Thứ Bảy, 4 tháng 4, 2015

Chúa Nhật Phục Sinh - Năm B

Chúa Nhật Phục Sinh  - Năm B
Các bài đọc trích sách: - Công Vụ Tông Đồ 10,34a..37-43; - Thánh Vịnh 118,1-2.16a-17.22-23;
- Côrintô 3,1-4 hoặc 1 Côrintô 5,6b-8; - Gioan 20,1-9 hoặc Luca 24,13-35

Nhập Lễ: 
’’Chúa đã sống lại thật, alleluia.  Nguyện chúc Người được vinh quang và quyền lực muôn đời’’ (Luca 24,3 ).
Bài Đọc 1:
’’Chúng tôi đã được cùng ăn cùng uống với Người, sau khi Người từ cõi chết sống lại’’ (Công Vụ Tông Đồ 10,34a.37-43).
Đáp Ca:
’’Đây là ngày Chúa đã làm ra, nào ta hãy vui mừng hoan hỉ’’ (Thánh Vịnh 118,24).
Bài Đọc 2:
 ’’Anh em hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Kitô đang ngự’’ (Côlôsê 3,1-4).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Halelluia. Halleluia.  Đức Kitô đã chịu hiến tế, làm chiên lễ Vượt Qua của chúng ta. Nào ta hãy hỷ hoan trong Chúa mà ăn mừng đại lễ.  Halleluia.’’ (1 Côrintô 5,7b-8a)
Tin Mừng:
 ’’Đức Giêsu phải trỗi dậy từ cõi chết’’ (Gioan 20,1-9).
Ca Hiệp Lễ:
’’Chiên vượt qua của chúng ta là Đức Kitô đ4ã hiến tế, vì thế chúng ta hãy mừng lễ với bánh không men tinh tuyền và chân chính, alleluia’’ (1 Côrintô 5,7-8)

*****

Đức Kitô Thật Đã Phục Sinh

Chúa Giêsu Đã Từ Cõi Chết Sống Lại

Mở đầu trình thuật Đức Giêsu sống lại, thánh sử Mátthêu nói: ‘’khi ngày thứ nhất trong tuần vừa ló dạng…’’; còn thánh sử Gioan nói: ‘’lúc trời tối…’’, và thánh sử Máccô kể rằng: ‘’khi trời vừa sáng…’’, chung qui, là các ngài đang mong đợi ánh sáng thực sự đến trong thế gian, vì bóng tối vẫn bao phủ vũ trụ cũng như tâm hồn các ngài. 

Khi Maria Mađalêna nhìn thấy ngôi mộ trống, bà bỏ ra đi với nhiều cảm nhận khác nhau… mà chúng ta không biếtchính xác, chỉ có một điều chắc chắn là bà rất đỗi ngạc nhiên, và cố dấu kín những suy tư của mình. 

Tông đồ Gioan thì tiến xa hơn Maria Mađalêna một bước.  Khi thấy ngôi mộ trống , Gioan không bỏ đi, còn Phêrô thì bước hẳn vào bên trong phần mộ, và cố tìm hiểu thêm, nét mặt không thay đổi, có lẽ ông vẫn chưa dám đặt trọn niềm hy vọng vào điều ông đang suy nghĩ. 

Các sự kiện xảy ra qúa ngoạn mục, nhưng cũng không kém phần thận trọng, theo từng bước nhỏ, giống như người thợ điêu khắc lượm được một miếng cẩm thạch đẹp nhưng xù xì, từ sườn núi đem về, ông phải rất thận trọng và tỉ mỉ gọt giũa để có được một tác phẩm giá trị. 

Điều các môn đệ nhận thức chưa hoàn toàn rõ nét, nhưng ‘’họ lại trở về nhà’’.  Liệu các ngài đã tìm được điều gì mới lạ trong lúc này chăng?  Đức Giêsu đã sống lại từ cõi chết chăng?  Thầy của họ, Người mà họ rất yêu mến và hứa là sẵn sàng đi theo Người cho đến chết, hiện nay vẫn đang sống!  Mặc dù tin thế, nhưng bây giờ họ phải làm gì?...  Suy nghĩ như vậy, rồi cuối cùng họ ‘’lại trở về nhà’’.

 Thời gian trong nghi hoặc kéo dài mãi đến 50 ngày sau, khi các tông đồ đón nhận Chúa Thánh Thần vào ngày lễ hiện xuống, lúc đó các ngài mới thực sự yên lòng và tin thật ‘’Đức Kitô đã sống lại từ cõi chết, và Người không phải chết nữa’’.  Đức tin của các tông đồ không giống như những chiếc pháo, và sau khi đốt cháy chỉ để lại đám tro tàn lạnh lẽo, nhưng là một ngọn lửa âm ỉ hun đúc tấm gỗ gụ cứng rắn, làm ấm lòng, như sao trời mọc lên soi chiếu tâm hồn các ngài.

Các tông đồ cần tới 50 ngày mới hoàn toàn hiểu rõ các biến cố đã xảy ra, để rồi sau đó, các ngài trở thành những tông đồ nhiệt thành của Chúa, những con người mới, hết lòng phụng sự Chúa và tha nhân, không mệt mỏi. Các ngài là chứng nhân đích thực của Đức Kitô chiến thắng, mặc dù đã trải qua rất nhiều gian nan, thử thách trong suốt cuộc đời rao giảng Tin Mừng. 

Đức tin của chúng ta không hơn gì Phêrô và Gioan, cũng yếu mềm; chúng ta chỉ có thể tin và hiểu Chúa từ từ, chậm rải.  Chúng ta mừng lễ Chúa Phục Sinh ở trong nhà thờ, rồi cũng trở về nhà, với cuộc sống đời thường, đem theo muôn vàn âu lo, tủi nhục, vui buồn; có lẽ vì thế không còn chỗ cho cái giây phút linh thiêng mà chúng ta mừng kính ngự trị. 

Phải chăng việc mừng kính kia được ví như xác pháo chăng?  Không! Nhất định không!  Tuy nhiên, chúng ta cần sử dụng giây phút linh thiêng trong nhà thờ như ngọn lửa làm sống lên niềm tin của mình.  Đức Giêsu đã chết, nhưng người vẫn sống.  Người sống như một con người đích thực, đến từ cung lòng Mẹ Maria.  Nhờ sự phục sinh, Người là Thiên Chúa trong con người đích thực, sống trong chúng ta, với chúng ta và cho chúng ta. 

Đức Giêsu là Đấng Phục Sinh.  Người qui tụ chúng ta thành một dân riêng.  Người hiện diện giữa chúng ta. Người kết hợp mật thiết với chúng ta trong Bí Tích Thánh Thể, mỗi khi chúng ta rước Chúa vào lòng.  Với mắt trần, chúng ta không thấy Người, là Đấng vô hình, nhưng đức tin giúp chúng ta có thể nhìn thấy và hiểu được Người.

Sau thánh lễ, mỗi người trong chúng ta, ai về nhà người ấy, nhưng việc chúng ta có đem Chúa Phục Sinh vào cuộc sống hằng ngày hay không là tùy thuộc vào việc chúng ta gặp gỡ Chúa như thế nào, trong ngày lễ mừng kính hôm nay.  Ước mong chúng ta có thể sống như lời thánh Phaolô gửi tín hữu thành Thêxalônia:  ‘’Dù thức hay ngủ, chúng ta cũng sống với Người.’’  Amen.

MÙA PHỤC SINH



 MÙA PHỤC SINH



Chúng tôi mời qúi đọc giả theo dõi
các bài chia sẻ trong Mùa Phục Sinh
đã đăng trên www.lorenttrankim.blogspot.com vào
các năm trước để kết hợp với Chúa
và suy niệm cách sâu xa các mầu nhiệm nòng cốt liên hệ.
Qúi đọc giả cũng sẽ tìm thấy các bài viết bổ sung.

Thứ Bảy Tuần Thánh - Vọng Phục Sinh - Năm B

Thứ Bảy Tuần Thánh -  Vọng Phục Sinh  -   Năm B
Các bài đọc trích sách:- Sáng Thế 1,1-2.2; - Sáng Thế 22,1-18; - Xuất Hành 14,15-15,1; - Isaia 54,5-14; - Isaia 55,1-11; - Barúc 3,9-15, 32-4,4; - Êdêkiel 36,16-28; - Isaia 12,2-6; - Rôma 6,3-11;
- Thánh Vịnh 118,1-2.16-17.22-23; - Máccô 16,1-8

Lời Nguyện: 
’’Lạy Chúa, xin nhớ lại lòng thương xót Chúa, và xin muôn đời bảo vệ thánh hóa tôi tớ Chúa, vì vậy mà Đức Kitô Con Chúa đã lấy máu mình mà thiết lập mầu nhiệm vượt qua.  Người hằng sống hằng trị muôn đời./  Amen.’’
Bài Đọc 1:
’’Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm ra qủa là rấr tốt đẹp’’ (Sách Sáng Thế 1,1-2.2).
Đáp Ca:
                 ’’Lạy Chúa, xin gửi Thần Khí tới, và Ngài sẽ đổi mới mặt đất này’’ (Thánh Vịnh 103,30)
Bài Đọc 2:
                 ’’Tổ phụ Ápbraham dâng lễ tế’’ (Sách Sáng Thế 22,1-18)
Đáp Ca:
                 ’’Lạy Chúa Trời, xin  (Thánh Vịnh 15,1)
Bài đọc 3:
                 ’’Con cái Israel đi vào giữa lòng biển khô cạn’’ (Xuất Hành 14,15-15,1a)
Bài đọc 4:
                 ’’Vì Đấng chuộc ngươi về vẫn trọn tình vẹn nghĩa, nên Người lại xót thương’’ (Isaia 54,5-14)
Bài đọc 5:
                 ’’Hãy đến với Ta, thì các ngươi sẽ được sống.  Ta sẽ lập với các ngươi một giao ước vịnh cửu’’ (Isaia 55,1-11)
Bài đọc 6:
                 ’’Hãy dõi theo ánh sáng của Chúa mà tiến bước về chốn huy hoàng’’ (Barúc 3,9-15.32-4,4)
Bài đọc 7:
                 ’’Ta sẽ rảy nước thanh sạch trên các ngươi, và ban tặng các ngươi một qủa tim mới’’ (Êdêkiel 36,16-17a.18-28)
Thánh Thư:
                 ’’Một khi Đức Kitô sống lại từ cõi chết, thì không bao giờ Người chết nữa’’ (Rôma 6,3-11)
Đáp Ca:
’’Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha’’ (Luca 23,46).
ơn cứu độ vĩnh cửu cho những ai tùng phục Người’’ (Do Thái 4,14-16; 5,7-9).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Vì chúng ta, Đức Kitô đã tự hạ, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự.  Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu’’ (Philipphê 2,8-9)
Tin Mừng:
 ’’Cuộc Thương Khó của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta’’ (Gioan 18,1-19,42).
Chúng ta hãycầu nguyện:
’’Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, Chúa đã dùng sự chết và sống lại vinh hiển của Đức Kitô mà phục hồi chúng con, xin Chúa gìn giữ trong chúng con công việc từ bi của Chúa, để nhờ sự tham dự mầu nhiệm này, chúng con luôn luôn sống đạo đức sốt sắng.  Nhờ Đức Giêsu Kitô Chúa chúng con.  Amen’’  

*****

Đấng Bị Đóng Đinh Đã Trỗi Dậy Rồi!


Ngôi Mộ Trống

                 Vào khoảng sáu giờ chiều thứ bảy (biết được như vậy, vì Máccô bảo  chúng ta là ngày sabát đã qua), các phụ nữ đem dầu thơm đến xức xác Đức Giêsu.  Họ đã chuẩn bị trước, vì biết, họ không thể mua được những thứ này trong ngày sabát.  Dầu thơm là biểu hiện của tình yêu và sự tận hiến.  Các phụ nữ không nghĩ là Đức Giêsu sẽ sống lại từ cõi chết; nhưng họ rất sửng sốt khi thấy tảng đá trước cửa mộ Đức Giêsu đã lăn ra một bên từ sáng sớm ngày hôm sau, khiến họ liên tưởng tới lời công bố đã có thể làm thay đổi cuộc sống con người: ‘’Đức Giêsu đã sống lại’’ (Máccô 16,6).

                 Ngôi mộ trống là một biến cố trọng đại nhất lịch sử nhân loại - sự phục sinh của Đức Giêsu.  Chúng ta được mời gọi để tìm hiểu sâu xa hơn nữa về mầu nhiệm của Đức Giêsu, Đấng đã chết, đã sống lại và sẽ trở lại.  Hôm nay, chúng ta được mời gọi để tiếp tục chiêm ngắm.

                 Hôm nay là ngày thinh lặng, nhưng không phải là hình ảnh của sự êm đềm sau cơn bão tố, nhưng là sự yên bình sau cuộc chiến đấu.  Thập giá là một cuộc đấu tranh khủng khiếp, một trận chiến tàn ác, một cuộc đụng độ khốc liệt, không khoan nhượng.   Chúa tể sự sống đã đánh bại hoàng tử sự chết; sự sáng thế gian đã giập tắt bóng tối sự dữ (là tội lỗi).  Chúng ta đang ăn mừng sự chiến thắng trên mọi chiều kích -  Đức Giêsu đã sống lại từ cõi chết.  Nọc độc của sự chết không còn nữa.

                 Chúng ta được hưởng một nhân loại mới, một vận mệnh mới và một đời sống mới.  Tương lai của chúng ta được an toàn trong Đức Kitô.  Chúng ta có thể để cho thánh Augustin dẫn chúng ta vào cuộc suy niệm về mầu nhiệm cao cả đang phơi bầy trước mắt chúng ta ôm nay:  ‘’Chúng ta cùng nhau hát bài ca khen ngợi.  Và như thế, lời Kinh Thánh sẽ được thể hiện; lời không còn dành cho những kẻ tham chiến nữa, nhưng dành cho thành phần chiến thắng.’’   

Chúng ta cùng nhau hát bài ca khen ngợi.  ‘’Hỡi sự chết, nọc độc của người ở đâu?’’   Chúng ta cùng nhau hát bài ca khen ngợi.  ‘’Tử thần có nọc độc là tội lỗi’’ (1 Côrintô 15,56).  ‘’Ít lâu nữa, ác nhân sẽ chẳng còn, đến chỗ xưa cũng chẳng tìm thấy hắn’’ (Thánh Vịnh 37,10).  Chúng ta cùng nhau hát bài ca khen ngợi, ở nơi đây, giữa những hiểm nguy và đầy thử thách, đang vây bọc mọi người.  Thánh tông đồ Phaolô nói:  ‘’Thiên Chúa là Đấng trung tín, Người sẽ không để anh em bị thử thách qúa sức’’ (1 Côrintô 10,13). 
Ôi! Hãy khen ngợi Đấng đầy ơn phúc ở trên trời!  Đau khổ, nghịch cảnh không còn nữa.  Tình yêu không còn bị hủy diệt, và hận thù đã bị đẩy lui.  Ở trên cao, hãy ca ngợi Thiên Chúa, và dưới đất này, hãy tung hô Thiên Chúa.  Ở nơi đây, ngợi khen xen lẫn với sợ hãi, nhưng trên chốn cao xanh, không có xáo trộn. Nơi đây, kẻ hát ca phải chết, nhưng ở đấy, Người sẽ sống đời đời.  Nơi đây, chúng ta hát ca trong hy vọng, ở đấy, được quyền sở hữu; ở đây là bài ca rong ruổi, ở đấy là bài ca tới đích điểm (quê hương).