Thứ Hai Sau Chúa Nhật 17 Thường
Niên -
Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Xuất Hành 32,15-24.30-34;
- Thánh Vịnh 106,19-23; - Mátthêu 13,31-35
Dân Này Đã Phạm Một Tội Tầy
Trời
Khi Môsê lên núi
đàm đạo lâu giờ với Thiên Chúa, thì dân chúng ở dưới rất lo sợ, tưởng rằng, ông
không trở lại với họ nữa. Trước mắt họ,
là một cuộc hành trình gian khổ trên hoang địa, rồi mới có thể vào miền đất xa
lạ Canaan, và ở đấy, họ sẽ phải đương đầu với những chống đối của dân địa
phương.
Họ cảm thấy Thiên
Chúa của Môsê ở qúa xa, vì thế, họ cần có một vị chúa tể cùng với họ tiến bước,
trên đường lữ hành đầy hiểm trở. Họ cho
rằng, ở Ai Cập, cũng như Canaan, con bò được kể là động vật đầy năng xuất và có
tính dục cao; xứng đáng là đấng bảo vệ dân Israel. Nhưng, nếu nhận cob bò làm chúa tể, đương
nhiên họ vi phạm giáo ước vừa mới thỏa hiệp với Thiên Chúa, và như thế, họ trở
thành kẻ bất phục tùng lệnh truyền, ‘’không
được thờ kính các ngẫu tượng’’.
Mặc dù biết Thiên
Chúa của Môsê đã tỏ lộ quyền năng và lòng thương xót, bằng cách đem họ ra khỏi
Ai Cập, băng qua Biển Đỏ, nhưng họ vẫn không tin là Người sẽ tiếp tục hướng dẫn
họ trong suốt cuộc lữ hành bước vào Đất Hứa.
Thiên Chúa cũng làm
nhiều điều tốt lành cho chúng ta. Chúng
ta đã được cứu chuộc, nhờ sự chết và sống lại của Đức Giêsu, đồng thời được
tham dự vào sự sống lại với Người. Đức
Giêsu đã tuôn đổ Thánh Thần trên chúng ta, để chúng ta trở nên con cái Thiên
Chúa. Qua cuộc sống riêng lẻ của từng người, chúng ta cũng có thể cảm nhận được
các cách thế, Thiên Chúa chúc phúc và bảo vệ chúng ta.
Tuy nhiên, khi gặp
khó khăn, thử thách, chúng ta dễ quên các điểm ưu việt này, mà chỉ xoay xở đủ
cách, cậy nhờ khắp nơi, để tìm cho được sự an thân. Thiên Chúa dường như xa vời, vì thế, chúng ta
không tin là Người quan tâm, lo lắng cho chúng ta.
Giống như dân Israel,
chúng ta cũng chỉ cậy nhờ vào những gì có lợi ích trước mắt, mang sắc thái trần
tục. Các thần minh của chúng ta, có thể
là tiền bạc, thế lực, thú vui và danh vọng.
Không sai lầm, khi chúng ta nặng lòng yêu chuộng các thứ điển hình nêu
trên, tuy nhiên, nếu vì dụng ý thay thế
Thiên Chúa, hoặc đặt trọn hy vọng và mục đích vào các thứ ấy, thì thật là một
hành động đáng thương hại!
Chỉ một mình Thiên
Chúa, Đấng có thể đáp ứng mọi nhu cầu thiết thực của chúng ta, vì Người hằng
yêu mến, chứ không bao giờ phản bội và thất hứa với chúng ta.
Cả những khi gặp khó khăn, thử thách nhất, chúng ta cũng nên nhớ đến các
ơn lành, phúc lộc, Chúa đã ban và Lời Người hứa với chúng ta, hầu có thể tin
chắc rằng, Người luôn ở với chúng ta.
Thiên Chúa đã dẫn
đưa dân Israel đi qua hoang địa, và giúp họ chiến thắng kẻ thù tại Canaan, thì
Người cũng sẽ đưa chúng ta ra khỏi cuộc lữ hành gian khổ tại trần thế này, và
cuối cùng đem chúng ta vào miền Đất Hứa là quê hương Người, ở trên trời.
‘’Lạy Cha, Cha là
Thiên Chúa thật , Cha đã tạo dựng chúng con và đã cứu vớt chúng con khỏi vòng
tội lỗi và sự chết, nhờ công nghiệp Đức Giêsu Kitô, Con Cha. Xin Cha cho chúng con luôn phụng thờ Cha
trước tất cả mọi loài, và không ngừng tin cậy vào tình thương bất diệt của
Cha. Xin Cha dẫn chúng con qua mọi gian
nan, nguy hiểm tại trần thế này, để chúng con vào hưởng cuộc sống vĩnh cửu với
Chúa. Amen.’’