Thứ Năm Sau Chúa
Nhật V Mùa Chay
Các bài đọc trích
sách: - Sáng Thế 17,3-9; - Thánh Vịnh 105,4-5.6-7.8-8; - Gioan 8,51-59
Nhập Lễ:
’’Chúa Kitô là trung gian của Tân Ước, để
nhờ sự chết của Người mà những kẻ được kêu gọi, đến lãnh lấy gia nghiệp đời đời
đã hứa cho họ’’ (Do Thái 9,15).
Bài Đọc:
’’Ngươi sẽ là
cha của vô số dân tộc’’ (Sáng Thế 17,3-9).
Đáp Ca:
’’Giao ước đã lập ra, muôn đời Chúa nhớ mãi’’ (Thánh Vịnh
104,8a).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Ngày hôm nay, anh em chớ cứng lòng, nhưng hãy nghe
tiếng Chúa’’ (theo Thánh Vịnh
94,7b.8a)
Tin Mừng:
’’Ông Ápbraham
là cha các ông đã hớn hở vui mừng vì hy vọng được thấy ngày của tôi’’ (Gioan
8,51-59).
Lời Nguyện Hiệp Lễ:
’’Thiên Chúa đã
không dung tha chính Con mình, nhưng lại phó thác Con vì tất cả chúng ta: Người ban cho chúng ta mọi sự cùng với Con của
Người’’ (Rôma 5,32)
*****
Hãy Nghe Tiếng Chúa
‘’Qủa thật,
qủa thật, Ta nói với các ngươi: Khi
Ápbraham chưa sinh ra, thì đã có Ta rồi’’ (Gioan 8,58). Trong Kinh Thánh Tân Ước, không có đoạn nào
diễn tả việc Đức Giêsu tự xưng mình là Thiên Chúa rõ ràng hơn câu này. Khi hiện ra trong bụi gai đang bốc lửa, Đức
Giêsu lấy danh thánh mà tỏ lộ cho Môsê biết về mình (Xuất Hnàh 3,13-14). Đối với thính giả người Do Thái, thì đó là một
lời hết sức lộng ngôn, vì thế họ đã lấy đá ném Đức Giêsu. Đối với chúng ta thì đó là một xác quyết về một
chân lý sáng ngời, và chúng ta có thể lấy làm hân hoan và hết lòng ca tụng Thiên
Chúa.
Toàn bộ Tin Mừng do thánh Gioan trình thuật với mục đích
cho nhân loại biết, Đức Giêsu là Người Con duy nhất, sinh bởi Thiên Chúa Cha từ
thuở đời đời. Người là Ngôi Lời, là Thiên
Chúa, và Người đã cùng có với Chúa Cha từ thuở ban đầu (Gioan 1,1); và khi thời
gian viên mãn, Người đã trở nên người phàm, tự gánh lấy tội lỗi chúng ta (Gioan
1,14). Đức Giêsu đã tỏ lộ hoàn toàn bản
tính Thiên Chúa, bởi vì Người là Con Thiên Chúa, là Đấng ngự bên hữu Đức Chúa
Cha, chỉ một mình Người có thể tỏ lộ cho chúng ta biết Chúa Cha (Gioan 1,18).
Một điều đáng ghi nhận là Thiên Chúa Toàn Năng, Đấng
Siêu Phàm, đã dựng nên trời và đất, mà không cần tới bàn tay và khối óc con người. Người không cần tới bất cứ một trung gian, thế
lực nào, nhưng tự mình đến như một Emmanuel,
nghĩa là ‘’ThiênChúa-ở-cùng-chúng-ta.’’
Kinh ngạc trước kỳ công của Thiên Chúa, chúng ta chỉ
có một cách duy nhất là dâng lời cảm tạ và cầu xin Chúa Thánh Thần mở lòng trí,
để chúng ta có thể nhìn thấy tình yêu vô biên của Thiên Chúa dành cho chúng ta,
là con cái của Người.
Suy ngẫm về chân lý này, thúc đẩy chúng ta hết lòng
tôn kính, thờ phượng, ca tụng và ngợi khen Chúa, về những điều tốt lành Người đã
làm cho chúng ta. Thiên Chúa thân chinh đi
vào thế gian, để mời gọi chúng ta đến với Người bằng niềm tin, hầu qua Chúa Thánh
Thần, chúng ta được chia sẻ đời sống thần linh với Người.
Hơn tất cả, Thiên Chúa muốn được thờ phượng, nhưng
‘’Thiên Chúa muốn những kẻ thờ phượng Người, phải thờ phượng trong thần khí và
sự thật’’ (Gioan 4,23). Khi Chúa Thánh
Thần thúc giục, khiến tâm trí chúng ta nhận biết Đức Giêsu là Chúa và là Thiên
Chúa, tức là lúc chúng ta được hướng dẫn tới việc tôn thờ Người với tất cả tâm
hồn và trí khôn.
Dù mức độ hiểu biết hay trình độ đức tin của chúng
ta như thế nào, Chúa Thánh Thần vẫn luôn tìm cách giúp chúng ta thấy rõ Đức Giêsu
là ai. Người kêu gọi chúng ta can đảm
tuyên xưng Thiên Chúa đã đến trong thế gian và ở giữa chúng ta, đồng hành, tâm
tình, cười nói và ăn uống với chúng ta; nhưng, trên tất cả, Người đã dâng hiến
đời sống thanh sạch của mình làm lễ vật cao trọng nhất đền thay tội lỗi chúng
ta.
Trong lời nguyện ngày hôm nay, chúng ta hãy cầu xin
Chúa Thánh Thần soi dẫn, để chúng ta biết rõ Đức Giêsu là ai, và chắc chắn, đó
là lời cầu nguyện rất đẹp lòng Chúa.
‘’Lạy Chúa,
con tin Chúa;
Xin Chúa thúc giục lòng con
mau mắn tin theo Chúa. Amen.’’