Thứ Ba, 14 tháng 4, 2015

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 3 Phục Sinh

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 3 Phục Sinh
Các bài đọc trích sách: - Công Vụ Tông Đồ 7,51-8,1; - Thánh Vịnh 31,2-3.5-7.16.20; Gioan 6,30-35

Nhập Lễ: 
’’Hỡi tất cả những kẻ kính sợ Thiên Chúa, trẻ nhỏ và người lớn, hãy chúc tụng Chúa chúng ta vì Người là phần rỗi, là sức mạnh và là quyền năng Đức Kitô của Người, halleluia’’
Bài Đọc:
’’Lạy Chúa Giêsu, xin nhận lấy hồn con’’ (Công Vụ Tông Đồ 7,51-8,1a).
Đáp Ca
’’Trong tay Ngài, lạy Chúa, con xin phó thác hồn con’’ (Thánh Vịnh 31,6a).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Halleluia.  Halleluia. Chúa nói:  Chính tôi là bánh trường sinh.  Ai đến với tôi, không phải đói bao giờ’’ .  Halleluia’’.
Tin Mừng:
 ’’Không phải ông Môsê, mà chính là Cha tôi đã cho bánh bởi trời, bánh đích thực’’ (Gioan 6,30-35).
Ca Hiệp Lễ:
’’Nếu chúng ta đã chết với Đức Kit6o, chúng ta tin rằng, chúng ta cũng sẽ cùng sống với Người, halleluia.’’

*****

Lậy Đức Kitô, Xin Nhận Lấy Hồn Con

 

Stêphanô:  Kià Tôi Thấy Trời Mở ra
 
                 Trong bất cứ trường hợp nào, tâm hồn trẻ thơ luôn luôn hồn nhiên và trong sáng.  Trái lại, người lớn thường cố gắng che dấu tình cảm, ngay cả những khi đau buồn nhất, hoặc lúc sung sướng, hạnh phúc tuyệt vời. 

Tuy nhiên, dù khéo dấu giếm cách mấy, đôi khi chúng ta vẫn để lộ cho người chung quanh thấy một chút tình cảm riêng tư, đặc biệt là những khi qúa xúc động.  Ánh mắt vui mừng của người mẹ trẻ khi thấy đứa con đầu đàn vừa chào đời trong an lành, là hình ảnh rất đẹp đẽ.

Dù sao chúng ta cũng đã từng chứng kiến những hiện tượng đối nghịch tràn đầy tội ác, diễn ra trong cuộc sống hằng ngày.  Thành phần sống sót trong vụ thảm sát tập thể nhân dân Do Thái thời Đức Quốc Xã, chẳng bao giờ quên được các khuôn mặt hung bạo của nhóm lùng bắt, tiêu diệt họ.

Những người nắm giữ quyền hành thời bấy giờ tỏ ra vui mừng và hãnh diện trước đau khổ của nạn nhân.  Người ta ủng hộ và tung hô hành động tàn ác.  Các tù nhân chứng kiến những mánh khóe gian xảo, liên quan tới sức mạnh của bóng tối, thuộc thế giới loài người.  Thật rùng rợn, kinh sợ, mỗi lần phải nghĩ tới!

Bài đọc hôm nay phác họa một hình ảnh tương tự.  Những kẻ bắt bớ và hành hạ Stêphanô đã chiến thắng nhờ căm hờn, tức giận, mà không có một thứ ngôn ngữ nào trong nhân loại có thể diễn tả cho trọn vẹn.  Họ nghiến răng, tâm can sôi sục, trong khi tâm hồn Stêphanô tràn ngập vui mừng, như đang nhìn thấy trời mở rộng, toàn thân hoan hỉ.  Hình ảnh kia chấm dứt bằng một cuộc xét xử theo công lý, hay bằng một cuộc đấu tranh giữa sự tốt lành và quyền lực sự dữ.  Có thể nói rằng, các xung khắc dường như không ngừng diễn ra trên mặt đất này.

Vị tông đồ tương lai, tức Saulê, cũng thuộc thành phần dân chúng dính líu tới việc gây đổ máu cho Stêphanô.  Mặc dù được huấn luyện để trở thành giáo sĩ Do Thái, ông không tránh khỏi sự thúc đẩy của sự dữ, can dự vào vụ án có tính cách hung tàn, đưa Stêphanô vào cõi chết.

Trình thuật trong bài đọc hôm nay cho thấy, hội viên tích cực trong nhóm hoạt động tôn giáo thuộc thế kỷ thứ nhất, đã không tìm được người có lòng nhân đạo hơn thời đại chúng ta đang sống.

Mặc dù sau này Phaolô đã sám hối về các việc có tính cách phá rối Giáo Hội tiên khởi, nhưng ngay thời gian ấy, không có dấu hiệu nào chứng tỏ Phaolô hối hận về thái độ ngược đãi và đối xử bất công với Stêphanô.

Đức Giêsu thật đúng, khi khẳng định rằng, những gì tỏ lộ ra bên ngoài không làm cho con người trở nên ô uế, nhưng chính là những cái ẩn chứa sâu kín trong nội tâm.  Vấn đề trở ngại là chúng ta không thể nhận thức rõ cảm nghĩ của mình đúng hay sai, trước khi sự việc được thể hiện, qua lời nói cũng như việc làm.

Vì thế, mọi suy tính cần cẩn trọng, trước khi hành động.  Mỗi khi bực tức, nóng giận là cách thế biểu lộ một tâm hồn thiếu bình an, và do đó có thể làm rạn nứt sự tương quan tốt đẹp giữa cá nhân chúng ta và Thiên Chúa.  Chặn đứng kịp thời sự nóng giận và đố kị, giúp tâm hồn chúng ta luôn thăng bằng, không nổi loạn hoặc xúi giục gây hiềm khích, làm thiệt hại đến chính mình và tha nhân.

‘’Lạy Chúa, xin giúp con nhận biết sự hiện diện của Chúa trong tâm hồn con.  Xin Chúa dẹp tan các ý nghĩ ích kỷ trong con, hầu con có thể nghe được tiếng Chúa nói với con.  Amen.’’

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 3 Phục Sinh

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 3 Phục Sinh
Các bài đọc trích sách: - Công Vụ Tông Đồ 6,8-15; - Thánh Vịnh 119,23-24.26-27.29-30;
- Gioan 6,22-29

Nhập Lễ: 
’’Đấng Chăn Chiên nhân lành đã phục sinh, Người đã phó mạng sống mình vì con chiên và đã đoái thương chịu chết vì đoàn chiên, halleluia’’
Bài Đọc:
’’Họ không địch nổi lời lẽ khôn ngoan mà Thần Khí đã ban cho ông’’  (Công Vụ Tông Đồ 6,8-15).
Đáp Ca
’’Hạnh phúc thay ai sống đời hoàn thiện, biết noi theo luật pháp Chúa Trời’’ (Thánh Vịnh 118,1).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Halleluia.  Halleluia.  Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ lời miệng Thiên Chúa phán ra.  Helleluia’’.
Tin Mừng:
 ’’Hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực đem lại hạnh phúc trường sinh’’ (Gioan 6,22-29).
Ca Hiệp Lễ:
’’Chúa phán:  Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con.  Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng, halleluia. Gioan 14,27’’

*****
Xin Giúp Con tránh Đường Xảo Trá

                 Tactus, văn sĩ kiêm sử gia người Rôma, có lần đã nói một câu thật sâu sắc, nhưng cũng đầy miả mai:  ’Giận ghét tha nhân là một trọng tội.’’  Trong các cuộc giao tiếp giữa con người, giận ghét dường như lan tràn rộng rãi tới mọi nơi.  Giận ghét có thể trở thành hung hãn và bạo động, khi đời sống con người bị đe dọa.  Không ai muốn các ý kiến của mình bị loại bỏ, nhất là khi các ý kiến ấy lại phát xuất từ kẻ thù, cố tình gây ảnh hưởng và thế lực. 

                 Vì các lý do nêu trên, kẻ chống đối Stêphanô đã xách động dân chúng và những ngưòi có thế giá nổi dậy, bầy tỏ lòng căm phẫn đến nỗi quyết định hạ sát Người.  Họ bóp méo lời nói của Stêphanô để mọi người đều cho rằng, Stêphanô là kẻ lộng ngôn, đã vi phạm luật Do Thái, và bị kết án tử hình.  Đúng là một mưu tính gây chết người.  Bản án bất chính đầy gian ác, nhắc chúng ta nhớ tới việc xét xử và lên án Đức Giêsu.

                 Làm chứng gian là một trong các tội phạm xấu xa và ghê tởm nhất, bởi vì đó là điều làm tổn hại trực tiếp đến bản tính Thiên Chúa là sự thật.  Bản tính Thiên Chúa được xây dựng trên nền tảng của thanh sạch và thánh thiện trong sự thật.  Vì thế, khi sự thật bị bóp méo hoặc phủ nhận, thì Thiên Chúa sẽ bị chế nhạo.

Nếu chúng ta không sống trong sự thật, tức là chúng ta phủ nhận sự thánh thiện của Thiên Chúa, và làm giảm bớt giá trị ơn gọi cao cả của con người.  Điều đáng ngạc nhiên là con người lại dám vi phạm trắng trợn một trong mười giới luật cơ bản, mà Thiên Chúa đã ban cho Môsê, như một bảo chứng thẩm định phẩm cách ngay chính của nhân loại.

Trong cuộc sống hằng ngày, nếu có ai, nhờ lời nói thật của chúng ta, mà cứu được mạng sống họ, thì chúng ta nên can đảm, đừng để mình rơi vào tình trạng làm chứng dối, như những kẻ, thuở xưa, đã cáo gian Stêphanô.  Ngoài ra, Giáo Hội còn khuyên dạy chúng ta phải hết lòng thành thật, khi giao tiếp với nhau, ngay cả những khi cần đề cập tới vấn đề của người vắng mặt.

Vu cáo và nói xấu là các lỗi phạm đáng chê ghét. Mặc dù đã dược học hỏi kỹ lưỡng trong các buổi giáo lý ngay từ thuở niên thiếu, nhưng, dường như, vì vô tình, chúng ta tự rơi vào mạng lưới cám dỗ của xác thịt, bằng cách biến mình thành trò tiêu khiển không thể thiếu trong các cuộc họp mặt thông thường.

Vu cáo là một hình thức làm chứng dối, tức là nói sai sự thật hoặc bịa đặt chuyện, với dụng ý tạo nên một dư luận không tốt, thiếu ngay thẳng, cố tình gây thiệt hại cho người khác, về tài sản cũng như danh dự.

Gièm pha hay rỉ tai là cách loan truyền những điều xấu hoặc khuyết điểm của kẻ khác, để nhiều người biết.  Đó là hành động của những kẻ được mang danh là ‘’ngồi lê đôi mách.’’

Tất cả các hình thức nêu tên biểu lộ một cá nhân thiếu lòng bác ái, đời sống tâm linh nghèo nàn, không phù hợp tinh thần Kitô giáo.
 
               ‘’Lạy Chúa, con cảm nhận, nói xấu người khác thật qúa dễ. Phải chăng đó là cách con làm cho cá nhân liên hệ trở thành bé nhỏ, và để con trở thành to lớn?  Xin Chúa tha thứ cho con, và giúp con sẵn sàng bày tỏ tình yêu với anh chị em của con, như Chúa đã truyền dạy những người muốn theo Chúa.  Amen.’’

Chúa Nhật 3 Phục Sinh - Năm B

Chúa Nhật 3 Phục Sinh  -  Năm B
Các bài đọc trích sách: - Công Vụ Tông Đồ 3,13-15.17-19; -  Thánh Vịnh 4,2.4.7.9;
- 1 Gioan 2,1-5a; - Luca 24,35-48

 
Bài Đọc 1:  Công Vụ Tông Đồ  - Chúa Đã Mở Lối Cho Con


Phêrô:  Anh Em Hãy Sám Hối Và Trở Lại CùngThiên Chúa


Bài Đọc 2:  1 Gioan 2,1-5a  -      Đức Giêsu Là Của Lễ
                                                  Đền Bù Tội Lỗi Chúng Ta

 
Đức Giêsu, Đấng Công Chính


Tin Mừng:  Luca 24,35-48  -      Bình Anh Cho Anh Em

 

Bình An Cho Anh Em
 
                 Rất nhiều người trong chúng ta không thể nắm bắt hoặc thấu hiểu trọn  vẹn đoạn Tin Mừng mô tả việc Đức Giêsu sau khi chịu chết và sống lại.  Mỗi phong cách diễn đạt khác nhau, bốn thánh sử đều nói lên cảm nhận mất mát và hoang mang của các môn đệ, nhưng được tiếp nối bằng một chuỗi vui mừng khi Thầy và Chúa của mình hiện ra qua dạng thức Phục Sinh.

             Câu chuyện chúng ta nghe hôm nay diễn tả đoạn đường tiến về Emmaus, một trong những tường trình gợi cảm và ý nghiã nhất, nói về Đức Giêsu sau khi sống lại; hơn nữa, chúng ta chỉ có thể tìm thấy trình thuật này trong Tin Mừng thánh Luca.  Trước tiên, chúng ta cần lưu ý tới vị trí đã diễn ra trong trình thuật.  Cuộc gặp gỡ giữa Đức Giêsu và hai môn đệ có lẽ xảy ra đúng vào ngày Đức Giêsu thực sự sống lại, và trước khi các phụ nữ đến thăm viếng ngôi mộ trống.   

Tuy nhiên, câu chuyện này đã bị các tông đồ cho là vớ vẩn, chẳng nên tin (Luca 24,11).  Nói cách khác, câu chuyện này là trình thuật đầu tiên nói về Đức Giêsu phục sinh, và diễn tả việc Người hiện ra lần đầu tiên với các môn đệ.   Trình thuật này còn có một giá trị tuyệt vời, mô tả cuộc gặp gỡ thực sự sống động, tạo nên nhiều chủ đề sắc bén phát sinh từ Tin Mừng thánh Luca.  Câu chuyện cũng được mô tả là căn nguyên của sự miả mai và hài hước. 

Trong sách Tin Mừng của mình, thánh sử Luca đã nhấn mạnh tới hình ảnh của người môn đệ, như một cuộc hành trình, và câu chuyện chứa đựng nhiều hình ảnh tương tự (thí dụ: câu 13, 17 và từ câu 32 đến 33, đoạn 24, Tin Mừng Luca).  Thực chất câu chuyện nói lên phương cách Đức Giêsu giao hòa với hai bạn đồng hành, những người đã bỏ rơi Người, nhưng đó lại là Đấng đã tha thứ và làm cho họ tỉnh ngộ, trước khi họ quay gót trở lại Giêrusalem, loan tải những tin tức tuyệt diệu đến mọi người.     

                 Cũng vậy, trong suốt Tin Mừng của mình, thánh sử Luca đã nói về đức tin như một điều bí ẩn, mắt chúng ta không thể nhìn thấy (thí dụ như ở đoạn 9, câu 45, Tin Mừng Luca).  Bây giờ, Đức Giêsu mới khai triển và hoàn tất chủ điểm này, bằng cách mở cặp mắt các môn đệ để họ nhận biết ý nghĩa đích thực về cuộc sống, sự chết và phục sinh của Người; và tất cả đều nằm gọn trong kế hoạch của Thiên Chúa.  Luca truyền đạt những điều này dựa trên cơ sở vững chắc:  ’’Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người…  Họ mới bảo nhau: Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh thánh cho chúng ta, chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao?’’ (Luca 31-32).
 
                 ’’Như hiện nay, mặc dù đã trên hai nghìn năm trôi qua, chúng con cũng đang thực hiện cuộc hành trình, khởi đi từ Lễ Phục Sinh; xin cho chúng con biết trân trọng những gì Chúa mặc khải cho chúng con, để chúng con luôn suy ngẫm và ấp ủ trong tâm hồn của mình.’’