Thứ Bảy
Sau Chúa Nhật 26 Thường Niên - Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Barúc 4,5-12.27-29; -
Thánh Vịnh 69-33-37; - Luca 10,17-24
Chúa Nhận Lời Kẻ Nghèo Khó
Nhiều người Israel
tỏ ra thất vọng, khi bị bắt đưa vào sống trong cảnh lưu đầy tại Babylon. Họ cho rằng, Thiên Chúa đã ruồng bỏ dân Người.
Họ đã bị sức mạnh của ngoại bang xâm chiếm, và ép buộc họ phải rời bỏ xứ sở, Thiên
Chúa hứa ban cho họ. Nội dung bài đọc hôm
nay, trích từ sách Barúc, cho chúng ta biết, Thiên Chúa an ủi dân Người, đang lúc
họ sầu khổ; Người bảo họ hãy can đảm và nhẫn nhục, vì không bao giờ Người bỏ rơi
họ. Thiên Chúa không có ý định tiêu diệt
họ, nhưng chỉ muốn sửa phạt, vì các lỗi lầm của họ.
Suốt giòng lịch sử,
họ thường tỏ ra lơ đễnh, không nhớ tới một Thiên Chúa đã làm cho họ qúa nhiều điều
tốt lành, mà họ đành tâm phụng thờ các thần minh khác. Bây giờ, Thiên Chúa giáng tai họa trên họ, nhưng
chỉ là cách, có thể dẫn đưa họ vào con đường sám hối và tái tuân phục.
Tác giả đặt lời rên
rỉ vào miệng Giêrusalem, để nàng than khóc, về sự bất trung của con cái mình,
khiến họ phải đón nhận nhiều đắng cay và gian khổ. Nhưng, nàng chỉ tạm than khóc thế thôi, rồi lại
tuyên bố: ‘’Mẹ trông đợi Đấng Vĩnh Hằng sẽ giải thóat con, và Người là Đấng
Thánh, đã ban cho mẹ niềm vui, vì nghĩ đến Đấng Vĩnh Hằng, sắp tỏ lòng thương
xót với chúng con.’’ (Barúc 4,22).
Thiên Chúa sửa phạt dân Người, nhưng Người sẽ đem đến cho họ niềm vui, nếu
họ trở về với Người.
Khi gặp khó khăn
trong cuộc sống, chúng ta có thể nghĩ là Chúa đã từ bỏ mình. Chúng ta cho rằng, đau khổ chẳng mang lại ý
nghĩa gì, hoặc chúng ta đã chuốc lấy đau khổ vào mình, vì đã không tuân hành các
giới răn của Chúa. Tuy nhiên, dù trong
trường hợp nào, chúng ta nên noi theo tấm gương can đảm của Israel.
Chúng ta có thể chắc
chắn và tin rằng, Thiên Chúa không quên chúng ta, và nếu Người dẫn đưa chúng ta
qua khỏi đau khổ, cốt là cho chúng ta, cuối cùng, tìm được vui mừng và hoan lạc
hơn trước mà thôi. Nếu cuộc sống lúc nào
cũng diễn ra cách tốt đẹp, xuôi chảy, an bình, hạnh phúc, chưa hẳn chúng ta luôn
nghĩ tới Chúa; nhưng nếu gặp khó khăn, hy vọng chúng ta sẽ hướng về Chúa, nguyện
xin Người nâng đỡ và phù trợ.
Dĩ nhiên, đau khổ
không phải là sự kiện ai cũng ước mong, nhưng Thiên Chúa có thể biến đổi đau khổ
thành niềm vui viên mãn, nếu chúng ta cho phép Người hoạt động trong chúng
ta. Thiên Chúa nói với chúng ta, in như
Người đã nói với dân lưu đầy Israel là hãy cậy trông vào ơn cứu độ, và trở về với
Người bằng một tâm tình đã đổi mới.
Khi kêu cầu Chúa,
Người sẽ nhớ tới chúng ta, và ban cho chúng ta sức mạnh và niềm an ủi. Thiên Chúa là Đấng nhân từ, hay thương xót, và
sẽ cất bỏ mọi đau khổ, phiền muộn ra khỏi cuộc đời chúng ta, và thay vào đó bằng
niềm vui bất tận, trong ơn cứu độ của Người.
‘’Lạy Chúa, chúng
con cảm tạ, vì Chúa luôn trung thành với chúng con, và lòng thương xót của Chúa
không bao giờ cạn. Trong lúc gặp khó khăn,
thử thách, xin Chúa ban cho chúng con ơn can đảm và niềm cậy trông, vì chúng
con biết, Chúa sẽ đem đến cho chúng con sự an bình và hoan lạc trọn vẹn, nếu chúng
con tìm gặp Chúa bằng tâm hồn khiêm hạ.
Amen.’’