Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

Thứ Hai Sau Chúa Nhật II Mùa Vọng

Thứ Hai Sau Chúa Nhật II Mùa Vọng
Các bài đọc trích sách: - Isaia 35,1-10; - Thánh Vịnh 5,17-26; - Luca 5,17-26

 

Chúng Ta Đã Thấy Những Chuyện Lạ Kỳ

 
 
     Theo lối đồ họa, Luca cho chúng ta biết một trong các bối cảnh liên quan tới việc Đức Giêsu chữa bệnh.  Luca cho biết, dân chúng bao quanh căn nhà nơi Đức Giêsu đang ngồi tranh luận với những người thuộc nhóm Pharisiêu, khiến người ta phải trèo lên mái nhà mới có thể thả người bạn bại liệt của họ xuống trước mặt Đức Giêsu được. 

     Trước cảnh tượng như thế, Đức Giêsu liền truyền cho bệnh nhân bị bại liệt nằm trên giường đứng dậy mà đi.  Chắc chắn những người bạn của bệnh nhân phải có một niềm tin rất vững mạnh vào Đức Giêsu, nên họ mới quyết định vượt qua mọi trở ngại để đạt tới mục tiêu đã chọn lựa. 

     Nếu họ không tin Đức Giêsu có thể giúp người bạn bại liệt của mình thì họ đã không phải tốn công phí sức tìm đến với Người.  Niềm tin và lòng kiên nhẫn của thân nhân người bại liệt gây ấn tượng mạnh đối với Đức Giêsu. 

     Lời phát biểu đầu tiên của Đức Giêsu tạo nhiều ngạc nhiên cho chúng ta.  Thay vì nói với bệnh nhân là căn bệnh thể xác của anh đã được chữa lành, Đức Giêsu lại bảo, tội của anh đã được tha rồi.  Đức Giêsu biết rõ người đàn ông này cần ơn tha thứ tội lỗi hơn là được chữa lành thể xác.  Mặc dù thế, Đức Giêsu vẫn quan tâm tới bệnh thể xác của anh. 

     Khi những người trong nhóm Pharisiêu tỏ ý thắc mắc về câu nói của Đức Giêsu, Người liền thay đổi cách diễn tả và bảo bệnh nhân đứng dậy mà đi. Mọi người có quyền nói, ’’tội anh đã được tha’’, nhưng chỉ người có thế lực trước mặt Thiên Chúa mói có thể bảo người bại liệt đứng dậy và đi được mà thôi.

     Chúng ta cũng đang mắc bệnh, và cần được chữa lành như người bại liệt, mặc dù các nhu cầu của chúng ta dường như không rõ nét lắm.  Đức Giêsu muốn chữa lành và ban ơn tha thứ cho tất cả mọi người, nhưng điều kiện tiên quyết là chúng ta phải đến với Người trong tin yêu và nài xin. 

     Cũng vậy, nhu cầu khẩn thiết nhất của chúng ta hiện nay là xin Chúa tha thứ tội lỗi của mình.  Đức Giêsu không bao giờ ngoảnh mặt làm ngơ, nếu chúng ta hướng về Người với tâm tình thống hối và ăn năn.  Giống như thân nhân người bại liệt, chúng ta cũng cần cương quyết vượt qua các chướng ngại; và nếu ước ao đến với Đức Giêsu Kitô thì không gì có thể cản trở chúng ta được.  Dấu lạ gây ngạc nhiên và sửng sốt đối với dân chúng có mặt tại đó, khiến họ cất tiếng ca ngợi và tôn vinh Thiên Chúa.

     Các câu truyện trong Tin Mừng nghe nhiều riết rồi trở thành qúa quen thuộc đối với một số người, làm cho họ không còn cảm nhận được những nét kỳ diệu qua các dấu lạ đã diễn ra. 

     Trong Mùa Vọng, mỗi khi tưởng niệm những kỳ công của Chúa, chúng ta cần cầu xin Người ban cho chúng ta có được một đôi chút cảm nghĩ tích cực như đám đông dân chúng có mặt trong buổi Đức Giêsu chữa lành người bại liệt. 

     Việc trở về với Chúa và đón nhận ơn tha thứ tội lỗi là một dấu lạ rất đáng ghi nhớ nơi mỗi người chúng ta.  Chúng ta cũng nên cầu xin Chúa thúc giục lòng chúng ta thêm phấn khởi, qua việc Đức Giêsu đã xuống thế làm người để cứu chuộc và chữa lành chúng ta, đồng thời dẫn chúng ta ra khỏi vòng tối tăm và gieo vào lòng chúng ta sự bình an đích thực. 

     Trong lúc cầu nguyện và trước tôn nhan Chúa, chúng ta có thể ghi nhận rất nhiều dấu lạ Chúa đã và đang làm trong đời sống của mỗi người chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu,
chúng con cảm tạ vì
Chúa đã đi vào thế gian
để cứu chuộc những kẻ tội lỗi.
Trong Mùa Vọng này,
xin Chúa làm cho chúng con
hiểu biết cách sâu xa hơn
về ơn tha thứ các tội lỗi của chúng con,
đồng thời vui mừng vì
 được Chúa chữa lành.  Amen.’’