Đức Giêsu Lên Trời - Lễ Chúa Thăng Thiên -
Năm B
Các bài đọc trích sách: - Công Vụ Tông Đồ
1,1-11; - Thánh Vịnh 47,1-2.5-8; - Êphêsô 1,17-23;
- Máccô 16,15-20
Nhập Lễ:
’’Hỡi người Galilê sao các ông
còn đứng bỡ ngỡ nhìn lên trời! Đấng vừa
lên trời, sẽ đến cùng một thể thức như các ông đã thấy Người lên trời,
halleluia’’ (Công Vụ Tông Đồ 1,11).
Bài
Đọc 1:
’’Đức Giêsu được cất lên ngay
trước mắt các ông’’ (Công Vụ Tông Đồ
1,1-11)
Đáp
Ca
’’Thiên
Chúa ngự lên, rộn rã tiếng hò reo, Chúa ngự lên, vang dội tiếng tù và’’ (Thánh Vịnh 46,6).
Bài
Đọc 2:
’’Thiên
Chúa đã đặt Đức Kitô ngự bên hữu Người trên trời’’ (Ephêsô 1,17-23)
Tung Hô Tin Mừng:
’’Halleluia. Halleluia. Chúa nói:
Anh em hãy đi giảng dạy cho muôn dân.
Này đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế. Halleluia’’. (theo Mátthêu 28,19a-20b)
Tin Mừng:
’’Thầy đã được
trao toàn quyền trên trời dưới đất’’ (Mátthêu
28,16-20)
Ca Hiệp Lễ:
’’Này đây Thầy
ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế, halleluia’’ (Mátthêu 26,20).
*****
![]() |
Anh Em Hãy Đi Giảng Dậy Muôn Dân |
Thầy
Ở Cùng Anh Em Mọi Ngày Cho Đến Tận Thế
Chúng ta đang sống giữa thế tục,
nơi mà hầu như con người thời nay không còn quan tâm mấy tới vấn đề tôn giáo nữa. Kết qủa cho thấy, những bức họa dưới hình thức
nghệ thuật ít khi mang mầu sắc tôn giáo, ngoài ra hầu như chỉ là những bản sao
chép.
Tuy nhiên, trong những ngày
qua, vấn đề tâm linh vẫn là chủ đề nóng bỏng và rất được đề cao trong các cuộc
tranh luận gay go. Có lẽ người ta thường
coi hội họa quan trọng hơn việc chuyển đạt các chân lý thần học, do đó xã hội đặt
nghệ thuật cao hơn phạm vi văn học. Chứng
minh cụ thể là trong số các họa phẩm kiệt tác cổ điển diễn tả Tin Mừng với những
chi tiết sắc bén, do các danh họa, với những suy nghĩ tuyệt vời, khiến khách
thưởng ngoạn không thể bỏ qua các buổi hội thảo về vấn đề tâm linh và tình yêu
Thiên Chúa.
Nghệ thuật thuộc lãnh vực tôn
giáo thực sự có thể bổ túc cho tài sản Kinh Thánh, qua việc diễn tả những điều
không thể diễn tả được. Mặc dù, chữ viết
chỉ có giới hạn tuyệt đối; nhưng các nét vẽ chưa hẳn đã đủ khả năng và hy vọng
lột trần được chiều kích bao la những chủ thể liên hệ.
Chưa có một họa phẩm nào diễn tả
cách đầy đủ hơn về buổi Thăng Thiên. Đức
Giêsu thường được mô tả là đã lên trời, có nhiều đám mây bao phủ, trong lúc các
môn đệ đứng nhìn theo. Hình ảnh muôn mầu
ấy, theo sự hiểu biết của chúng ta, là một sự kiện kỳ diệu thuộc lãnh vực tâm
linh. Nhưng, thực sự, Kinh Thánh chỉ mô
tả một cách mơ hồ và nhạt nhòa về việc lên trời của Đức Giêsu.
Chúng ta biết, Đức Giêsu đã được
cất nhắc lên trời. Có lẽ trạng thái mơ hồ
và nhạt nhòa đều có chủ ý, thúc đẩy chúng ta phải tập trung tâm trí để học hiểu
về ý nghĩa và tầm mức quan trọng đối với các trường hợp đã xẩy ra.
Thật sự, Thăng Thiên là một sự
kiện toàn và vinh quang của Đức Giêsu được thể hiện nơi Thân Mình mầu nhiệm của
Người, với sự hiện diện của Thiên Chúa Cha hằng hữu – đó là định mệnh của Người. Định mệnh của chúng ta cũng vậy, nhưng Đức Giêsu,
trong thân xác sống lại, là một cá nhân đầu tiên và duy nhất trong nhân loại đã
hoàn tất điều ấy.
Hơn nữa, sứ vụ của Đức Giêsu đã
hoàn tất cách viên mãn theo chiều hướng này, không có nghĩa là Người khởi đi từ
bản tính tự nhiên giống như chúng ta, những người được Chúa Thánh Thần, Đấng thực sự ở trong chúng ta, tác động.
Thân mình Đức Giêsu phục sinh
không giống như hình thể mà chúng ta có thể sờ mó, đụng chạm được. Qua chiều dài lịch sử nhân loại, các môn đệ của
Người, và ngay cả các tông đồ cũng cảm nghiệm như vậy, mặc dù mọi người vẫn có
thể gần gũi thân mật với Người. Thăng
Thiên là lễ thật sự vui mừng, vì là một hiện thực nói đề cập tới số phận con
người, nhờ chiến thắng tội lỗi và sự chết của Đấng Cứu Chuộc. Thăng Thiên ghi niệm vinh quang tuyệt đối mà
Đức Giêsu đã chiến thắng bản tính tự nhiên hay sa ngã nơi chúng ta.