Thứ Ba Sau Chúa Nhật XVIII Thường Niên - Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Giêrêmia 30,1-2.12-15.18-22;
- Thánh Vịnh 102,16-18.19-21.29+22-23;
- Mátthêu 15,1-2.13
Dân Hậu Sinh Phải Ca Tụng Chúa
Trời
![]() |
Ngôn sứ Giêrêmia |
Bài đọc hôm nay chia làm ba phần: thứ nhất (Giêrêmia 30,1-2), giới thiệu cách
ngắn gọn; phần hai (Giêrêmia 12-15), đề cập tới những đau khổ mà Giuđa đáng phải
chịu; phần ba (Giêrêmia 18-22), nói tới thời tốt đẹp trong tương lai.
Sau nhiều dự báo về những điều khủng khiếp sẽ xảy
ra, đột nhiên Giêrêmia tuyên hứa là ngày phục hồi các vương quốc đang tới (mặc
dù không phải là qúa sớm).
Bài đọc hôm nay xuất phát từ đoạn khởi đầu cái mà
người ta được biết tới là ‘’Sách An Ủi’’
của Giêrêmia. Cuốn sách nói về việc phục
hưng cuối cùng của cả Israel (vương quốc phía Bắc, đặt Samaria làm trung tâm) lẫn
Giuđa (vương quốc phía Nam, đặt Giêrusalem làm trung tâm). Dường như đoạn sách được ghi niên hiệu từ năm
587 trước Công Nguyên, nghĩa là trước khi Giêrusalem bị Nơvudácađan phá hủy và
bắt dân chúng đi lưu đày ở Babylon, một năm.
Một phần cuốn sách (Giêrêmia 30,1-31.22) được viết
giữa thời gian cải cách, vào năm 622 trước Công Nguyên và cái chết của vua Giôsia,
vào năm 609 trước Công Nguyên. Hầu hết
cuốn sách được viết theo thể thơ (thi ca).
Tình trạng suy yếu
của Assyria đã cho phép vua Giôsia thực hiện việc tái chinh phục Samaria và
Galilê. Điều này đem lại cho đám dân bị
lưu đày năm 721 trước Công Nguyên niềm hy vọng trở về khôi phục vương quốc
David. Đoạn đầy đủ và dài nhất trong sách
của Giêrêmia đề cập nhiều tới niềm hy vọng của dân Thiên Chúa ở tương lai.
Giavê vẫn yêu thương
Israel, vương quốc phía Bắc; Người sẽ đưa đám dân lưu đày trở về quê hương của
họ; sự hiệp nhất tôn giáo sẽ được khôi phục, lấy Zion làm trung tâm điểm. Sau đó, đến lượt Giuđa, vương quốc miền Nam,
cũng thoát khỏi chốn lưu đày và trở về
nguyên quán. Các sấm ngôn kế tiếp liên kết
Giuđa với Israel, tạo thành đoạn cuối ‘’Sách
An Ủi’’ đề cập tới lãnh vực hoạt động của Đấng thiên sai: Israel và Giuđa kết hợp với nhau để phụng sự ‘’Giavê, Thiên Chúa của họ và David, vua của
họ’’ Việc tụ tập con cái Israel đang
tản mác khắp nơi, trở thành một vấn đề chính, đối với các ngôn sứ lưu vong cũng
như hậu lưu vong. Đó là một giấc mơ gây
cảm hứng cho những người Do Thái mãi đến ngày nay.
Các bài đọc ngày hôm
nay và cho đến thứ năm, trích từ chương 30 và 31, bày tỏ niềm hy vọng vào một tương
lai rạng rỡ hơn. Đoạn sách do ngôn sứ
khởi xướng được Thiên Chúa ban lệnh viết xuống thành một sứ điệp, hầu các thế hệ
tương lai có thể biết những điều tiên đoán về thời sắp tới.
Những lời Chúa mở đầu,
ghi trong bài đọc, tuy nhiên, mang tính cách tiêu cực. Giêrêmia lại một lần nữa nhắn bảo dân Giuđa rằng,
những thống khổ họ phải chịu là hậu qủa do các hành động sai trái của mình. ‘’Vết
thương của ngươi có thể chữa được, còn sự gian ác của ngươi thì không thuốc nào
làm cho ngươi lành…’’ ‘’Mọi người thân yêu
của ngươi đều quên ngươi’’, cụ thể là các nước, đặc biệt Ai Cập, mà Giuđa đã
cấu kết để được hỗ trợ chống lại dân Babylon.
Tuy nhiên, họ phải thừa nhận rằng các thống khổ họ chịu thật xứng đáng. ‘’Tại
sao lại kêu la vì thương tích của ngươi?
Chỉ vì sự gian ác của người qúa nhiều, và tội lỗi của ngươi qúa nặng.’’ Assyrie và Babylon đơn thuần chỉ là những
dụng cụ dạy bảo Giuđa tiến tới các đường lối tốt hơn.
‘’Vì sự gian ác của ngươi,
tội lỗi của ngươi qúa nhiều,
mà Ta đã xử với ngươi như vậy.’’
Nhưng thời mới đang
đến. Các lều và nhà cửa của GiaCóp, ám
chỉ các thành thị của Giuđa và cung điện sẽ được trùng tu. Thành Giêrusalem sẽ được tái thiết trên những
nơi đổ nát. Chữ ‘’đổ nát’’ trong ngôn ngữ
Hebrew (Do Thái) là ‘’tel’’, ám chỉ các
mảnh vụn từ nhiều năm hoặc nhiều thế kỷ tích tụ lại thành một đống vụn vặt, mà những thị trấn được kiến tạo liên tục chồng chất lên nhau. (Các nhà khảo cổ thường tìm
thấy một thành phố được xây dựng trên một số lớp đã kiến trúc trước kia).
Thay vì những kêu
la than khóc, nay nghe: ‘’lời cảm tạ và
tiếng reo mừng, cười nói vui vẻ, toàn dân hạnh phúc.’’ Dân số sẽ gia tăng và mọi sự lại được như
thuở xưa.
Một trong những người
thuộc về dân của họ đứng ra làm lãnh tụ, chứ không phải là một kẻ do lực lượng
chiến thắng Assyrie hoặc Babylon chỉ định thống trị. Nhà lãnh đạo này, do chính dân riêng Thiên Chúa
chọn lựa, sẽ được tự do tiến lại trước nhan Thiên Chúa. Ngũ Kinh Môsê (ám chỉ năm bộ sách đầu trong Cựu Ước) bảo chúng ta rằng, kẻ không
được phép mà đến trước nhan thánh Thiên Chúa sẽ bị án phạt tử hình. Nhà lãnh đạo này là nhân vật được Giavê nhìn
nhận. Ở đây có lẽ chưa là ý định ngàn đời,
nhưng xét kỹ, Đức Giêsu Kitô là một nhân vật hoàn toàn đáp ứng đúng lời tuyên hứa
trong ý hướng đặc biệt này.
Và đoạn kết thúc với
lời xác định liên hệ tới giao ước vĩ đại:
Điều đó luôn luôn đúng, nhưng cả dân Israel cũng như Giuđa đều vi phạm
thỏa hiệp bằng cuộc sống vô luân và sùng bái ngẫu tượng.
Những ngày khôi phục
sẽ không chỉ có nghĩa là để lại phiá đằng sau các cấu trúc xưa cũ, nhưng là đổi
mới quan hệ giữa Thiên Chúa và dân Người.
Đoạn sách trần đầy
hy vọng. Hy vọng để biết rằng, mặc dù những
điều xấu xa đã xảy ra, nhưng chân, thiện và công lý sẽ thắng trên bước đường lâu
bền. Cuộc đời chúng ta luôn luôn phải dựa
trên niềm hy vọng như trên.
Nhưng, tất nhiên, khi đề cập tới việc thực hiện niềm
hy vọng nơi chúng ta, Giêrêmia muốn nói là điều này cũng còn tùy thuộc vào sự hợp
tác tích cực của chúng ta với ý Chúa.
Nhiều trở ngại gây nên là do các sai lầm trong cách sống của chúng ta,
không phù hợp với sự hướng dẫn của Tin Mừng.