Thứ
Ba Sau Chúa Nhật 3 Phục Sinh
Các bài đọc trích sách: - Công Vụ Tông Đồ 7,51-8,1;
- Thánh Vịnh 31,2-3.5-7.16.20; Gioan 6,30-35
Nhập
Lễ:
’’Hỡi
tất cả những kẻ kính sợ Thiên Chúa, trẻ nhỏ và người lớn, hãy chúc tụng Chúa
chúng ta vì Người là phần rỗi, là sức mạnh và là quyền năng Đức Kitô của Người,
halleluia’’
Bài
Đọc:
’’Lạy Chúa Giêsu, xin nhận lấy hồn con’’ (Công Vụ Tông Đồ 7,51-8,1a).
Đáp
Ca
’’Trong tay Ngài, lạy Chúa, con xin phó thác hồn con’’
(Thánh Vịnh 31,6a).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Halleluia.
Halleluia. Chúa nói: Chính tôi là
bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không
phải đói bao giờ’’ . Halleluia’’.
Tin Mừng:
’’Không phải ông Môsê, mà chính là Cha tôi đã
cho bánh bởi trời, bánh đích thực’’ (Gioan
6,30-35).
Ca Hiệp Lễ:
’’Nếu chúng
ta đã chết với Đức Kit6o, chúng ta tin rằng, chúng ta cũng sẽ cùng sống với Người,
halleluia.’’
*****
Lậy
Đức Kitô, Xin Nhận Lấy Hồn Con
Trong bất cứ trường hợp nào,
tâm hồn trẻ thơ luôn luôn hồn nhiên và trong sáng. Trái lại, người lớn thường cố gắng che dấu
tình cảm, ngay cả những khi đau buồn nhất, hoặc lúc sung sướng, hạnh phúc tuyệt
vời.
Tuy nhiên, dù khéo dấu giếm cách mấy, đôi khi chúng ta
vẫn để lộ cho người chung quanh thấy một chút tình cảm riêng tư, đặc biệt là
những khi qúa xúc động. Ánh mắt vui mừng
của người mẹ trẻ khi thấy đứa con đầu đàn vừa chào đời trong an lành, là hình
ảnh rất đẹp đẽ.
Dù sao chúng ta cũng đã từng chứng kiến những hiện
tượng đối nghịch tràn đầy tội ác, diễn ra trong cuộc sống hằng ngày. Thành phần sống sót trong vụ thảm sát tập thể
nhân dân Do Thái thời Đức Quốc Xã, chẳng bao giờ quên được các khuôn mặt hung bạo của nhóm lùng bắt,
tiêu diệt họ.
Những người nắm giữ quyền hành thời bấy giờ tỏ ra vui
mừng và hãnh diện trước đau khổ của nạn nhân.
Người ta ủng hộ và tung hô hành động tàn ác. Các tù nhân chứng kiến những mánh khóe gian
xảo, liên quan tới sức mạnh của bóng tối, thuộc thế giới loài người. Thật rùng rợn, kinh sợ, mỗi lần phải nghĩ
tới!
Bài đọc hôm nay phác họa một hình ảnh tương tự. Những kẻ bắt bớ và hành hạ Stêphanô đã chiến
thắng nhờ căm hờn, tức giận, mà không có một thứ ngôn ngữ nào trong nhân loại
có thể diễn tả cho trọn vẹn. Họ nghiến
răng, tâm can sôi sục, trong khi tâm hồn Stêphanô tràn ngập vui mừng, như đang
nhìn thấy trời mở rộng, toàn thân hoan hỉ.
Hình ảnh kia chấm dứt bằng một cuộc xét xử theo công lý, hay bằng một
cuộc đấu tranh giữa sự tốt lành và quyền lực sự dữ. Có thể nói rằng, các xung khắc dường như
không ngừng diễn ra trên mặt đất này.
Vị tông đồ tương lai, tức Saulê, cũng thuộc thành phần
dân chúng dính líu tới việc gây đổ máu cho Stêphanô. Mặc dù được huấn luyện để trở thành giáo sĩ
Do Thái, ông không tránh khỏi sự thúc đẩy của sự dữ, can dự vào vụ án có tính
cách hung tàn, đưa Stêphanô vào cõi chết.
Trình thuật trong bài đọc hôm nay cho thấy, hội viên
tích cực trong nhóm hoạt động tôn giáo thuộc thế kỷ thứ nhất, đã không tìm được
người có lòng nhân đạo hơn thời đại chúng ta đang sống.
Mặc dù sau này Phaolô đã sám hối về các việc có tính
cách phá rối Giáo Hội tiên khởi, nhưng ngay thời gian ấy, không có dấu hiệu nào
chứng tỏ Phaolô hối hận về thái độ ngược đãi và đối xử bất công với Stêphanô.
Đức Giêsu thật đúng, khi khẳng định rằng, những gì tỏ
lộ ra bên ngoài không làm cho con người trở nên ô uế, nhưng chính là những cái
ẩn chứa sâu kín trong nội tâm. Vấn đề
trở ngại là chúng ta không thể nhận thức rõ cảm nghĩ của mình đúng hay sai,
trước khi sự việc được thể hiện, qua lời nói cũng như việc làm.
Vì thế, mọi suy tính cần cẩn trọng, trước khi hành
động. Mỗi khi bực tức, nóng giận là cách
thế biểu lộ một tâm hồn thiếu bình an, và do đó có thể làm rạn nứt sự tương
quan tốt đẹp giữa cá nhân chúng ta và Thiên Chúa. Chặn đứng kịp thời sự nóng giận và đố kị,
giúp tâm hồn chúng ta luôn thăng bằng, không nổi loạn hoặc xúi giục gây hiềm
khích, làm thiệt hại đến chính mình và tha nhân.
‘’Lạy Chúa, xin giúp con nhận biết sự hiện diện của Chúa
trong tâm hồn con. Xin Chúa dẹp tan các ý nghĩ ích kỷ trong con, hầu con có thể nghe được tiếng Chúa nói với con. Amen.’’