Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2014

Thứ Hai Sau Chúa Nhật XV Thường Niên - Năm Lẻ Và Chẵn

Thứ Hai Sau Chúa Nhật XV Thường Niên  -  Năm Lẻ Và Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Isaia 1,10-17; - Thánh Vnịh 48,8-9; - Mátthêu 10,34-11,1

Hãy Tập Làm Điều Thiện

Hãy Theo Thầy

                 Nước Trời mà Đức Giêsu đề cập tới trong bài Tin Mừng hôm nay như một sự kiện sắp xảy ra, khác lạ, so với lối suy nghĩ của chúng ta.  Đức Giêsu cho các môn đệ biết trước, sứ điệp của Người giống như thanh gươm, lưỡi giáo, có khả năng chặt bỏ, đẽo gọt các sai lầm và rối loạn đang diễn ra trong xã hội đương thời, ngoài ra, còn tạo sự phân rẽ mối tương giao giữa người tin theo Chúa và kẻ quyết tâm bám chặt vào thói quen, lối sống bất chính xưa cũ của mình.

                 Thói quen dẫn chúng ta tới sa ngã, phạm tội là sự cố chấp, không muốn quên mình để hy sinh hoặc tận hiến.  Đôi khi muốn tự quên mình, chúng ta lại chỉ nghĩ tới các mục tiêu có tính cách cục bộ, ngắn hạn, thí dụ như việc vận dụng khả năng để thăng tiến địa vị, chức nghiệp…  Cũng có khi chúng ta phải trả một giá thật đắt, hầu tạo cho gia đình một cuộc sống tốt đẹp, hay giúp đỡ những người đang trong tình cảnh khó khăn, phức tạp. 

Những thứ kia có thể được kể là thành qủa; nhưng Đức Giêsu đến và muốn dẫn chúng ta vào con đường sống hoàn toàn có ý nghĩa, đụng chạm thẳng tới chính điểm nơi mỗi người chúng ta.
 
Đức Giêsu khẳng định, nếu quyết tâm đi theo Người, thì chúng phải từ bỏ, ngay cả những người thân yêu nhất của mình, hoặc loại trừ kế hoạch và chương trình đã do chúng ta sắp xếp sẵn trước. 

Chúng ta thường nghĩ, nhận Đức Giêsu là Chúa trong đời sống là cách biểu lộ một phần đức tin của mình; thế mà khi gặp trái ý hoặc khó khăn, thử thách, chúng ta vẫn sợ sệt, giữ chặt ý riêng, rồi ẩn mình trong thành lũy kín đáo cá nhân. 
  
                 Tự giam mình trong thành lũy an toàn cá nhân, chúng ta không thể đón nhận ánh sáng và sự khôn ngoan của Chúa Thánh Thần.  Nếu muốn Đức Giêsu ban cho một đời sống mới, thì chúng ta cần phá tan cái thành lũy an toàn giả tạo, đang vây hãm chúng ta.
 
Nhưng nếu chỉ dùng khả năng và sức mạnh mỏng dòn, để tự huấn luyện mình, chúng ta sẽ thất bại, hoặc giả như, việc làm nêu trên dễ dàng thành công, thì Đức Giêsu đã chẳng cần phải chịu chết trên thập giá. 

                 Tự hiến thân mình chịu chết trên thập giá là hành động tuyệt đỉnh mà Thiên Chúa đã dành để cứu chuộc nhân loại, lẽ nào chúng ta lại không dám quên mình đáp đền Tình Yêu cao đẹp ấy - với Chúa và tha nhân

Thứ Hai Sau Chúa Nhật XV Thường Niên - Năm Chẵn

Thứ Hai Sau Chúa Nhật XV Thường Niên  -  Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Isaia 1,10-17; - Thánh Vịnh 48,8-9; - Mátthêu 10,34-11,1

Xin Chúa Tụng Chúa

Ngôn Sứ Isaia Nhận Sứ Điệp Từ Thiên Chúa

                 Hôm nay chúng ta có một đoạn Kinh Thánh, trích từ chương mở đầu sấm ngôn của Isaia, vị ngôn sứ thi hành tác vụ tại Giêrusalem, có lẽ trong giai đoạn từ năm 740 đến 690 trước Công Nguyên, cùng thời gian người Assyrie tràn xuống phía nam thướng Ai Cập và đã tiêu diệt vương quốc phiá bắc Israel, vì làm cản bước tiến của họ.

                 Do đó, chỉ còn lại vương quốc Giuđa ở phía nam, nhiều khi phải xử dụng cả phương tiện chính trị cũng như quân sự để tự vệ, chống lại kẻ thù.  Được Chúa Thánh Thần hướng dẫn, Isaia đã hết lòng giúp dân Israel hiểu, Giavê Thiên Chúa tìm kiếm những kẻ thờ phượng Người trong thần khí và sự thật.

                 Thờ phượng Thiên Chúa là nâng tâm hồn và trí khôn lên Thượng Đế, Đấng không ngừng ban ơn, giáng phúc xuống nhân gian, và thừa nhận, Đấng Tạo Hóa là sự thật, hoàn toàn tốt lành, đẹp đẽ trong mọi sự, đáng ca ngợi, tôn vinh và phụng thờ.  Qua ngôn sứ Isaia, chúng ta biết, Thiên Chúa chán ghét cách phụng thờ sai lầm. giả dối, nông cạn, và hời hợt của nhiều người.

                 Để diễn đạt thái độ bất mãn của Thiên Chúa, Isaia đã dùng lời nói nặng và mạch lạc để khi nghe xong, dân ấy ngổi chổm dạy, suy nghĩ và thay đổi nếp sống của mình.  Sau đó, ngôn sứ dẫn dân chúng hướng tâm trí vào chính ước muốn sâu xa nhất của Thiên Chúa.

                 Thiên Chúa của dân Do Thái vào thời ngôn sứ Isaia, cũng là Thiên Chúa chúng ta.   Sứ điệp của Thiên Chúa mọi lúc đều giống nhau và đã được tóm lược cách hoàn toàn nơi huấn thị của Đức Giêsu:  chúng ta phải yêu mến Thiên Chúa và yêu mến tha nhân. Chúng ta tỏ lòng  yêu mến Thiên Chúa qua việc phụng thờ Người.  Chúng ta có thể dâng lời cảm tạ Thiên Chúa, vì những lễ nghi phụng vụ trang trọng trong Giáo Hội, để qua đó, chúng ta được Chúa Thánh Thần soi dẫn, biết cách phụng thờ Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.
 
Khi bày tỏ lòng yêu mến Thiên Chúa, thì đồng thời chúng ta cũng sẵn sàng yêu mến và chăm lo cho người lân cận của mình.  Nhưng, bằng cách nào để chúng ta làm được việc này?  Chúng ta có thể thay cho người nghèo, cất cao tiếng nói, đòi hỏi công lý cho những kẻ bị áp bức, đặc biệt nhất là chúng ta phải yêu mến, đối xử tử tế và tôn trọng tất cả mọi người chúng ta gặp gỡ hằng ngày.


‘’Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con ơn biết phụng thờ Chúa trong thần linh và sự thật. Xin ban cho chúng con ơn biết dùng tâm hồn, trí khôn và toàn thân chúng con trong việc tôn vinh và phụng thờ Chúa.  Xin dạy chúng con, hơn tất cả, hiểu rằng, biết Chúa là yêu mến Chúa và yêu mến Chúa là phụng thờ Chúa.  Amen’’