Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

Thứ Ba Sau Chúa Nhật II Mùa Vọng

Các bài đọc trích sách: - Isaia 40,1-11; - Thánh Vịnh 95 (96); - Mátthêu 18,12-14

 

Thiên Chúa Chúng Ta Quang Lâm Hùng Dũng

 

     Các ý kiến liên hệ tới sự thinh lặng được nói tới nhiều trong tuần lễ thứ I Mùa Vọng; tuần lễ thứ II dường như chỉ đề cập đến việc đổi mới tâm hồn, mà tiếng Hy Lạp gọi là metanoia.  Nhiều người cảm thấy có sự thay đổi, nhất là, hay trong suốt cuộc sống thinh lặng của mình. 

     Qua Kinh Thánh, Thiên Chúa không ngừng kêu gọi dân yêu dấu của Người tạo mối liên hệ mật thiết với Người.  Người biết, muốn được như vậy, tâm hồn họ phải trở nên mềm dẻo và rộng mở, hầu đón nhận tình yêu Chúa như món qùa vô giá, bất vụ lợi.  Sự kiện này đòi hỏi chúng ta, mặc dù là những người đang sống trong thời hiện đại cũng cần có cùng một thái độ tương tự như dân riêng Chúa.

     Chương 40, sách Isaia, và phần thứ hai sách Sấm Ngôn mang tựa đề  ‘’Sách An Ủi Dân Israel’’, Thiên Chúa cho biết các điều tệ hại đã qua, vì họ cố gắng thực hiện gần như hoàn tất bản án dành sẵn cho họ. 

     Bây giờ - những kẻ có tai thì hãy nghe - tức là thời kỷ lắng nghe tiếng nói của ngôn sứ Gioa An Tẩy Giả, báo cho biết Đấng phải đến đang ở giữa dân tộc Israel.  Tiếng nói dũng mãnh phát ra từ hoang địa, khuyến khích dân chúng tạo dựng cho Chúa một con đường ngay thẳng trong sa mạc, hạ những bức tường kiêu căng xuống, lấp các thung lũng bất mãn, chua cay và thất vọng cho thật đầy, bởi vì những thứ đó chỉ làm thương tổn và kiệt quệ ba nhân đức: tin, cậy và mến, đồng thời mãi mãi làm suy yếu nhiệt huyết thăng tiến của chúng ta.

     Hầu hết các sấm ngôn trong trình thuật hôm nay đều xác quyết rằng, chỉ khi nào các núi đồi đã được san bằng và các thung lũng đã được lấp đầy, cũng như chỉ khi nào nơi lồi lõm và chốn gồ ghề trở nên bằng phẳng, thì vinh quang Chúa mới xuất hiện và dân Thiên Chúa sẽ được tự do sống, yêu mến, thờ phượng và chúc tụng.

     Do đó, những chỗ cao-thấp phải làm cho phẳng phiu, tức là diệt trừ ngay tất cả các cục u, cục bưới của lòng căm giận và ghen ghét, bởi vì Tin Mừng không chỉ dành riêng cho một số ngưới mệnh danh là anh hùng hào kiệt, được đặc ân gần gũi Chúa.  Nhưng, Tin Mừng dành cho tất cả mọi người chúng ta. 

     Mỗi người đều có một khuynh hướng chung là chỉ nghĩ đến riêng mình, nên mối tương giao giữa Thiên Chúa và chúng ta nhiều khi trở nên bế tắc. 

     Cũng chính vì thế mà cuộc sống của chúng ta, trên lãnh vực này hay chiều kích khác, đã gặp rất nhiều khó khn và trở ngại, nghĩa là gây cản trở bước tiến của nhiều người khác, chứ không chỉ riêng cho cá nhân mình mà thôi.  

     Mặc dù đoạn Kinh Thánh hôm nay nhắc chúng ta về sự chết của con người qua cụm từ ‘’cỏ héo, hoa tàn’’, nhưng Lời Chúa được kể là bất diệt.
‘’Lạy Lời Hằng Sống,
xin giúp con biết luôn hiến dâng
cuộc sống của con cho tình yêu Chúa,
đặc biệt trong Mùa Vọng này,
vì Chúa là sức mạnh vô hình. Amen.’’