Thứ Sáu Sau Chúa Nhật XVThường Niên - Năm
Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Isaia
38,1-6.21-22.7-8; - Thánh Vịnh 38,10.11.12abcd.16; - Mátthêu 12,1-8
Ngày Tháng Đời Con Là Của Chúa
Benjamin Franklin
nói một câu nổi tiếng: ‘’trong thế gian này chỉ có hai điều định
chắc là sự chết và nộp thuế’’. Không
ai biết rõ, tương lai sẽ đem đến cho chúng ta những gì, nhưng điều chắc chắn là
một ngày nào đó, chúng ta sẽ phải đứng trước sự chết.
Nhiều người Rôma
thời cổ, thường lưu giữ một chiếc đầu lâu trong nhà, để nhắc nhở, họ là những
người phải chết: trong một số xã hội
thường có tập tục trái ngược, nghiã là người ta cố gắng dấu diếm, không muốn nhắc
tới sự chết.
Ngày nay, chúng ta
có nhiều phương cách giải trí, để không quan tâm tới sự chết hơn thuở xưa; an
sinh xã hội bảo đảm hơn, nên người ta sống lâu d ài hơn. Khi
người ta chết, xác thường được đưa ngay tới cất dấu ở nhà thương hay nhà quàn hoặc
trạm điều dưỡng.
Trong hầu hết các xã hội, theo suốt chiều dài giòng
lịch sử nhân loại, và tại phần lớn các quốc gia trên thế giới, chết là một sự
kiện diễn ra từng ngày, và con người thường xuyên phải tiếp cận sự thật đó,
nhưng ở xã hội tân tiến tây phương, người ta có thể tránh gần gũi sự chết, gần
như qúa nửa cuộc đời của mình.
Đoạn Kinh Thánh Cựu Ước hôm nay, nói về một người
đang đứng trước ngưỡng cửa tử thần, nhưng cảm thấy mình vẫn chưa sẵn sàng
chết. Đa số trong chúng ta có lẽ đều
giống như vua Khítkigia, cầu xin Chúa cho sống thêm một thời gian nữa, vì vua
cảm thấy đã trung tín và thành tâm trong suốt những năm cai trị dân, nên Chúa
ban cho ông sống thêm mười lăm năm nữa.
Thế rồi, mười lăm năm trôi qua nhanh, và cuối cùng Khítkigia phải chết.
Điều quan trọng,
đối với người già và kẻ bệnh tật, là cần chuẩn bị tiếp rước tử thần, vì tất cả
mọi người đều sẽ chết. Dù những người
còn trẻ và khỏe mạnh, chúng ta cũng chẳng biết khi nào mình chết.
Là những người Kitô
hữu, khi đến giờ chết, chúng ta có thể bình tâm đón tiếp tử thần, bởi vì chúng
ta tin rằng, nếu đã đi theo Chúa, thì thế nào Người cũng sẽ đem chúng ta tới sự
sống đời đời với Người.
Chúng ta không cần
bắt chước Khítkigia, xin Chúa cho sống th êm ít năm nữa; chúng ta có thể chuẩn bị từ giã cõi đời
bất cứ ngày nào, nếu Chúa muốn.
Hình như Khítkigia
không biết mình sẽ đi về đâu, sau khi chết – có thể là bị trầm luân trong cõi u
tối nơi âm phủ. Bây giờ thì chúng ta có
một niềm tin cậy vững vàng nơi Đức Giêsu Kitô, ‘’Đấng đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc
trường sinh bất tử’’ (2 Timôthê 1,10).