Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2012

THỨ NĂM SAU LỄ TRO

Các bài đọc trích từ sách: Đệ Nhị Luật 30,15-20; Thánh Vịnh: 1,1-4,6; Luca: 9,22-25

’’Ai muốn theo Tôi, phải từ bỏ chính mình,
vác thập giá mình hằng ngày mà theo Tôi.’’


     Tuyển chọn những kẻ muốn đi theo Người, dường như Đức Giêsu tỏ ra qúa khó, khi ra lệnh cho họ phải từ bỏ chính mình. Hiểu theo nghĩa đúng đắn là khi nói thế, Chúa muốn cho kẻ đi theo Người được vững tâm, tin tưởng, vì nếu theo Chúa, họ sẽ được dư đầy trong mọi sự, hơn cả những gì họ đang tự hữu.
 
     Thánh Vịnh có lời chép:  ’’Tuân lệnh Chúa truyền dậy, con bước theo Chúa trên đường gồ ghề sỏi đá.’’  Bổ túc cho lời dẫn đầu, Đức Giêsu nói:  ’’Ách của Ta thì êm ái, gánh của Ta thì nhẹ nhàng.’’  Theo Chúa, không có nghĩa là ta thoát khỏi mọi khổ đau, mà chính là bước khởi đầu đi vào con đường thập giá, nhưng Chúa không bao giờ bỏ rơi ta. 

     Tuy nhiên, nếu vác thập giá cách miễn cưỡng thì cuộc sống sẽ trở nên khó khăn, nặng nhọc; nhưng, nếu vác thập giá vì lòng yêu mến Chúa, thì cuộc sống sẽ nhẹ nhàng, êm ái.
 
     ’’Vác thập giá hằng ngày’’ là thế nào?  Vác thập giá hằng ngày là sẵn sàng đón nhận mọi bất trắc xảy ra trong cuộc sống với thái độ vui tươi, là chỉ một lòng một dạ theo Chúa mà thôi.  Theo Chúa là bắt chước gương sống của Chúa, là tuân theo các lời giáo huấn của Chúa.  

     Theo Chúa mà gặp nhiều điều trái ý, nhiều cản trở, nhiều can gián, chính là dấu chỉ của kẻ đang đồng hành với Đức Giêsu Kitô.  Tự giải thoát mình từ cảnh tù hãm trong tối tăm, mù lòa ra vùng ánh sáng cũng là những kẻ đang đồng hành với Đức Giêsu Kitô.  

     Khi bị đe dọa hoặc bị dụ dỗ đi theo con đường gian ác; kẻ muốn theo Chúa, phải nâng tâm hồn lên Chúa và đưa mắt nhìn về thập giá để xin ơn chiến thắng.
  
     Trong thế gian, có những khi nhân loại tỏ ra tốt lành, thánh thiện, sẵn sàng đón nhận ơn cứu độ bằng một niềm hy vọng tràn trề, vì biết rằng ’’nhờ hy vọng mà ta được cứu rỗi’’. 

     Kẻ bước theo Đức Kitô sẽ sống trung thành với Giáo Hội trần thế và như vậy sẽ đón nhận lời truyền dạy của Chúa:  ’’Ai muốn theo Tôi, hãy bỏ chính mình…’’
     Lời mời gọi trên, không chỉ dành riêng cho các trinh nữ, còn những người sống trong bậc vợ chồng không cần quan tâm tới; cũng không chỉ dành riêng cho các goá phu, goá phụ, còn những người chồng hoặc vợ trẻ không cần quan tâm tới; hay cũng không chỉ dành riêng cho hàng giáo sĩ, còn giáo dân không cần quan tâm tới!  

     ’’Ai muốn theo Tôi, hãy bỏ chính mình…’’ là lời mời gọi dành cho Giáo Hội hoàn vũ, bao gồm tất cả mọi hạng người, không kể tuổi tác, sắc dân, đẳng cấp trong xã hội.
 
     ’’Tất cả mọi thành phần trong Giáo Hội, tùy theo hoàn cảnh, đặc tính và điều kiện sống của từng cá nhân, muốn theo Chúa Kitô, phải từ bỏ chính mình. 
Từ bỏ chính mình có nghĩa là sống khiêm nhường, không kiêu căng tự phụ; 
vác thập giá hằng ngày có nghĩa là chịu đựng mọi nỗi đớn đau, khổ cực do thế gian mang tới, chỉ vì lòng yêu mến Chúa, mà không một lời kêu than, trách móc. 
Hãy yêu mến một mình Chúa, là Đấng chẳng bao giờ lừa dối, là Đấng chẳng bao giờ lường gạt.  Hãy yêu mến Chúa, vì Người luôn trung thành với lời đã hứa. 
Tuy nhiên, Chúa không ban phát những ơn cần thiết cho chúng ta ngay.
Người đòi hỏi một Đức Tin không lay chuyển ở nơi chúng ta,
đòi hỏi chúng ta phải kiên nhẫn, chịu đựng, can đảm, sẵn sàng vác thập giá hằng ngày.’’ (thánh Augustinô).     

THỨ TƯ LỄ TRO

Các bài đọc trích từ sách:  1 Joel 2,12-18;  Thánh Vịnh: 51,3-6, 12-14, 17; 2 Cor. 5,20-6,2; Mt. 6,1-6; 16-18.



     Gọi là Thứ Tư Lễ Tro, vì thánh lễ cử hành vào ngày thứ tư, trong đó có phần xức tro lên đầu người tín hũu tham dự.  Đây là một lễ nghi truyền thống đã có từ lâu đời; nếu không hiểu rõ ý nghĩa, thì việc xức tro dễ trở thành một việc làm được kể là dị dợm. 

     Giáo Hội xác định rằng các dấu chỉ bên ngoài thường rất quan trọng và cần thiết đối với đời sống tâm linh người tín hữu Kitô giáo.  Tro mang nhiều ý nghĩa khác nhau.  Tro nói lên số phận phải chết của con người, được dựng nên bởi bụi đất và sẽ trở về bụi đất.  Ngoài ra, Tro còn là dấu chỉ của than van và khóc lóc.  Con người trong Cựu Ước mặc vải thô và xức tro lên đầu để tỏ lòng thống hối ăn năn.

     Việc người công giáo chịu xức tro ngày hôm nay là để tỏ lòng âu lo, phiền muộn về tội lỗi của chính mình đã xúc phạm tới Chúa và tha nhân, đồng thời ước ao, kể từ nay về sau, quyết tâm xa tránh tội lỗi.  Thú nhận các yếu đuối và sai lầm của mình, nên ta cần được ơn tha thứ và ơn chữa lành.  Bổn phận của ta là trở về với Chúa; và nhờ ơn Chúa, ta khiêm tốn khẩn khoản nài xin Chúa ban ơn tha thứ và sức mạnh để ta nhẫn nại chờ đợi ngày cử hành cuộc Phục Sinh của chúa và gia tăng sự sống mới mà Chúa Giêsu ban cho mỗi ngưòi trong chúng ta.

     Các hình thức sám hối cụ thể theo truyền thống là ba việc lành phúc đức mà Đức Giêsu muốn nhấn mạnh tới trong bài Tin Mừng ngày hôm nay, đó là:
Cầu Nguyện, Ăn Chay và Bố Thí.
     Trong mùa Chay Thánh, ta nên cố gắng dành nhiều thì giờ trong việc cầu nguyện và đón nhận các Bí Tích, đặc biệt là Bí Tích Hòa Giải.

     Ăn chay, không chỉ bằng cách ăn uống ít hơn, nhưng còn cần quyết tâm loại trừ các thói hư nết xấu, xa tránh những thú vui thể xác thiếu lành mạnh. 

     Ngoài ra, ta cũng nên tìm cách dấn thân, dưới hình thức quyên góp tiền của, phục vụ - bố thí - những kẻ nghèo túng, hoặc dùng thì giờ tham gia các công tác từ thiện, thăm viếng bệnh nhân…

     Tất cả những việc làm nêu trên chứng tỏ trái tim của ta đang mở rộng để đón nhận ơn Chúa, đồng thời biểu lộ tình yêu ta dành cho Chúa và tha nhân.

     Hôm nay, mỗi người trong chúng ta hãy đặc biệt chú tâm suy niệm ý nghĩa sâu xa lời mời gọi của Chúa, qua lối trình bày của ngôn sứ Joel:  ’’Các ngươi hãy hết lòng trở về với Ta, hãy ăn chay, khóc lóc và thống thiết than van; đừng xé áo, nhưng hãy xé lòng.’’ (Joel 2,12-13).

     Thật lòng ăn năn sám hối và quyết chí thay đổi tâm hồn, là ta sống đúng tinh thần Mùa Chay.  Từ đó, ta sẽ cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc đích thực trong ngày lễ Chúa sống lại.
Lạy Chúa,
kể từ Mùa Chay thánh này,
con quyết tâm loại bỏ tội lỗi
và hết lòng tin cậy ở nơi Chúa.
Xin Chúa ban cho con ơn thật lòng sám hối
các tội con đã phạm.
Con xin dốc tâm chừa cải,
để mỗi ngày con càng mến Chúa
và yêu tha nhân hơn.  Amen.