Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật Thứ IV Mùa Chay

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật Thứ IV Mùa Chay
Các bài đọc trích sách: - Giêrêmia 11,18-20; - Thánh Vịnh 7,1-2.8-11; - Gioan 7,40-53

Nhập Lễ:
                 ’’Sóng tử thần đã bao bọc thân con, thừng chão địa ngục đã quấn lấy con; trong cơn đại họa con đã cầu khẩn Chúa, và từ nơi đền thánh, Chúa đã nhậm lời con’’ (Thánh Vịnh 17,5-7).
Bài Đọc:
’’Con khác nào con chiên hiền lành bị đem đi làm thịt’’ (Giêrêmia 11,18-20). 
Đáp Ca:
 ’’Lạy Chúa là Thiên Chúa của con, con ẩn náu bên Ngài’’ (Thánh Vịnh 7,2a).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Hạnh phúc thay người thành tâm thiện chí, hằng ấp ủ lời Chúa trong lòng, nhờ kiên nhẫn mà sinh hoa kết trái’’ (theo Luca,15)
Tin Mừng:
’’Đấng Kitô mà lại xuất thân từ Galilê?’’ (Gioan 7,40-53).
Lời Nguyện Hiệp Lễ:
’’Chúng ta đã được cứu chuộc, bằng Máu châu báu của Đức Kitô, Con Chiên tinh tuyền và không tì ố’’ (1 Phêrô 1,19)

*****

Thiên Chúa Là Thẩm Phán Công Minh

Sự xuất hiện của Đức Giêsu đã tạo sóng gió, gây kinh hoàng, rung động xã hội và làm lay chuyển sự kết hợp giữa dân chúng và giới thẩm quyền đồng thời với Người. 

Xưa Nay Chưa Hề Có Ai  Nói Năng
Như Người Ấy

Không phải tất cả mọi người đều mến chuộng hình ảnh Đức Giêsu – một mẫu người ‘’khoan dung, hiền từ, nhã nhặn’’.  Đối với chúng ta, Người là vị lãnh đạo rất lý tưởng; tuy nhiên, câu chuyện mà Kinh Thánh hôm nay đề cập tới một chiếu hướng khác biệt.  Để có thể gặp gỡ con người thực của Đức Giêsu, chúng ta cần tiếp tục đọc những đoạn Kinh Thánh tương tự liên hệ tới đời sống xã hội xưa cũ.

Nói một cách dễ hiểu, Đức Giêsu đã dùng quyền năng, sức mạnh và tri thức huyền nhiệm để lôi cuốn dân chúng đồng thời với Người – và Người vẫn tiếp tục làm công việc ấy trong suốt chiều dài lịch sử nhân loại.  Nếu nhìn vào cuộc đời và giáo huấn của Đức Giêsu với tâm hồn và trí khôn rộng mở, thì Người sẽ giúp chúng ta hiểu ý nghĩa cuộc đời và biết rõ Người là ai. 

Sự hiện diện của Đức Giêsu khiến dân chúng thắc mắc và đưa ra nhiều câu hỏi như:  Ông này là một ngôn sứ chăng? (Gioan 7,40).  Ông này là Đức Kitô à? (Gioan 7,41)  Đấng Kitô mà lại xuất thân từ Galilê sao? (Gioan 7,41)?  Nào Kinh Thánh đã chẳng nói rằng Đấng Kitô xuất thân từ dòng dõi vua Đavít và từ Bêlem, làng của vua Đavít sao? (Gioan 7,42).

Những câu hỏi tương tự thường xảy ra ngay cả trong thời đại chúng ta như:  Đức Giêsu là ai?  Tại sao nhiều người, qua dòng lịch sử, đã chết vì Đức Giêsu và vì giáo huấn của Người?  Có phải Đức Giêsu đã sống lại từ cõi chết? Mỗi cá nhân chúng ta áp dụng giáo huấn của Người ra sao trong cuộc sống hiện?

Một điều thật sự đúng vào thời ấy, và vẫn còn rất đúng trong hiện đại: Xưa nay chưa hề đã có ai nói năng như người ấy! (Gioan 46).  Đó là lời trung trực của các vệ binh, những người lao động đơn sơ, chất phác – phát biểu theo sự hiểu biết do bản năng tự nhiên thúc đẩy, về con người độc nhất, vô nhị và qúa đặc biệt của Đức Giêsu.

Nhưng tại sao lại trái ngược với quan điểm của hầu hết những người Pharisêu; ngoại trừ ông Nicôđêmô là người có lòng nhân ái, tỏ ý bênh vực, dẫn chứng:  Lề Luật của chúng ta có cho phép kết án ai, trước khi nghe người ấy và biết người ấy làm gì không? (Gioan 7,50).  Những định kiến và suy tư của họ không cho phép họ hiểu biết Đức Giêsu là ai. 

Nếu hiểu biết Đức Giêsu là ai thì ít nhất chúng ta phải xác định, Người là Đấng tốt lành, một thầy dạy về đạo đức tuyệt vời, một nhân vật cao trọng.  Nhưng chúng ta không dám đi xa hơn nữa trong lãnh vực này, bởi vì chúng ta sợ sẽ phải nhìn nhận Đức Giêsu là Đấng đã tự xưng mình: là Thiên Chúa.  Nếu chúng ta xác nhận điều này là đúng, thì chúng ta không còn lựa chọn nào khác hơn là cúi đầu và thờ lạy Người.
‘’Lạy Đức Giêsu,
con mạnh dạn và khiêm tốn
tuyên xưng Ngài làThiên Chúa.
Ngài đã tự mặc lấy bản tính
con người của chúng con –
Ngài hít thở bầu khí của chúng con,
Ngài bước trên con đường chúng con đi,
Ngài ăn thực phẩm và uống nước
chúng con xử dụng, Ngài khóc, Ngài cười,
Ngài chịu khổ hình và chết;
Nhưng nhờ sự sống lại, Người đã đem đến
cho chúng con sự sống đời đời.

Danh Ngài được tôn thờ và yêu mến.  Amen.’’