Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Đức Maria – Trinh Nữ Vương - Ngày 22 Tháng 8




Xin Đọc Bài Đã Đăng

Đức Maria – Trinh Nữ Vương   -    Ngày 22 Tháng 8 Năm 2012  

Các bài đọc trích sách: - Êdêkiel 34,1-11; - Thánh Vịnh 22 (23); - Luca 1,26-38



 

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 20 Thường Niên - Năm Lẻ

    Thứ Năm Sau Chúa Nhật 20 Thường Niên  -  Năm Lẻ
    Các bài đọc trích sách: - Thủ Lãnh 11,29-39; - Thánh Vịnh 40,4.6-9; - Mátthêu 22,1-14
     
    Bài đọc hôm nay nêu rõ hai chiến công.  Một chiến công binh sự, do Gíptác cầm đầu, tiến đánh con cái đất Ammon, để bảo vệ Israel; và một chiến công tâm linh, liên hệ tới con gái ông, một lời khuyên dứt bỏ lòng vị kỷ.
    Qua bài đọc hôm nay, chúng ta nhận thấy rằng, do niềm tin mãnh liệt, và lòng can đảm vô song, mà trước khi tiến binh giao chiến với quân Ammon, Gíptác đã hăng say hứa với Chúa một điều, xem ra có vẻ rất ‘’dại khờ’’.  Nhờ thành tựu trong một số lãnh vực, và vì ảnh hưng do niềm tin, pha trộn nhiều yếu tố đạo giáo từ người dân Canaan, Gíptác khấn hứa là sẽ dâng hiến cho Thiên Chúa, như của lễ toàn thiêu - người hoặc vật, mà ông trông thấy đầu tiên, sau khi giao tranh trở về, để đổi lấy chiến công.
    Có lẽ, khi khấn hứa, Gíptác chỉ nghĩ tới một loại gia súc nào đó, chứ ông không hề lưu ý tới đứa con gái độc nhất của mình.  Tội nghiệp!  Vì vô tình, ông đã thề hứa cách bừa bãi.  Cuối cùng, ông đành phải dâng hiến đứa con gái duy nhất của mình cho Thiên Chúa; mặc dù, trong sách Đệ Nhị Luật viết rằng, Thiên Chúa cấm không ai được làm lễ thiêu con trai hoặc con gái mình (Đệ Nhị Luật 18,10).  Người Canaan coi việc này là thông thường, còn dân Israel, vì chưa trưởng thành về luân lý, nên đối với họ, các lời thề hứa và việc hiến dâng, quan trọng hơn sám hối và tha thứ.
    Vì thế, các bình luận gia kết tội Giptác, nhưng đề cao tình yêu và lòng tin của người con gái để hậu thế noi gương.  Chúng ta biết, Thiên Chúa không muốn cô gái phải chết, nên có thể thắc mắc và đặt câu hỏi:  ‘’Tại sao Thiên Chúa không can thiệp vào cái chết của cô gái, như đã từng can thiệp vào việc làm của Abraham và Isaác?’’  Cái chết này không cốt ý chỉ trích kế hoạch Thiên Chúa thiếu tình yêu, nhưng có ý nói rằng, do Sa Ngã, mà tâm trí chúng ta trở nê u tối, cần được ánh sáng Đức Kitô Giêsu soi dẫn, để chúng ta hiểu rõ, Thiên Chúa muốn lòng nhân từ, chứ không muốn của lễ.  
    Cô gái đã vâng lời chịu chết, chỉ vì yêu mến Thiên Chúa, và yêu thương cha cô.  Cô gái sẵn sàng hy sinh mạng sống, chứ không muốn cha cô trở thành kẻ thất hứa với Thiên Chúa.   
    Quyết định của cô gái tiên báo lời ‘’Xin Vâng’’ của Đức Trinh Nữ Maria, qua câu nói:  ‘’Cha đã mở miệng khấn hứa với Chúa, thì Cha cứ thi hành cho con, mọi điều cha đã thề hứa’’ (Thủ Lãnh 11,36).  Trước khi để cha thi hành ý định, cô gái được phép du hành hai núi trong hai tháng mà than khóc số phận hẩm hiu của mình, không vì cuộc sống bị hủy diệt, nhưng vì may phúc được trở thành mẫu thân của nhiều người khác.
    Sự hy sinh của cô gái, qua cái chết, là tấm gương quảng đại, dành cho bạn hữu cô, cũng như những thiếu nữ thuộc các thế hệ kế tiếp soi chung.  Điều đáng tiếc là, chúng ta không biết danh tính, quan niệm sống và chết của cô gái.  Con người cô được thể hiện đầy đủ trong Đức Trinh Nữ Maria, một người hết lòng yêu mến Thiên Chúa, và ước ao nhân loại được cứu rỗi, nên đã nói lời ‘’Xin Vâng’’, đồng thời làm cho Đức Giêsu được yêu mến, cũng như chuẩn bị cho sứ vụ rao giảng của Đấng Cứu Thế.
     
                          ‘’Lạy Chúa, các tì nữ của Chúa là Đức Maria, cũng như con gái ông Gíptác, đã tỏ ra hết lòng tôn kính và yêu mến Chúa và tha nhân;  nhờ Chúa Thánh Thần, xin Chúa đổ tràn tình yêu ấy trên chúng con; xin Chúa giúp chúng con biết nói lời ‘’Xin Vâng’’ ý Chúa, vì chúng con biết, đó chính là hạnh phúc và mục đích đời sống chúng con.  Amen.’’