Thứ Bảy, 29 tháng 3, 2014

Chúa Nhật IV Mùa Chay - Năm A

Chúa Nhật IV Mùa Chay  -  Năm A
Các bài đọc trích sách: - 1 Samuel 16,1b.6-7.10-13a; - Thánh Vịnh 23,1a.3b-4.5.6; 
- Êphêsô 5,8-14; - Gioan 9,1-41

Nhập Lễ:
                 ’’Mắt tôi luôn luôn hướng nhìn về Chúa, vì chính Người gỡ chân tôi khỏi lưới dò.  Xin Chúa đoái nhìn và thương xót conm vì con cô đờn và thân con khốn khổ’’ (Thánh Vịnh 24,15-16).
Bài Đọc 1:
’’Ông Đavít được xức dầu tấn phong làm vua Israel’’ (1 Samuel) 16,1b.6.7.10-13a).                
Đáp Ca:
 ’’Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì’’ (Thánh Vịnh 22,1).
Bài Đọc 2:
                 ’’Từ chốn tử vong, trỗi dậy đi nào!  Đức Chúa sẽ chiếu sáng ngời’’ (Êphêsô 5,8-14).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Chúa nói: Tôi là ánh sáng thế gian.  Ai theo tôi, sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống’’ (Gioan 8,12)
Tin Mừng:
’’Anh mù đến rửa ở hồ Silôác, và khi về thì nhìn thấy được’’ (Gian 9,1-41).
Lời Nguyện Hiệp Lễ:
’’Lạy Chúa, Chúa soi sáng mọi người sinh ra trong thế gian, chúng con nài xin Chúa dùng ánh sáng huy hoàng của Chúa, soi dẫn tâm hồn chúng con, để chúng con hằng suy tưởng những điều xứng đáng, đẹp lòng Chúa, và thành tâm yêu mến Chúa luôn.  Nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.’’  Amen.

*****

Thầy Là Ánh Sáng Thế Gian


                 Người ăn xin bị mù từ thuở mới sinh, do đó ‘’công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh’’ (Gioan 9,3).  Đức Giêsu đã chữa trị cho anh, bởi vì Người muốn công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh.

Đức Giêsu Mở Mắt Cho Người Mù

Việc chữa trị bệnh tật chính là thể hiện cách kỳ diệu các công trình ấy, vì:  ‘’xưa nay chưa hề nghe nói ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh’’ (Gioan 9,32), đồng thời tiến trình phát triển niềm tin nơi người mù cũng được tỏ hiện.  Chẳng thế mà ngay từ ban đầu, anh đã nói:  ‘’Người tên là Giêsu đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi’’ (Gioan an 9,11).
 
Tiếp đến, khi những người Pharisêu hỏi, anh mù liền công bố:  ‘’Người là một vị ngôn sứ’’ (Gian 9,17).  Những người Pharisêu lại chất vấn anh lần thứ hai, anh nhấn mạnh rằng, Đức Giêsu không phải là một kẻ tội lỗi, bởi vì Người thờ kính và thực hành ý muốn Thiên Chúa:  ‘’Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được gì’’ (Gioan 9,33).
 
Cuối cùng, sau khi anh mù bị những người Pharisêu trục xuất, Đức Giêsu lại gặp anh, anh bèn sấp mình xuống trước mặt Đức Gêsu và tuyên xưng đức tin: ‘’Thưa Ngài, tôi tin’’, và thờ lậy Ngài. (Gioan 9,38).

                 Nhờ Chúa Thánh Thần tác động, công trình của Thiên Chúa tỏ hiện và diễn biến nhịp nhàng nơi anh mù, từ trạng thái vô tín ngưỡng, thành một người mang niềm tin cứu độ trong Đức Giêsu. 

Cũng tương tự như vậy, Chúa Thánh Thần hoạt động trong đời sống chúng ta, hầu công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi chúng ta.  Đức tin nơi chúng ta dần dần lớn mạnh, nhờ chỉ dậy của cha mẹ, các thầy cô giáo ở trường học, hoặc trong khuôn viên nhà xứ, thánh đường, lúc chúng ta còn rất trẻ, như tham dự Rước Lễ Lần Đầu, chịu phép thêm sức, sau nữa là đưa chúng ta tới niềm tin cứu độ nơi Đức Giêsu. 

Đức tin tiếp tục phát triển qua những thử thách cam go xẩy ra trong cuộc sống hằng ngày, nhiều khi tạo nên sự nghi ngờ hoặc thất vọng gần như mất niềm tin nơi chúng ta, chỉ vì: thất bại, bất mãn, bệnh tật hoặc chết chóc của người thân yêu… Đó là những giây phút khủng hoảng đáng sợ hãi, nhưng nếu vững tâm, can đảm chịu đựng, vượt qua; chứng tỏ niềm tin nơi chúng ta đã lớn mạnh.  Hoặc hơn nữa, qua những khủng hoảng ấy, Chúa Thánh Thần sẽ ban cho chúng ta  một đức tin bền vững hơn.

                 Thiên Chúa đã tỏ hiện công trình của Người nơi người mù thế nào, thì Người cũng đã tỏ hiện công trình của Người nơi chúng ta như vậy!  Xin Đức Chúa là Thiên Chúa tiếp tục tỏ hiện công trình của Người nơi Bạn và tôi, để đức tin của chúng ta càng ngày càng vững mạnh, cho tới ‘’tình trạng con người trưởng thành’’ (Êphêsô 4,13).
‘’Lạy Thánh Thần Chúa,
con xin cảm tạ, vì Ngài đã đem đến cho
con đức tin cứu độ trong Đức Giêsu.
Xin tiếp tục tác động mạnh mẽ nơi con.
Xin làm cho đức tin của con thêm bền vững

và trưởng thành viên mãn. Amen.’’

Xác Loài Người Sẽ Sống Lại

Xác Loài Người Sẽ Sống Lại


                 Người Kitô hữu cử hành mừng kính Đức Giêsu Kitô sống lại từ cõi chết vào Ngày Lễ Phục Sinh.  Trong kinh Tin Kính, người Kitô hữu tuyên xưng:  Tôi tin ’’xác loài người sẽ sống lại’’.  Niềm tin ấy đã được tỏ hiện:


Đức Giêsu Kitô Sống Lại Từ Cõi Chết

                 Căn cứ vào sách Tinh Mừng, chúng ta biết, Đức Giêsu đã ba lần tiên báo, Người sẽ bị các kỳ mục và các thượng tế bắt, chịu khổ nhục, bị kết án tử hình, và chết trên thập giá; nhưng Người cũng cho biết trước là vào ’’ngày thứ ba’’, Người sẽ được ’’nâng lên’’ (xem Mátthêu 16,21; 17,22-23; 20,17-19). Tất cả các dự đoán đều chính xác.

                 Vừa tảng sáng, ngày thứ Nhất trong tuần, Maria Mađalêna và các phụ nữ khác, cùng với thánh Phêrô, thánh Gioan đến viếng xác Đức Giêsu, nhưng họ thấy ngôi mộ trống rỗng.  Thiên Thần công bố:  ’’Các người tìm Đức Giêsu Nazaréth, Đấng bị đóng đinh chứ gì!  Người đã trỗi dậy rồi; Người không còn ở đây nữa’’ (Máccô 16,6).  Đức Giêsu, linh hồn cũng như thể xác, đã sống lại từ cõi chết.


Ngôi Mồ Trống
                 Sau đó, Đức Giêsu đã hiện ra với các tông đồ và nhiều người khác nữa.  Người thình lình hiện ra và biến mất và có thể ôm hôn Người được (Mátthêu 28,9).  Đức Giêsu cho các tông đồ xem dấu đinh nơi bàn tay và vết thương ở cạnh sườn  Người, cũng như Người đã bảo thánh Tôma đặt ngón tay vào cạnh sườn Người và nhìn xem tay Người  (Gioan 20,20…).  Mặc dù Đức Giêsu đã hiện ra với Maria Mađalêna (Gioan 20,11) hoặc các tông đồ ở bờ Biển Hồ thuộc miền Galilê (Gioan 21,11), nhưng không dễ gì họ đã có thể nhìn nhận được Người.  Đức Giêsu còn ngồi ăn chung với các Tông đồ (Gioan 21,9; Luca 24,36) và các môn đệ khác (Luca 23,13).
 
Hơn tất cả, Đức Giêsu xác quyết rằng Người không phải là ma hoặc một hình bóng cổ nhân nào đó trong câu chuyện ’’Đêm tối của Kẻ Chờ Chết’’ khi nói:  ’’Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà! Rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy có đây? (Luca 24,38; 29).

Vi thế, thông qua sự sống lại, Chúa chúng ta đã hoàn toàn biến thể hoặc trở thành một sinh linh Vinh Quang.   Vinh Quang có nghĩa là Đức Giêsu đã hoàn toàn viên mãn, đầy tràn thần tính và vô cùng thánh thiện, nhưng không để mất đi nhân tính của mình.

Chúng ta tin chắc là cũng sẽ được thông phần Vinh Quang này.  Khi chết, linh hồn chúng ta sẽ đứng trước nhan thánh Chúa trong ngày phán xét riêng, và lúc đó chúng ta phải giải toán cuộc đời mình - tốt hoặc xấu, thiếu sót hay đầy đủ.  Đoạn Thiên Chúa sẽ xét xử chúng ta theo phẩm cách từng linh hồn, xứng đáng hưởng nước thiên đàng hay bị sa hỏa ngục hoặc chịu giam cầm nơi luyện tội.

Ngày tận thế  – đó là thời điểm Chúa chúng ta đến lần thứ hai, sẽ có phán xét chung -  linh hồn và thể xác chúng ta cũng sẽ cùng được sống lại.  Lúc bấy giờ, Đức Kitô sẽ biến hóa cơ thể những kẻ ngay lành nên giống thân xác Vinh Quang của chính Người.  Liên quan tới vấn đề này, Thánh Phaolô đã phát biểu: ’’Có người sẽ nói:  kẻ chết trỗi dậy thế nào? Họ lấy thân thể nào mà trở về?  Một câu hỏi có tính cách dại khờ! Những gì gieo vào lòng đất, phải chết đi rồi mới được sống. Do đó, việc kẻ chết sống lại cũng vậy. Gieo vào lòng đất thì hư nát, nhưng khi trỗi dậy thì bất diệt; gieo xuống thì hèn hạ, mà trỗi dậy thì vinh quang; gieo xuống thì yếu đuối, mà trỗi dậy thì mạnh mẽ; gieo xuống là thân thể có sinh khí, mà trỗi dậy là thân thể có thần khí’’ (1 Corintô 15,35-36; 42-44).
Biển Hồ Galilê Lúc Mặt Trời Lặn
Thân xác người tín hữu sẽ được biến dạng theo mô thể của Đức Kitô Phục Sinh.  Thần học truyền thống mô tả những thân xác vinh quang và toàn hảo này mang bản sắc, toàn vẹn và bất tử. Hơn nữa, các yếu tố kia còn có bốn ’’phẩm chất siêu việt’’ như:  ’’vô cảm’’, hoặc tránh làm điều xấu về thể lý, thản nhiên trước sự chết, bệnh tật, và đau đớn; ’’trong sạch’’, hoặc không khuyết điểm và biết phóng tỏa cái đẹp tinh thần rộng rãi ra phiá xa đằng;  ’’hoạt bát’’, nhờ đó linh hồn lay chuyển thể xác, để được tự do vận động; và ’’khôn ngoan’’, nhờ đó thân xác trở nên hoàn thiện nhờ quyền lực của linh hồn.  Sách Giáo Lý của Giáo Hội Công giáo dậy rằng:  ’’Sau phán xét chung, những người công chính sẽ ngự trị muôn đời với Đức Kitô, họ được tôn vinh cả xác lẫn hồn’’ (số 1042).

Còn những thân xác của các linh hồn bị đày xuống Hỏa Ngục thì sao? Những thân xác này có bản sắc, tòan vẹn và bất tử, nhưng thiếu bốn phẩm chất siêu việt.  Họ sẽ đón nhận điều kiện cần thiết để cam chịu hình phạt đời đời nơi Hỏa ngục, nhưng không được thông phần vinh quang của Chúa như những người ở trong Thiên Đàng.

Tuy nhiên, phải thừa nhận rằng ’’vinh quang’’ này vượt qúa khả năng hiểu biết và trí tưởng tượng của chúng ta.  Chúng ta phải tin chắc chắn điều mà Đức Kitô đã hứa về sự sống lại của thân xác: ’’vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng người Con, và sẽ ra khỏi đó: ai đã làm điều lành, thì sẽ sống lại để được sống; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án’’ (Gioan 5,28-29)