Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

Chúa Nhật XXV Thường Niên - Năm C


  • Các bài đọc trích sách:
  • - Amốt 8,47;
  • - Thánh Vịnh 113,1-2.4-8;
  • - 1 Timôthê 2,1-8;
  • - Luca 16,1-13


Hỡi Tôi Tớ Chúa, Hãy Dâng Lời Ca Ngợi

Anh Em Không Thể Vừa Làm Tôi Thiên Chúa
Vừa Làm Tôi Tiền Của

     Amos là một mục đồng, xuất thân từ vương quốc miền Giuđêa, đến rao giảng Lời Chúa tại vương quốc miền bắc Israel.  Ông là người linh hoạt, thuộc triều đại Giêrôbôam II (từ 783 đến 43 trước Công Nguyên); đó là thời kỳ doanh nghiệp phát triển, và đời sống dân chúng rất thịnh vượng. 

     Tuy nhiên, lúc quốc gia trở nên giầu mạnh, thì xã hội lại sinh ra các tệ nạn như tham nhũng..., và con người bắt đầu đặt vấn đề vật chất lên hàng ưu tiên. 

     Khoảng cách giữa người giầu và kẻ nghèo mỗi ngày càng rộng lớn hơn, đặc biệt là trên thương trường, các nhà buôn thường tìm cách lừa bịp giới nghèo.  Amos cực lực phản đối tình trạng bất công này; và qua bài đọc hôm nay, chúng ta nhận thấy, ông đã lên tiếng công kích những kẻ sản xuất các bàn cân giả dối, để lừa đảo dân lành, và chèn ép thành phần túng quẫn. 

     Amos báo cho dân Israel biết, Thiên Chúa sẽ trừng phạt, về các hành vi bất chính của họ.  Lời tiên đoán của Amos đã thành sự thật, khi vương quốc miền bắc bị quân Assyrie phá hủy và bắt giữ dân chúng, vào năm 721, trước công nguyên. 

     Ngoài ra,  Amos còn lên án dân chúng hành đạo theo lối giả nhân giả nghĩa; bên ngoài xem ra có vẻ sùng bái. Lễ nghi tôn giáo chỉ là hình thức ngụy trang cho các hành vi tham nhũng trong xã hội của họ. 

     Sứ điệp của Amos vẫn có giá trị đối với chúng ta ngày nay.  Nhiều người đang sống trong sự giầu có vật chất, nhưng chúng ta cảm nhận được, khi vật chất tràn ngập, dư đầy trong xã hội, thì đời sống tinh thần ở những nơi ấy dường như đang xuống dốc. 

     Giống như thời kỳ của Amos, khoảng cách giữa người giầu và nghèo mỗi ngày càng trở lên rộng lớn.  Sư kiện này dễ thấy trong các nước văn minh, và sự khác biệt càng rõ nét hơn, giữa những quốc gia tân tiến và kém mở mang. 

     Qua báo chí và các cơ quan truyền thông khác, chúng ta hiểu biết thêm tình trạng bất công trong thế giới loài người.  Mỗi người trong chúng ta được mời gọi, để thi hành vai trò ngôn sứ theo khả năng và đường lối riêng, cần mạnh dạn lên tiếng chống lại các tệ đoan xã hội, và bất công trên thế giới. 

     Nếu chỉ hành đạo bằng việc tham dự các nghi lễ, mà không có những việc làm cụ thể, nếu chỉ vì các lễ nghi tôn giáo, mà làm cho chúng ta mất đi một lương tâm xã hội, thì chúng ta cũng đang vướng mắc vào tình trạng thực hành đạo theo lối giả hình, giống như dân Israel cổ xưa. 

     Tuy nhiên, chúng ta không nên dành trọn thì giờ và sức lực vào việc thực hiện ơn gọi thi hành công tác xã hội, mà sao lãng học hỏi Lời Chúa và loan báo Tin Mừng.  Công tác xã hội chỉ là một trong các bổn phận của người Kitô hữu phải thực hiện, để đem lại công lý và hòa bình trên thế giới. 

     Mến Chúa và yêu người là các giới luật nền tảng, gắn liền với nhau, như hình với bóng, mà Thiên Chúa đòi chúng ta phải thi hành. Thực tâm yêu mến Chúa và dành thì giờ kết hợp, cầu nguyện với Người, thì tình yêu của Người sẽ tuôn đổ xuống trong tâm hồn chúng ta, và đồng thời Người sẽ hướng dẫn chúng ta biết cách biểu lộ tình yêu với tha nhân. 

     Chúng ta được mời gọi để nên giống Đức Giêsu, Đấng Cứu Chuộc chúng ta.  Đức Giêsu đã dùng rất nhiều thì giờ để phục vụ những kẻ nghèo khó, bệnh tật, bị xã hội ruồng bỏ; và cuối cùng đã bầy tỏ trọn vẹn tình yêu, bằng cách hiến mạng sống cho chúng ta trên thập giá.
‘’Lạy Chúa,
chúng con cầu xin Chúa ban cho chúng con
sự khôn ngoan và lòng can đảm để
chúng con trở nên những ngôn sứ của Chúa,
mạnh dạn tố giác tội ác trong xã hội
nơi chúng con đang sống.  Xin Chúa đổ
tràn tình yêu Chúa trong tâm hồn chúng con,
để chúng con tận tâm sống một cuộc đời
bằng tình yêu Chúa và phục vụ tha nhân
trong công tác xây dựng nước Chúa.  Amen.’’