Thứ Ba Sau
Chúa Nhật 15 Thường Niên - Năm Lẻ
Các bài đọc trích
sách: - Xuất Hành 2,1-15;
- Thánh Vịnh 69,2.13.29-30.32-33; - Mátthêu 11,20-24
Chúa
Nhận Lời Kẻ Nghèo Khó
Sự bình an cũng cần thiết như hạnh phúc. Ai cũng tìm kiếm bình an và hạnh phúc, nhưng
càng tìm kiếm, người ta càng cảm thấy nó vỗ cánh bay xa. Có lẽ Amô là vị sáng
lập triều đại Pharaô thứ mười tám, với hy vọng củng cố ngôi vị và quyền lực
bằng một sức mạnh mỏng manh, một chính sách đàn áp giết hại nhiều người. Tuy nhiên, qua bài Kinh Thánh hôm nay, chúng
ta thấy rõ ý định và các lệnh truyền của nhà vua đã không được chấp hành nghiêm
chỉnh.
Nhà vua tỏ rõ sự bất lực, và do đó đã tự làm giảm uy
tín của mình, vì thái độ nhu nhược, khi để nữ giới coi thường các chỉ thị của
chính phủ. Các bà Hípbri (Do Thái) không
chịu giết các trẻ sơ sinh, theo lệnh của nhà vua. Bà Mẹ và chị của Môsê thi hành luật pháp dưới
hình thức, để đứa bé vào trong một cái thúng an toàn và đem thả trên mặt sông
Nile.
Con gái vua (có
lẽ là công chúa Hátsêôsút) nhận cậu bé Môsê làm con nuôi, và thuê chính
thân mẫu của cậu săn sóc, dưỡng dục. Pharaô,
một ông vua nhút nhát, nhưng cứng đầu thấy rõ chương trình sinh hoạt của mình
đã trở nên vô hiệu. Cuối cùng, kế hoạch
của vua đã bị Thiên Chúa đánh bại cách chậm rãi và âm thầm, qua bàn tay của một
nhân vật tí hon, từng nằm trong chiếc thúng trôi bồng bềnh giữa đám sậy ở bên
bờ sông Nile.
Đường lối hoạt động của Thiên Chúa dường như chậm rãi,
âm thầm và kín đáo, nhưng liên tục; tuy nhiên, không tránh khỏi các khó khăn,
trở ngại, gây nên bởi những lực lượng chống đối, nhưng, cuối cùng, chương trình
của Thiên Chúa vẫn hoàn tất. Chương
trình của Thiên Chúa thường do những kẻ bị coi là yếu đuối, tưởng như bất lực,
thực hiện.
Sách Xuất Hành là cuốn sử lược, ghi lại lòng trung
thành và yêu thương vô biên của Thiên Chúa đối với một dân tộc, được Người
tuyển chọn, đã trải qua biết bao nghịch cảnh, nhưng Thiên Chúa luôn bảo vệ và
che chở họ. Chương trình bảo vệ của Thiên Chúa vượt trên cả sự yếu đuối và phản
bội của con người.
Toàn thể dân tộc Do Thái đều yêu mến và ôm ấp câu
truyện vượt thoát ra khỏi xứ Ai Cập, và coi đó như một chứng minh tình yêu và
chăm sóc của Thiên Chúa đối với họ. Là
người là Kitô hữu, chúng ta cũng cần có thái độ như dân Do Thái. Câu truyện
liên quan đến cuộc Xuất Hành mạnh mẽ đến đâu vẫn không có giá trị thực tiễn,
nếu chúng ta không nhận rõ các dấu chỉ trong cuộc sống.
Thực tế, biết bao sóng gió bất ngờ xẩy ra hằng ngày
với mỗi người, nhưng Thiên Chúa đã đích thân can thiệp để bảo vệ hoặc tỏ lòng
yêu thương đối với chúng ta. Hầu hết các
sự kiện này thường không được chúng ta lưu ý.
Bao lâu chúng ta không suy niệm, không cầu nguyện, thì chúng ta vẫn chưa
có thể khám phá được các lối rẽ cuộc đời.
Có một điều lạ là rất nhiều người đã từng cam kết là
Thiên Chúa ở rất gần gũi họ, thế mà họ vẫn cảm thấy vô cùng cô đơn và lẻ
loi. Tuy nhiên, chúng ta cần nhớ rằng,
Thiên Chúa luôn ở sát cạnh những kẻ yếu đuối, đặc biệt là trong những khi họ
rơi vào nghịch cảnh, để giúp họ trở nên vững mạnh.
‘’Lạy Chúa, xin giúp con nhớ lời Chúa hứa là sẽ ở lại
với con luôn mãi. Xin Chúa chỉ cho con
biết các phương thức mà Chúa dẫn đưa con trên bước đường trần gian, và xin giúp
con nhận biết chương trình của Chúa cả khi con âu lo, sợ hãi và cảm thấy hình
như Chúa ở qúa xa con. Amen.’’