Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật II Mùa Vọng

Các bài đọc trích sách: - Isaia 48,17-19; - Thánh Vịnh 1,1-4.6; - Mátthêu 11,16-19


Đức Chúa, Đấng Cứu Chuộc Ngươi


     Tự nguyện hay tự ý là một tặng vật đến từ Thiên Chúa tình yêu, nhưng thực thi việc tự nguyện không dễ.
 
     Vào thời Kinh Thánh Cựu Ước, dường như bao giờ Thiên Chúa cũng đến viếng thăm dân Người khi họ gặp tại họa, chứ không bỏ rơi họ.  Tuy nhiên, qua các hành vi ấy, con người hiện tại không thể hiểu được ý định của Thiên Chúa tình yêu như thế nào. 

     Còn nhiều lần khác – Kinh Thánh rất thường nhắc tới - dường như khi dân chúng gây tai họa, Thiên Chúa không dập tắt ngay, nhưng cứ để cho sự kiện lan rộng thêm, vì nghĩ rằng dân chúng đã tự ý muốn như vậy.
 
     Nói chung, các nhà thần học và chú giải Kinh Thánh đều nói rằng, vì khôn ngoan và vì yêu thương, Thiên Chúa đã cho con người được hoàn toàn tự do chọn lựa bất cứ điều gì theo sở thích.  Nhưng, cuối cùng, vì là một Thiên Chúa tình yêu nên Người có bổn phận phải yêu thương cách trọn vẹn và vô điều kiện. 

     Thiên Chúa yêu thương con người đến nỗi luôn ngấm ngầm ban ơn huệ cho họ, nhưng họ muốn đón nhận hay từ chối là tùy ý họ.  Nếu họ từ chối tình yêu của Chúa hoặc không sợ sệt trước những lỗi phạm của họ, thì Chúa vẫn nhẫn nại chứ không thẳng tay trừng phạt.

     Nếu mọi sự diễn tiến đều đặn, thì có lẽ chúng ta sẽ đồng ý với lối trình bầy nêu trên, nhưng khi gặp khó khăn, thử thách – như  đã xẩy ra cho những người dân Israel – thì cũng không dễ dàng cho chúng ta trong việc chọn lựa sao cho phải lẽ.

     Thiên Chúa rất hân hoan, khi nhận thấy chúng ta có một lương tâm ngay chính nhờ học hiểu hoặc tham dự các lớp giáo lý, nghe giảng dậy, dấn thân sinh hoạt trong công tác mục vụ và hơn tất cả là đọc, nghe, suy niệm và cầu nguyện bằng Kinh Thánh.
  
     Trở về với Chúa là cách chúng ta hoàn toàn chấp nhận sự kết hợp với Chúa.  Nếu không có được các hành động như trên thì coi như chúng ta vẫn rất ương ngạnh và cứng lòng trước lời mời gọi của Chúa.

     Qua bài đọc hôm nay, chúng ta nhận thấy Lời Chúa đến trước khi con người phải chịu ‘’đau khổ, đau khổ và ba lần đau khổ…!’’ trong mọi thời đại.  Vì không quan tâm tới Lời Chúa, nên người ta đã phải gánh chịu rất nhiều đau khổ, và dân tộc Israel đã chẳng sản xuất được những con cháu xứng đáng nhận các phần thưởng liên quan đến nhân đức vâng lời.  Tuy nhiên, chúng ta còn những điều ghi nhớ trong Sách An Ủi! 

     Tin Mừng có nghĩa là Thiên Chúa đã cứu chuộc dân Người cách riêng giữa tập thể cộng đồng nhân loại.  Thiên Chúa dậy chúng ta một bài học, và bằng thái độ khoan dung, nhân từ.  

     Lòng thương xót của Chúa đôi khi được thể hiện trực tiếp nơi chúng ta bằng các dấu chỉ đặc biệt, nhưng thỉnh thoảng diễn ra cách gián tiếp qua các kinh nghiệm trong qúa khứ, điển hình là việc ngôn sứ Giôna giảng dậy dân thành Ninivê.  

      Nhờ thế chúng ta có thể điều chỉnh cách ăn nết ở của mình trong cuộc sống hằng ngày, khi Chúa ban cho chúng ta cơ hội thuận tiện, mặc dù bản tính con người có sẵn một bề mặt đen tối.
                                                                                                          ''Lạy Chúa,
xin giúp con hân hoan cử hành
công cuộc cứu chuộc của Chúa,
và luôn tâm niệm rằng
đó là việc Chúa dành
cho tất cả mọi người.  Amen.’’