Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

SỰ KHÁC BIỆT GIỮA LÒNG THƯƠNG XÓT và ÂN SỦNG

SỰ KHÁC BIỆT GIỮA
LÒNG THƯƠNG XÓT ÂN SỦNG


             Nhiều người thường nhầm lẫn giữa Lòng Thương Xót và Ân Sủng, bởi vì hai cụm từ này có nghĩa tương tự, nhưng không giống nhau.  Sự khác biệt có thể được tóm tắt như sau: 


Tội lỗi chúng ta đáng Chúa trừng phạt, nhưng vì Lòng Thương Xót, Người không làm như vậy, còn Ân Sủng là ơn lành, phúc lộc Chúa ban cho mỗi người, mặc dù chúng ta không xứng đáng được hưởng.  Lòng Thương Xót là hành động ban ơn giải thoát khỏi án phạt, còn Ân Sủng là lòng từ bi đối với kẻ không xứng đáng.


Theo Kinh Thánh, tất cả mọi người chúng ta đều là những tội nhân (Sách Giảng Viện 7,20; Rôma 3,23; 1 Gioan 1,8).  Hậu qủa do tội lỗi mình đã vấp phạm là tất cả mọi người đáng phải chết (Rôma 6,23) và chịu án phạt đời đời trong biển lửa (Khải Huyền 20,12-15).  Với ý hướng đó, chúng ta có thể biết rằng mỗi ngày chúng ta sống là một hành vi Chúa tỏ lòng thương xót đối với từng cá nhân.  Nếu Chúa ban cho chúng ta tất cả những gì chúng ta xứng đáng được hưởng, do những việc chúng ta làm, thì ngay giờ đây, là án phạt đời đời. Trong Thánh Vịnh 51,1-2, Đavít đã lên tiếng kêu cầu:  ’’Lạy Thiên Chúa, xin lấy lòng nhân hậu xót thương con; mở lượng hải hà xóa tội con đã phạm, xin rửa con sạch hết lỗi lầm, tội lỗi con, xin Ngài thanh tẩy.’’ Đó là lời nguyện dâng lên Chúa, xin Người cất bỏ án phạt chúng ta đáng phải chịu và thay vào đó, ban cho chúng ta ơn tha thứ, mà không thể nào chúng ta có được.

Chúng ta chẳng xứng đáng được hưởng bất cứ sự gì từ Thiên Chúa.  Mọi điều tốt lành chúng ta trải nghiệm trong cuộc sống, đều do Ân Sủng của Chúa (Êphêsô 2,5).  Ân Sủng được định nghĩa giản dị là ơn huệ Chúa ban cho chúng ta cách nhưng không.  Chúa ban ơn, hoặc cho chúng ta những gì tốt lành mà thực ra chúng ta không xứng đáng hưởng hay không bao giờ tìm kiếm được.

Được cứu thoát khỏi án phạt là do Lòng Thương Xót của Chúa, còn Ân Sủng là bất cứ điều gì và mọi sự chúng ta nhận được thì vượt qúa Lòng Thương Xót (Rôma 3,24).  Ân Sủng thông thường ám chỉ ân sủng tối cao mà Chúa ban cho toàn thể nhân loại không kể tình trạng tâm linh của họ như thế nào khi đứng trước tôn nhan Người; trong khi ân sủng cứu chuộc là ơn đặc biệt Chúa ban cho kẻ được chọn, mặc dù họ không xứng đáng, hầu trợ giúp họ nỗ lực cải tiến và thánh hóa đời sống cá nhân.

Lòng Thương Xót và Ân Sủng minh họa cách xác thực nhất về công cuộc cứu chuộc do Đức Giêsu Kitô đã thực hiện.  Chúng ta xứng đáng chịu án phạt, nhưng vì thừa nhận Đức Giêsu Kitô là Đấng Cứu Chuộc, nên chúng ta nhận được Lòng Thương Xót của Chúa và giải thoát khỏi án phạt đời đời.  Thay vì bị phán xét, chúng ta lại nhận được ân sủng cứu chuộc, ơn tha thứ mọi tội lỗi, được sống dồi dào (Gioan 10,10) và bất diệt trong Thiên Đàng, một nơi vô cùng đẹp đẽ không ai có thể  tưởng tượng được (Khải Huyền 21-22).

Đáp trả Lòng Thương Xót và Ân Sủng Chúa, chúng ta chỉ biết qùi gối thờ lạy, tôn vinh và cảm tạ.  Trong thư gửi tín hữu Do Thái, thánh Phaolô nhắn bảo:  ’’Chúng ta hãy mạnh dạn tiến lại gần ngai Thiên Chúa là nguồn ân sủng, để được xót thương và lãnh ơn trợ giúp mỗi khi cần.’’ (Do Thái 4,16).