Thứ Hai, 27 tháng 5, 2013

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 8 Thường Niên - Năm Lẻ


Thứ Ba Sau Chúa Nhật 8 Thường Niên  -  Năm Lẻ
Các bài đọc trícch sách: - Huấn Ca 35,1-15; - Thánh Vịnh 50,5-6.7-8.14+23; - Máccô 10,28-31

 
Gắn Bó Với Lệnh Truyền Là Dâng Lễ Kỳ An

    
Từ trước tới nay, mỗi khi làm bất cứ việc gì có tính cách chung, chúng ta thường tự vấn: - làm việc này mang lại lợi ích gì cho ta? - Chúng ta đã từng tham gia rất nhiều việc chung, nhưng có lẽ chỉ nghĩ tới lợi ích cá nhân mà thôi!  Chúng ta cố gắng che giấu mưu cầu thầm kín của mình, nhưng khi đặt ra câu hỏi như trên, chúng ta vô tình tự phơi bầy hậu ý. 

Không thể nén lòng mình được, Phêrô đã đặt vấn đề với Đức Giêsu:  ‘’Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy!’’ (Máccô 10,28). Lạ lùng thay, một con người sau này sẽ là tảng đá để Đức Giêsu xây dựng Giáo Hội của Người trên đó, lại có thể phát biểu một câu lãng xẹt như vậy! 

Ngạc nhiên thay! Đức Giêsu đã không khiển trách Phêrô, nhưng lại xác quyết rằng, những người theo Người sẽ nhận được nhiều ơn lành, phúc lộc và lợi ích, cả đời này lẫn đời sau.  Lời trấn an của Đức Giêsu, dĩ nhiên, chứa đựng vui mừng và đau khổ.

Đức Giêsu biết rõ câu hỏi của Phêrô phản ánh một tâm hồn đang trong tình trạng hỗn tạp.  Lời phát biểu của Phêrô gồm cả thắc mắc lẫn than van.  Nếu hy sinh, tận hiến và phục vụ mà không được bù đắp xứng đáng thì thật là một điều bất công, trái với luật tự nhiên của con người.

Chúng ta thường nghĩ rằng, phục vụ tha nhân mà không đòi hỏi bồi hoàn là cách biểu lộ lòng yêu mến, và thể hiện đức khiêm nhu.  Nhưng, khi đụng chạm với thực tế, tức là mỗi khi phục vụ, chúng ta lại muốn chiếm được lời khen, phần thưởng và lợi ích thiết thực cho cá nhân mình.  

Điều lý tưởng nhất trong khi phục vụ Chúa và tha nhân là không nên bận tâm về phần thưởng hoặc tìm kiếm lời khen, bởi vì Chúa sẵn sàng ban ơn cho những kẻ hết lòng phục vụ Người.  Người rộng lượng và từ tâm hơn mong ước của chúng ta rất nhiều.  Chúng ta chỉ có thể hiểu rõ lòng quảng đại của Chúa, nếu chúng ta tận tâm suy niệm sâu xa Mầu Nhiệm Nước Thiên Chúa. 

Chúng ca cần thâm tín rằng, lý luận của Chúa hoàn toàn khác biệt với lý luận của chúng ta.  Đúng thế, bởi vì, ‘’ở trong Vương Quốc Thiên Chúa, kẻ trước nhất sẽ nên rốt hết, và kẻ rốt hết sẽ nên trước nhất.’’ (Máccô 10,31).  Trong Vương Quốc Thiên Chúa, kẻ hạ mình xuống được nâng lên, và kẻ nâng mình lên, sẽ bị hạ xuống.  Trong Vương Quốc Thiên Chúa, kẻ giầu có nên nghèo khó, và kẻ nghèo khó trở nên giầu có. 

Nếu trong cuộc sống trần gian, Chúa ban cho chúng ta nhiều ân huệ, thì chúng ta cần tạo dựng cho kho báu đời sau của mình lớn lao hơn!  Thánh Phaolô quan niệm rằng ‘’điều mắt chúng ta chẳng hề thấy, tai chúng ta chẳng hề nghe, lòng chúng ta chẳng hề nghĩ tới, lại là điều Thiên Chúa đã dọn sẵn cho chúng ta là những kẻ yêu mến Người.’’ (1 Côrintô 2,9).  Chúa sẽ chúc phúc và ban ơn cho chúng ta, nếu chúng ta chịu đau khổ vì Chúa, và chấp nhận theo Chúa trên con đường gai góc, đắng cay; và như thế là chúng ta đã có thể đụng chạm tới các suy tư chính yếu của thánh Thomas Kempis như sau:

‘’Đối với Chúa, chúng ta chẳng có gì đáng được tưởng thưởng, nhưng, chịu đau khổ vì Chúa, dù nhỏ mọn cũng được báo đền.’’
(Lời cầu nguyện của Francis E. Mostyn)