Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Thứ Tư Sau Chúa Nhật II Mùa Vọng

Các bài đọc trích sách: - Isaia 40,25-31; - Thánh Vịnh 102 (103), 1-4.8.10; - Mátthêu – 11,28-30

 

Chúc tụng Chúa Đi Hồn Tôi Hỡi

 

     Nhiều người trong chúng ta dường như chỉ đến với Chúa khi cần hoặc từng thời kỳ trong cuộc sống hằng ngày; các giai đoạn này lại thường xảy ra đúng vào lúc chúng ta thành công trên lãnh vực trần thế, khi mà chúng ta tưởng như không cần đến sự hướng dẫn của bất cứ ai, ngay cả ơn linh ứng của thần thánh! 

     Các giai đoạn này thường kéo dài không lâu, vì Thiên Chúa cho chúng ta rất nhiều cơ hội để có thể lớn lên trong tình yêu và sự hiểu biết. Từ đó, chúng ta dần dần khám phá ra rằng nếu lệ thuộc vào Chúa chúng ta chẳng mất mát, thiệt thòi gì; bởi vì đó là một đặc quyền. 
 
     Thực sự, mọi người đều được mời gọi tạo sự liên kết mật thiết với Ba Ngôi Thiên Chúa – Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.

     Các mối liên hệ tốt đẹp thuộc lãnh vực thể lý, tâm lý, tư tưởng, tình cảm, nghề nghiệp, giải trí, đều phóng ra những tia sáng có sức hút mạnh mẽ. 

     Qua bài đọc hôm nay, trích từ chương 40 sách Isaia, nhắc chúng ta nhớ tới ba trong số rất nhiều đặc tính của Thiên Chúa, kêu gọi chúng ta, từ thế hệ này sang thế hệ khác, thiếp lập tình bạn hữu yêu thương và khắng khít với Người. 
    
     Ba đặc tính của Thiên Chúa gồm có sức mạnh, thông biết mọi sự và khả năng nâng cao tinh thần cũng như nghị lực nơi chúng ta.  Thiên Chúa làm cho chúng ta bay lượn giống như chim bằng, là hình ảnh được sử dụng tương tự như trong Thánh Vịnh 103; nhưng Đệ Nhị Luật 32, ám chỉ cách khác; và Thiên Chúa, người cha hoặc người mẹ chim bằng lao mình xuống trong sa mạc, gom chim non dưới chiếc cánh mở rộng.  Một cảnh tượng thật say mê và ngoạn mục!

     Vì thế, chúng ta hiểu rằng, Thiên Chúa chỉ huy mọi loài, thông biết mọi sự nơi chúng ta, và khôi phục năng lực của chúng ta bằng một cử chỉ yêu thương. 
 
     Liệu đó có phải là thứ ngôn ngữ thi ca đang làm lay động cuộc sống của chúng ta chăng?  Dù sao thì vấn đề chắc chắn vẫn tùy thuộc khá nhiều vào ‘’địa thế’’ nơi chúng ta đang có mặt, và các biến cố xảy ra có thể ghi nhận được. 
 
     Tuy nhiên, không kể tới các chi tiết, nhưng chỉ cần hỏi, các đặc tính của Thiên Chúa liệu có chuyển đạt tới người cha hoặc người mẹ tốt lành chăng? 
 
     Khi người cha hoặc người mẹ ôm đứa con vào lòng, liệu đứa trẻ có cảm nhận được sức mạnh thể lý cũng như tâm lý của người cha hoặc người mẹ không; và người cha hoặc người mẹ có hiểu rõ đứa trẻ cảm thấy như thế nào trong lúc này không?  Và do cái ôm trìu mến đó đứa trẻ lại chẳng có thêm rất nhiều nghị lực sao?  
 
     Nếu chúng ta được người khác hoàn toàn yêu thương, ôm ấp, vỗ về, thì chắc chắn chúng ta có thêm sức mạnh và an ủi.  Nhờ thế, chúng ta có thể chấp nhận, tỏ lòng nhân từ và yêu thương người khác, bởi vì chúng ta chỉ có thể cho đi cái gì chúng ta đã nhận được.
Lạy Chúa,
chúng con mong đợi Chúa
đến như một hài nhi non yếu
mặc dù chúng con biết quyền năng
và sức mạnh của Chúa.
Chúng con cầu xin Chúa
ban cho chúng con
ơn đổi mới vì khiêm hạ
Chúa đã nhập thế làm người
thúc đẩy chúng con
ơn đổi mới thật sự,
được xây dựng trên
một tình yêu vô tận,
bất biến và liên hệ
máu mủ với Chúa.  Amen.’’