Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2015

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên - Năm Lẻ & Năm Chẵn

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên 
-  Năm Lẻ & Năm Chẵn * Tin Mừng:  - Mátthêu 25,14-30

 

                 Chúng ta có thể nghĩ rằng ông chủ đã đối xử khắc nghiệt với tên đầy tớ cuối cùng.  Hơn tất cả, chúng ta cần biết, tên đầy tớ kia thực sự không tiêu xài hoang phí hoặc ăn cắp số tiền ông chủ giao phó cho anh trước khi đi xa; anh chẳng dùng số tiền ấy vào bất cứ việc gì, mà chỉ đem chôn giấu dưới đất.  Nhưng ông chủ gọi anh là kẻ biếng nhác, vì nếu có thiện chí một chút thôi, anh đã có thể đem gửi số tiền của ông chủ vào ngân hàng để kiếm lời.  

                 Tên đầy tớ biếng nhác không có tình yêu đối với ông chủ; hành vi của anh chứng minh anh là kẻ ươn lười và nhút nhát.  Nếu thực tâm yêu mến ông chủ thì anh đã ra công ráng sức làm cho số tiền được giao phó thêm lời, nhưng anh lại chỉ quan tâm tới việc cất giấu số tiền vào nơi an toàn nhất.  Thật vậy, anh đã biện minh bằng cách đổ lỗi cho ông chủ là người hà khắc, tằn tiện, nên anh mới chôn giấu tiền đi.        

                 Thiên Chúa ban cho mỗi người những ân huệ và khả năng riêng, và Người kêu gọi chúng ta đến phục vụ Người qua các cách thế khác nhau.   Chúng ta thường nghĩ mình ít tài năng, nên không dám đem ra sử dụng, vì sợ rằng các nỗ lực của chúng ta rồi sẽ trở thành vô giá trị.  Dù gì ông chủ cũng mong muốn tên đầy tớ được trao cho một yến sử dụng khả năng của mình như người đầy tớ được giao phó mười yến.    

                 Thiên Chúa sẽ không bao giờ phiền trách nếu chỉ có một chút ít khả năng mà chúng ta biết tận dụng chúng.  Nếu sử dụng toàn bộ khả năng của mình để phục vụ Thiên Chúa, đồng thời nhờ ơn Người phù hộ, thì những việc chúng ta làm sẽ mỗi ngày càng thêm thăng tiến và tốt đẹp hơn; nhưng nếu chúng ta dấu kín năng khiếu của mình vì sợ hãi hoặc do tính ích ky, thì các khả năng kia sẽ chết dần chế mòn đi.  Thánh Phaolô so sánh các thành viên trong Giáo Hội với những bộ phận của một thân thể:  mỗi bộ phận đều khác biệt nhau, nhưng tất cả được kể là quan trọng cả, và bộ phận này không nên gây thiệt hại cho bộ phận kia, hoặc nghĩ rằng bộ phận này hay bô phận kia là thứ vô dụng, chẳng làm được tích sự gì (1 Corintô 12).    

                 Thiên Chúa ban cho mỗi người một ơn riêng, vì thế chúng ta nên dùng mà phục vụ lẫn nhau; như vậy chúng ta mới là những người khéo quản lý ân huệ thiên hình vạn trạng của Thiên Chúa (1 Phêrô 4,10). Đấng Cứu Thế muốn chúng ta dùng các ân huệ do Người đã ban xuống cho mỗi người.  Chúng ta không nên, chỉ vì sợ hãi mà làm cho các ân sủng bị tê liệt, nhưng hãy nguyện xin Chúa giúp chúng ta dùng các ân sủng ấy trong việc phục vụ tha nhân và xây dựng vương quốc Người.    

                 ‘’Lạy Cha, Cha ban cho con cái Cha những khả năng và tài trí khác nhau.  Xin Cha ban cho chúng con ơn biết rõ khả năng và tài trí riêng của mình và sử dụng chúng cách xứng đáng trong việc phục vụ Cha và tha nhân, hầu chúng con có thể vào hưởng niềm vui nơi vuơng quốc Cha.’’

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên - Năm Lẻ & Năm Chẵn

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên 
-  Năm Lẻ & Năm Chẵn * Tin Mừng:  - Mátthêu 25,1-13

 

Vào thời Đức Giêsu, lễ cưới Do Thái kéo dài hơn các buổi thành hôn của chúng ta trong hiện đại.  Cô dâu và chú rể không đi hưởng tuần trăng mật nơi xa, nhưng ở tại nhà chào đón khách vãng lai.

                 Tiệc vui có thể kéo dài một hay hai tuần lễ.  Dụ ngôn của Đức Giêsu kể rằng mười cô phù dâu chờ đợi rước chú rể vào trong nhà để bữa tiệc có thể bắt đầu.  Tất nhiên, trong dụ ngôn, Đức Giêsu tiêu biểu cho chú rể, đúng như  Kinh Thánh Cựu Ước thường mô tả Thiên Chúa trong cương vị người chồng của Dân Israel.  

                 Mối tương quan giữa Đức Giêsu và Giáo Hội của Người trở nên một trong tình yêu, và chúng ta mong chờ một ngày kia sẽ được mời tới dự tiệc cưới Nước Trời.  ‘Thiên thần bảo tôi:  Hãy viết:  Hạnh phúc thay kẻ được mời đến dự tiệc cưới của Con Chiên!’’’ (Khải Huyền 19,9).

                 Đức Giêsu bảo rằng chúng ta phải chuẩn bị cho ngày Người đến.  Dụ ngôn nói với rằng không phải tất cả những người chờ đợi Đức Giêsu đều đã chuẩn bị sẵn sàng khi Người đến.  Nếu bất cần và cảm thấy tự mãn, thì có thể hiểu chúng ta chưa sẵn sàng đón Người.  Như vậy, không có nghiã là chúng ta ở trong trạng thái hoàn hảo:  vì rằng, tất cả chúng ta đều là những kẻ tội lỗi, cụ thể là năm cô phù dâu thiếp đi, rồi ngủ cả, còn năm cô khác có đủ dầu cho đèn của họ.  

                 Đức Giêsu bảo rằng, có những thứ chúng ta không thể mượn hoặc mua được.  Các cô khôn ngoan không phải là thành phần ích kỷ, vì đã từ chối việc chia sẻ dầu cho năm cô khác:  họ cũng cần dầu để nạp vào đèn của mình.  Sự thánh thiện là điều chúng ta không thể phân phối hoặc nhận từ người khác được, mặc dù chúng ta có thể giúp và khuyến khích nhau nên thánh. 

                 Chúng ta phải đón nhận đời sống từ Đức Kitô, và nếu có đời sống ấy nơi chúng ta rồi, thì chẳng ai có thể lấy đi được.  Đây là một dụ ngôn đáng lưu tâm, bởi vì các cô phù dâu khờ dại không còn một cơ hội thứ hai:  năm cô không sẵn sàng khi chàng rể đến, như vậy là qúa trễ và cửa vào phòng tiệc đã mãi mãi đóng kín.

                 Chúng ta nên cầu nguyện và sống cuộc đời thánh thiện, hầu sẵn sàng gặp mặt Chúa, bất cứ thời điểm nào, bởi vì chúng ta không biết bao giờ Người sẽ đến hoặc khi nào chúng ta chết. 

                 ‘’Lạy Chúa Giêsu, xin tuôn đổ Thần Linh Chúa trong con, hầu con có thể sống cuộc đời thánh thiện và biết tỉnh thức.  Chúng con cảm tạ Chúa vì Chúa là chú rể đã hiến sự sống cho chúng con, hầu một ngày kia chúng con có thể thưởng thức tiệc cưới trên Nước Trời.’’

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên - Năm Lẻ & Năm Chẵn

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên 
-  Năm Lẻ & Năm Chẵn * Tin Mừng:  -  Mátthêu 24,42-51                

 
Đức Giêsu sẽ lại đến! Chúng ta không biết khi nào, chúng ta không biết bằng cách nào, chúng ta không biết chuyện đó sẽ ra sao, nhưng có một điều chắc chắn - sự kiện ấy sẽ diễn ra.  Vấn đề là:  chúng ta có thực tâm tin như vậy không?  Chúng ta có chuẩn bị cho ngày ấy không?  Chúng ta có cầu nguyện cho sự kiện ấy không?  Chúng ta có trông chờ ngày ấy không? 
 
Đức Giêsu dậy chúng ta phải chuẩn bị, cầu nguyện và trông đợi ngày Người đến.  Người muốn chúng ta canh thức.  Cũng vậy, nếu chủ nhà biết bao giờ kẻ trộm sẽ đến, thì dĩ nhiên ông phải đề phòng và canh thức; đó là một sự thật hiển nhiên, dù sống trong thế kỷ thứ nhất hay thế kỷ hai mươi mốt.
 
Các hệ thống thiết bị an toàn là một thị trường đang bành trướng rất mạnh.  Nhiều người đã dành thì giờ và tiền bạc trong việc thiết lập hệ thống canh chừng và phòng thủ các ngôi nhà của mình. 

                 Qua bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu buộc chúng ta tự vấn lương tâm và tìm kiếm những câu hỏi liên quan tới cuộc sống của mình:  Đức tin có phải là một báu vật đối với chúng ta không? Đức tin và mối liên hệ của chúng ta với Đức Giêsu có được đặt lên trên và hơn tất cả mọi sự không?  Chúng ta có gìn giữ và bảo vệ đức tin của mình không?  Chúng ta có yêu mến Đức Giêsu bằng cách hết lòng trông đợi ngày Người lại đến, và để vương quốc của Người cuối cùng sẽ được thiết lập không?

                 Để chuẩn bị cho ngày Đức Giêsu trở lại, chúng ta cần thực hiện hai điều. Thứ nhất là ăn năn và thống hối - thống hối về tội lỗi của chính chúng ta đã vấp phạm trong qúa khứ, để nhờ đó, hồng ân Chúa sẽ tuổn đổ trên chúng ta.   Niềm trông đợi ngày Đức Giêsu đến của chúng ta gắn liền với thế giới loài người.  Gắn liền với thế giới loài người chưa hẳn là đã gắn liền với Chúa, nhưng là được nếm mùi tự do trong Thần Linh, qua ơn sám hối.

                 Thần Linh Chúa thông ban cho chúng ta ơn tha thứ và chữa lành.  Thống hối dẫn chúng ta tới điểm cần thiết thứ hai, đó là sự biết ơn và cảm tạ.  Chúng ta cần tạ ơn và tôn vinh Thiên Chúa vì tất cả những ơn lành, phúc lộc chúng ta đã nhận được.  Để làm như vậy, chúng ta phải nhìn nhận rằng mọi sự chúng ta có đều đến từ Thiên Chúa, chứ không do nỗ lực của riêng mình.  Lời nguyện cầu của chúng ta đại để như thế này:  ‘’Lạy Chúa, không vì chúng con, thật sự không vì chúng con, nhưng vì danh Chúa cả sáng.’’   

                 Một cá nhân biết ơn, khiêm tốn và sám hối là để đáp trả tình thương của Thánh Thần Chúa và dưới sự quan phòng của Người.  Hôm nay, chúng ta vui mừng tưởng niệm Đức Kitô đã chết đi, Đức Kitô đã sống lại, Đức Kitô sẽ đến.  Phấn đấu để tưởng nhớ tới sự kiện này -  hầu chống lại định kiến làm lu mờ tính chất xác thực ấy.  Xét rằng, nếu chúng ta không nhiệt tình với sự kiện Đức Giêsu trở lại, thì chúng ta nên nguyện xin Người ban cho chúng ta ơn biết khát khao trông đợi.  

                 ‘’Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con biết chuẩn bị sẵn sàng cho ngày Chúa đến. Xin dậy con biết cảnh giác và canh thức.  Xin Chúa tuôn đổ Thân Linh Chúa xuống trong con, để con biết than thở và trông đợi ngày Chúa đến.  Xin Chúa lắp đặt nơi tim óc con Lời mà Giáo Hội hằng cầu cùng Thánh Thần Chúa:  Lạy Đức Giêsu, xin hãy đến.’’

Thứ Tư Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên - Năm Lẻ & Năm Chẵn


Thứ Tư Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên 
-  Năm Lẻ & Năm Chẵn * Tin Mừng:   - Mátthêu 23,27-32

  


Pharisêu là thành phần lãnh đạo đời sống tâm linh của Do Thái giáo.  Họ áp dụng nếp sống tinh thần của dòng họ Macabê.  Tổ tiên họ chấp nhận chết vì đạo, chứ không chịu chối bỏ đức tin.  Họ hãnh diện về dòng dõi của mình.  Những người pharisêu qui tụ nhau lại thành các nhóm thân hữu và đồng nghiệp.  Họ tận tâm ủng hộ và khuyến khích nhau giữ vững đời sống đức tin.        

                 Họ dành thì giờ để học hỏi Lề Luật và thực thi truyền thống tổ tiên để lại.  Người pharisêu coi lề luật không chỉ là các bản văn Kinh Thánh Cựu Ước, nhưng còn là truyền thống của cha ông.  Họ đặc biệt chú tâm tới sự thuần khiết trong các nghi lễ.  Ngược lại, họ coi Đức Giêsu là kẻ phản động nguy hiểm - một nhân vật cấp tiến diễn giải lề luật và truyền thống của họ cách thiếu nghiêm minh, tạo nên mối đe dọa và va chạm trong dân nước.   

                 Các thống khổ mà Đức Giêsu nêu lên cũng có thể hiểu là những lời than vãn.  Người đau buồn vì thấy họ hành đạo như một trò chơi giả hình - họ nói một đàng, làm một nẻo.  Họ sống ngoài thực tế.  Đức Giêsu sánh ví họ giống như những mồ mả quét vôi trắng.  Quét vôi trắng là cách làm cho một vật thể trông ra vẻ buồn tẻ và lạnh lùng với hào nhoáng bên ngoài. (Êdêkien 13,8-16).

                 Đặc biệt, nhân các buổi lễ hội, từng đoàn dân chúng tuốn đến Giêrusalem, nên trước ngày khai mạc, người ta lấy vôi quét lên những ngôi mộ, để khách hành hương nhìn thấy mà không bị vướng vấp, có thể gây ra phiền não (Dân số 19,16).

                 Lời than vãn cuối cùng của Đức Giêsu đánh thẳng vào con tim của họ với những ý nghĩ khác nhau.  Các kinh sư và người pharisêu tỏ lòng ngưỡng mộ và tôn vinh các ngôn sứ - họ xây đắp mồ mả và đài tưởng niệm các ngài.  Ấy vậy mà khi một trong số các ngôn sứ đề cập tới một sự kiện kỳ diệu xuất hiện giữa họ, thì họ tìm cách giết vị ngôn sứ ngay,  

                 Trái tim họ không hòa nhịp với việc Thiên Chúa làm nơi họ. Tinh thần của họ không đồng điệu với tiếng kêu gào từ các ngôn sứ.  Họ tự buộc tội mình khi đưa ra giả thuyết rằng, nếu họ được sống vào thời các ngôn sứ đang rao giảng tại Israel, thì họ sẽ đối xử không giống như cha ông họ.  Nhận thức của họ đã biến đổi họ thành những con người tự phụ và kiêu căng.

                  Theo nhận xét của Carlo Carretto thì Đức Giêsu bị một nhóm người pharisêu có uy tín giết chết, vì đó là những kẻ không trông đợi ơn cứu độ.  Họ nghĩ rằng họ đã được cứu chuộc rồi.  Họ không biết rõ các nhu cầu của họ. Đạo giáo của họ đã biến tim óc của họ thành chai đá.   Cảm nghĩ và lối hành đạo của họ đã làm cho họ thành những nhân vật bất khả xâm phạm và chống đối liên lỉ.  

                 Chúng ta đang phải đối đầu với những nguy cơ tương tự.  Vậy, chúng ta nên canh chừng tim óc mình, đừng để chúng rơi vào tình trạng kiêu kỳ.  Siêng năng cầu nguyện và đọc Kinh Thánh để được ơn phù trợ.  Xa lánh dịp tội, đoạn dâng lời cảm tạ và ngợi khen lòng thuơng xót Chúa.  Dâng thánh lễ và đón nhận Mình Máu Thánh Chúa để được chú phúc và ban ơn. 
 
                 ‘’Lạy Chúa, xin giúp con sống khiêm tốn.  Lạy Chúa, xin thêm sức cho con.  Lạy Chúa, xin đánh động tâm hồn con.  Lạy Chúa, xin đừng để tính kiêu căng lấn át lòng trí con.  Lạy Chúa, xin dạy con nhận thức rõ các nhu cầu trong đời sống.  Lạy Chúa, xin giúp con kiên nhẫn với mọi người.  Lạy Chúa, xin ban cho con một trái tim tràn đầy tình yêu.’’

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên - Năm Lẻ & Năm Chẵn

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên 
-  Năm Lẻ & Năm Chẵn * Tin Mừng:  -  Mátthêu 23,23-26



                 Nhiều người pharisêu khá mộ đạo, và họ đã hết lòng đi theo Chúa, nhưng Đức Giêsu khiển trách họ là những kẻ thiếu hiểu biết chính điểm của đạo giáo.  Họ quan tâm nhiều tới vấn đề diễn giải Lề Luật và tuân giữ từng chi tiết, dù nhỏ bé nhất, đến nỗi họ quên rằng lề luật chỉ có thể giúp những kẻ tìm sự phục vụ Thiên Chúa và sống cuộc đời thánh thiện mà thôi.                       

                 Dường như ai nấy đều biết, những người hằng ngày sống chung quanh chúng ta luôn bị các qui luật viết trên giấy trắng mực đen ám ảnh, tức là lề luật do con người lập nên, vậy con người có thể tuân giữ hay không là do quyết định của từng cá nhân.  Trong khi những người pharisêu lươn lẹo tìm đủ mọi cách để trốn tránh các khoản thuế thập phân, nhưng vẫn luôn tự coi mình là thành phần công chính và có toàn quyền phán xét thế tục.    

                 Thay vì cố gắng trợ giúp kẻ tội lỗi, những người pharisêu lại chê trách họ, đồng thời muốn được mọi người ngưỡng mộ và khâm phục.  Những ngưòi pharisêu chỉ để ý tới các hình thức bề ngoài đạo giáo.  Dường như họ chu toàn tất các hoạt động tôn giáo, nhưng lòng trí họ lại xa cách Thiên Chúa.  Các ngôn sứ đã từng nói với dân Do Thái trong qúa khứ rằng tình yêu và lòng thương xót cao trọng hơn cả hiến lễ, nhưng sứ điệp thì rất dễ bị lãng quên. 

                 Chúng ta chớ nên vội lên án những người pharisêu.  Chúng ta có thể dễ rơi vào tình trạng tranh cãi về các hình thức tổ chức lễ nghi sao cho long trọng và hoành tráng, mà quên hẳn sứ vụ của chúng ta là xây dựng vương quốc Thiên Chúa.  Chúng ta có thể là những người tuân hành luật pháp, công chính và thẩm xét chí lý. Chúng ta có thể là những người ‘’trông mặt là đoán xét được tâm tính’’ người khác, và cho rằng đạo giáo gồm việc thực hiện các điều tốt lành và hữu ích, mà không cần tới những con tim hết lòng yêu mến Thiên Chúa và tha nhân. 

                 Đức Giêsu luôn để ý tới điều con tim cho là chủ yếu, và nếu đặt con tim chúng ta đúng chỗ, thì con người bề ngoài của chúng ta cũng từ đó mà cải tiến.  Điều quan trọng là mỗi ngày chúng ta dùng thì giờ trong việc cầu nguyện, hầu chúng ta có thể cảm nhận được ơn tha thứ của Thiên Chúa, và tình yêu Người tuôn đổ vào lòng chúng ta.

                 Chúng ta cố gắng thanh luyện tâm hồn và trí khôn luôn chứa nhiều tham vọng tội lỗi, hầu chúng ta có thể sống như lòng Chúa mong đợi.  Đức Giêsu nhắc chúng ta nhớ tới bản thể của những gì Thiên Chúa muốn thì rất giản dị:  ‘’đó chính là thực thi công bằng, qúy yêu nhân nghiã và khiêm nhường bước đi với Thiên Chúa của bạn.’’ (Mikha 6,8).  

                 ‘’Lạy Chúa, xin giúp con đừng cho mình là công chính, hợp lý, nhưng luôn nhớ rằng công bằng, quảng đại và tin tưởng là những điều đáng quan tâm.  Xin Chúa cải đổi và thêm sức mạnh trong tâm hồn chúng con, hầu chúng con trở thành những cá nhân đem tình yêu Chúa đến trong thế gian.

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên - Năm Lẻ & Năm Chẵn

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 21 Thường Niên 
-  Năm Lẻ & Năm Chẵn * Tin Mừng:  - Mátthêu 23,13-22

 
Đức Giêsu khiển trách những người pharisêu vì họ đui mù! họ thiếu tầm nhìn, không có khả năng thấy và hiểu biết, nên họ bị Đức Giêsu trừng trị.  Họ là những kẻ dui mù mà lại hướng dẫn người khác.  Đời sống tinh thần nơi họ đang bị thử thách.

                 Tình trạng khiếm thị nơi họ không do di truyền hay bẩm sinh hoặc một tai nạn khủng khiếp nào đó - họ đui mù vì muốn trở thành những kẻ đui mù.  Họ bị sa lầy trong lối suy nghĩ và hành động nên bị Đức Giêsu khiển trách.   

                 Đức Giêsu yêu mến những người pharisêu.  Người biết rõ họ là những cá nhân sốt sắng và mộ đạo, nhưng Người cũng biết họ đã bị lầm đường lạc lối và đang dẫn dắt dân chúng vào con đường sai lạc.  Họ cản trở không để cho thiên hạ vào Nước Trời (Mátthêu 23,13.15).  Họ làm như thế bằng cách nào?  Bằng cách từ chối Đức Giêsu là Đấng Kitô, đồng thời họ còn tìm đủ mọi cách để ngăn cản dân chúng không nhìn nhận Người.

                 Mặc dù cố công hướng dẫn dân chúng đến với Thiên Chúa, nhưng dưới hình từ chối bỏ Đức Giêsu, thì thực sự những người pharisêu đã nổi dậy chống lại Thiên Chúa và kế hoạch cứu chuộc của Người. Đầu óc bướng bỉnh, ương ngạnh và con tim chai đá làm cho họ không còn khả năng nhận ra các dấu chỉ thời đại, dấu chỉ ấy cho biết Đức Giêsu là Đấng Cứu Chuộc, Đấng đuợc xức dầu của Thiên Chúa.  

                 Các thống khổ do Mátthêu phô diễn dựa theo văn phong của ngôn sứ Isaia khi lên án những kẻ dùng tôn giáo làm tấm bình phong để thỏa mãn các tham vọng viển vông và nhơ nhớp của mình (Isaia 5,8-23).  Đức Giêsu tỏ vẻ khắc nghiệt và lạnh lùng với những người pharisêu, hoàn toàn trái hẳn thái độ vồn vã, đôn hậu, ân cần và khiêm tốn đã được thể hiện trong Tám Mối Phúc. 

                 Với những lời thật khôn ngoan, Thánh Gregory Palamas viết:  ‘’Hành động đạo đức giả phát sinh tính tự phụ, và tính tự phụ thì trái ngược với tâm hồn nghèo khó.   Những người pharisêu khai triển một hệ thống tuyên hứa, thề nguyền phức tạp và rắc rối – trong khi Đức Giêsu nghiêm cấm sự chửi rủa, thề nguyền; nhưng bảo rằng nếu cuộc sống thanh sạch và thánh thiện thì khi chúng ta nói ’có’ là ‘có’, nói ’không’ là ’không’, và như thế là đủ.’’

                 Theo thói thường, thật là một điều sai lầm, nếu chúng ta qúa hẹp lượng với những người pharisêu – vì chẳng khác gì họ, chúng ta cũng rất cần tới sự trợ giúp của Thần Linh Chúa, hầu chúng ta đừng lợi dụng tôn giáo để hạ giá những người khác, rồi nâng mình lên trên họ, hoặc tệ hơn nữa là ngăn cản họ không thể tìm hiểu Đức Giêsu là Chúa và là Đấng Cứu Chuộc chúng ta. 

                 ’’Lạy Chúa, xin tuôn đổ Thần Linh Chúa xuống trên chúng con, hầu chúng con trở nên những kẻ nghèo khó trong tâm hồn, khiêm tốn dâng lời cảm tạ Chúa không ngừng.’’