ta,
Thiên Chúa cũng bầy tỏ tình yêu của Người, bằng những cử chỉ như vậy, nhưng chúng
ta làm ngơ và ngoảnh mặt đi. Chúng ta thờ
ơ, lãnh đạm, không tìm gặp Chúa. Chúng
ta phủ nhận giao ước, sống theo ý riêng mình, và luôn cảm thấy thiếu vắng vinh
quang Chúa.
Đáng lẽ công lý tự
nhiên đã chôn vùi chúng ta, nhưng Chúa đầy lòng khoan dung, vẫn yêu thương, tha
thứ lỗi lầm, và mang bình an đến cho chúng ta.
Thấy sự bất trung nơi chúng ta, Thiên Chúa ban cho chúng ta sự trung tín
của Người. Mỗi lần chúng ta sám hối, Người
ban cho chúng ta niềm hy vọng. Khi trở về
với Chúa và sống an bình trong Người, chúng ta tìm được ơn cứu độ.
Trong thinh lặng và
tin yêu, chúng ta tìm được sức mạnh. Thiên
Chúa kêu gọi và giải thoát chúng ta khỏi cảnh lưu đầy tội lỗi, để Người chiếm
ngụ chúng ta, bằng sự hiện diện yêu thương, ngoài mong ước thông thường của chúng
ta. Lúc đó, không tường vách, cản ngăn nào,
đủ khả năng phân cách sự gần gũi giữa Người và chúng ta, nhưng chỉ còn lửa tình
yêu của Người phủ che chúng ta mà thôi.
Lửa ấy có sức tẩy luyện và biến đổi tâm hồn chúng ta.
Chúng ta vui mừng
trong ơn cứu độ của Đức Giêsu Kitô, Đấng biến đổi chúng ta, từ một con người
mang não trạng cũ sang mới, từ nơi tối tăm, vào nơi ánh sáng. Người đã thực hiện trọn vẹn lời Thiên Chúa hứa
với dân Do Thái. Trong Đức Kitô Giêsu,
chúng ta có một cuộc sống mới, một khởi đầu mới, hầu tiến tới thành tựu, trong
giờ sau hết.
Lúc ấy, bằng quyền uy, Thiên Chúa sẽ bênh vực chúng
ta, bảo vệ Giáo Hội, và dân riêng Người, như những kẻ mặt không che màn, chúng
ta phản chiếu vinh quang Chúa, như một bức gương; như vậy, chúng ta được biến đổi,
nên giống, cũng một hình ảnh đó, ngày càng trở nên rực rỡ hơn, bởi tác động của
Chúa là Thần Khí (2 Côrintô 3,18).