Thứ Sáu Sau
Chúa Nhật 28 Thường Niên - Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Rôma 4,1-8; -Thánh Vịnh 32,1-2.5.11; -
Luca 12,1-7
Trong
thư gửi tín hữu Rôma, Phaolô biện giải rằng tất cả mọi người, Do Thái cũng như
Dân Ngoại, đều là tội nhân, do đó không thể nào không sai lầm trong việc tuân
giữ lề luật Thiên Chúa, nhưng họ được cứu rỗi nhờ lòng thương xót của Thiên Chúa,
qua việc tin vào Đức Giêsu Kitô.
Là tội nhân nên không ai trong chúng
ta có thể được cứu độ; nhưng vì lòng từ bi hay thương xót, Thiên Chúa đã sẵn lòng
cứu rỗi chúng ta. Một người Do Thái sùng
đạo cho rằng, Ápraham là mẫu gương tuân giữ lề luật Thiên Chúa; nhưng Phaolô
minh xác rằng, Ápraham trở nên công chính là nhờ tin vào Thiên Chúa, chứ không
do công trạng của mình.
Ápraham
đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa và những lời Người đã hứa là sẽ ban ân huệ lớn
lao cho ông. Đời sống của Ápbraham được
thể hiện bằng đức tin. Ápbraham vâng lệnh
Thiên Chúa rời bỏ quê hương và đi đến một miền đất mới, mặc dù ông không biết mình
đi về đâu; nhưng Ápbraham tin rằng Thiên Chúa có thể thực hiện lời Người đã hứa
là sẽ ban cho ông một kẻ thừa kế, mặc dù ông và vợ là Sara đã qúa tuổi sinh con. Ápbraham còn vâng lời Thiên Chúa hơn nữa, khi
Người yêu cầu ông hiến tế Isaac, người con duy nhất của ông, lại là kẻ thừa tự.
Ápbraham
không phải là người luôn luôn làm mọi việc đều đúng, nhưng không bao giờ ông mất
niềm tin ở nơi Thiên Chúa. Bài đọc hôm
nay là một trong những sứ điệp có thể đem lại niềm vui lớn lao cho chúng
ta.
Nếu
chỉ tuân giữ các giới luật Thiên Chúa mà được cứu rỗi, thì tất cả chúng ta sẽ
thất bại. Nhưng, Phaolô dậy rằng, nếu sống
trong Đức Kitô thì chúng ta không phải nhọc công tìm kiếm ơn huệ của Thiên Chúa. Ơn cứu độ là một tặng vật nhưng không Chúa
ban cho từng người, và chúng ta có thể đón nhận một cách vui vẻ.
Sai
con của Người là Đức Giêsu xuống thế gian và chịu chết trên thập giá vì chúng
ta, Người muốn tạo cơ hội cho chúng ta giao hòa với Người. Vì tội lỗi chúng ta
mà Đức Giêsu đã phải trả một giá qúa cao; nhờ thế tội lỗi chúng ta đã được hoàn
toàn tha thứ.
Nếu
chỉ có thế, thì chúng ta vẫn chưa có niềm tin nơi Thiên Chúa, Đấng đã nói rằng
mọi tội lỗi của chúng ta có thể sẽ được tha thứ, nếu chúng ta chạy đến với Người
và dốc lòng ăn năn sám hối.
Khi
cầu xin Chúa ban ơn tha thứ, chúng ta không nên mang mặc cảm là kẻ tội lỗi, nhưng
phải tin rằng Thiên Chúa đã tha thứ cho chúng ta rồi. Giống như Đavít, chúng ta có thể cảm thấy thật
sự vui mừng và hoan lạc vì Thiên Chúa đã ban cho chúng ta ơn tha thứ; như thế tâm
hồn và trí khôn chúng ta hoàn toàn được tẩy rửa sạch sẽ.
‘‘Lạy
Chúa Giêsu trên thánh giá, Chúa đã gánh đỡ tội lỗi chúng con, và Chúa đã trả một
giá qúa đắt vì tội lỗi chúng con. Chúng
con cảm tạ Chúa đã ban ơn tha thứ để cứu độ chúng con cách nhưng không. Xin Chúa cho chúng con đừng mất niềm tin vào
quyền năng Chúa đã giải phóng chúng con ra khỏi vòng tội lỗi. Amen.‘‘
Tin Mừng: - Luca
12,1-7 * Năm Lẻ & Năm Chẵn
Nhà thơ John Milton gọi thói đạo đức giả là ‘’sự ác công khai đến với Thiên Chúa’’. Đức Giêsu là kẻ thù của tất cả mọi thói đạo
đức giả. Người không muốn để cho đạo đức
giả công khai đến với Thiên Chúa. Người vạch trần nó, tố cáo nó và chiến thắng
nó. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Người mô
tả thói đạo đức giả như men pharisêu và tính cách phổ biến rộng rãi của nó.
Từ ngữ đạo đức giả có ý nghiã sâu xa về hành động cũng
như thái độ không thật của một người. Đó
là kỹ năng của một diễn viên – khéo léo đóng vai một nhân vật khác xa với bản
ngã riêng của mình. Theo thể cách tương
tự, đạo đức giả là nghệ thuật trá hình.
Nhưng, trong khi diễn viên sân khấu hay phim trường sử dụng khả năng của
mình đem lại niềm vui cho người khác, thì những kẻ đạo đức giả chỉ mang sự lừa
đối đến cho mọi người.
Thói đạo đức giả hay sống giả hình, trước hết, là một thứ
tội phản lại sự thật. Đức Giêsu là sự thật; Người kêu gọi các môn đệ sống và hành
động trong sự thật. Lời giảng dạy của
Người thì luôn đúng đắn và cương quyết.
Người mong đợi mọi sự sẽ được tiết lộ vào một thời điểm nào đó.
Tức là điều đang che giấu sẽ bị lộ ra, điều bí mật sẽ
được phát giác, điều nói lúc ban đêm sẽ được nghe giữa ban ngày, và điều rỉ tai
nhau ở nơi riêng tư cũng sẽ được công bố trên mái nhà.
Chúng ta nên lắng nghe và ghi nhận thật cẩn thận những
điều ẩn náu trong tâm tư và các hành động của mình. Cái bẫy đầu tiên cần tránh là mặc dù rất nhiều
người theo thói đạo đức giả hay lối sống giả hình, nhưng chúng ta nhất định không! Thiếu sự hiểu biết sâu sắc (điều mà tất cả mọi người chúng ta đều mắc
phải) là một sai sót cơ bản. Kẻ sống
giả hình hay đạo đức giả có khả năng chú trọng đặc biệt tới những gì nổi bật nơi
người khác, hơn là vào chính mình. Chúng
ta phải cố gắng chiến đấu chống lại thói hư tật xấu này.
Nguyên tắc cơ bản để khắc phục cuộc chiến đấu này,
chúng ta cần hiểu biết thêm về Thiên Chúa.
Giáo huấn của Đức Giêsu phản ánh quyền năng, uy lực và vinh quang Thiên
Chúa, nhờ thế chúng ta cảm thấy sợ hãi mỗi khi làm mất lòng Người. Hiểu biết Thiên Chúa là chúng ta kính sợ Người;
và kính sợ Thiên Chúa là chúng ta hiểu biết Người. Việc kính sợ này không phải là hình thức xu nịnh
hay nhu nhược; nhưng nhờ học hỏi và cân nhắc kỹ lưỡng nên chúng ta hiểu biết
Thiên Chúa cách rõ ràng hơn.
Kẻ đạo đức giả hiểu một cách sai lầm rằng lối sống
giả hình của họ sẽ không bao giờ bị phát giác.
Nhưng Thiên Chúa nhìn thấu từ tâm can; Người biết mọi sự trong suy nghĩ
cũng như hành động của từng người; vì thế, chúng ta nên thành thật với chính bản
thân mình. Chúng ta tự biết, chúng ta cố
gắng che đậy và dấu kín nhiều điều – nhưng Thiên Chúa biết cả tội lỗi, một
trong những điều chúng ta không dám tiết lộ cho ai.
Điều chắc chắn là Thiên Chúa yêu mến các thánh cũng
những kẻ tội lỗi. Vì như Đức Giêsu nói,
Thiên Chúa biết cả số tóc trên đầu mỗi người – là tạo vật qúi giá của
Thiên Chúa, và qua thái độ khiêm tốn ăn năn thống hối, chúng ta có thể bước trên
con đường thánh thiện trong sự thật và xứng đáng chiếm hữu tước vị cao qúi.
‘’Lạy
Chúa Giêsu, Chúa là Chúa của sự thật.
Xin Chúa dạy con bước theo sự thật.
Trong tình yêu Chúa, xin Chúa giúp con chiến thắng mọi tội lỗi và mọi hình
thức giả tạo nơi con.