Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên - Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - 1 Côrintô 1,26-31; - Thánh
Vịnh 33,12-13.18-19.20-21;
- Mátthêu 25,14-30
Tâm Hồn Chúng Tôi Đợi Trông Chúa
Điều chúng ta không muốn nghe, nhưng rất quan trọng,
khiến chúng ta cần hiểu: đó là đường lối
của Thiên Chúa rất khác đường lối chúng ta.
Thiên Chúa không suy nghĩ, cảm xúc và hành động như chúng ta. Những gì chúng ta qúi chuộng và ưa thích,
Thiên Chúa lại không! Những gì thuộc về
thế gian mà chúng ta cho là hệ trọng, Thiên Chúa lại không!
Hãy quan sát những
dị biệt và phân hóa trong xã hội để lấy đó làm thí dụ điển hình. Dường như chúng ta có chiều hướng thích phán
đoán và chê trách người này hoặc kẻ khác và trong hầu hết mọi sự: giọng
nói, cách đi, kiểu đứng, lối ăn mặc, mầu da, mái tóc, hàm răng, nụ cười, nơi
sinh, học lực, quê quán, công việc, cao, thấp… Chúng ta gặp cách xử thế nêu trên trong mỗi
ngày và mọi ngày; nhưng nếu thành thật mà nói, thì chính chúng ta cũng thường có
cùng một lối sống như vậy.
Công bằng mà nói,
lối thẩm định và đánh giá tha nhân đã có chiều hướng thay đổi một chút, kể từ
non thập niên qua: nghĩa là người ta đặt
giá trị đồng tiền cao hơn trình độ học vấn một chút.
Chắc chắn đường lối
của Thiên Chúa không giống đường lối chúng ta.
Trái lại, Giáo hội tiên khởi thu nạp các thành viên từ tất cả các phần
tử trong xã hội: nhiều người chẳng có
một chút ảnh hưởng gì, nhiều người cũng chẳng thuộc giới qúi tộc, nhiều người
chẳng khôn ngoan, tài giỏi. Đường lối
của Thiên Chúa thì tuyệt vời – có thể làm đường lối chúng ta trở thành hỗn
độn. Ân huệ của Thiên Chúa đặt nơi những
kẻ mà thế gian khinh rẻ, cho là điên dại, yếu kém và thấp hèn.
Nền tảng tạo thành
thiên kiến và cá biệt trong xã hội là do suy nghĩ thiếu ngay thẳng nơi mỗi
người chúng ta. Ai trong chúng ta chẳng muốn mình là một nhân vật siêu quần bạt chúng, nổi như cồn; nếu không thỏa mãn,
chúng ta sẽ sách động, chống đối và dấy loạn; nhưng xét kỹ, tất cả chúng ta chỉ là những con
rối, múa máy trước mặt nhau mà thôi!
Thiên Chúa muốn chúng ta hiểu rõ sự ngu ngốc của mình.
Những kẻ thực sự
khôn ngoan nên hiểu rằng, những gì họ có đều đến từ nơi Chúa. Chúng ta thuộc thành phần nô bộc của Thiên
Chúa; chúng ta là con cái Thiên Chúa, không phải là con cái trần gian này;
chúng ta có một Cha, Đấng ngự ở trên trời.
Nhờ ân sủng và lòng thương xót Thiên Chúa, hiện này chúng ta thuộc dòng
dõi vương tộc; chúng ta đã được thừa hưởng ơn cứu độ; tình yêu Thiên tuôn đổ
trên chúng ta.
Chúng ta cùng nhau suy ngẫm: việc học hành, sức
khỏe, cuộc sống xã hội mà hằng ngày chúng ta nhận được, từ ngày này sang ngày
khác, cho đến khi tiến vào cuộc sống vĩnh cửu, đều xuất phát từ Thiên Chúa, nên
chúng ta chỉ có thể biểu lộ mọi sự từ nơi Thiên Chúa: ‘’hãy
để hắn tự đắc trong vinh quang của mình, miễn là hắn hiểu và biết Ta… Đức
Chúa nói thế’’ (Giêrêmia 9,24)