Thứ Sáu
Sau Chúa Nhật IV Mùa Chay
Các bài đọc trích sách: - Khôn Ngoan
2,1a.12-22; - Thánh Vịnh 34,17-18.19-20.21-22+23;
- Gioan 7,1-2.10.25-30
Nhập Lễ:
’’Lạy
Chúa, xin nhân danh Chúa cứu sống con, và xin xử dụng uy quyền phán quyết cho
con. Lạy Chúa, xin nghe tiếng con cầu, và
lắng tai nghe miệng con xin’’ (Thánh Vịnh 53,3-4).
Bài Đọc:
’’Nào ta kết án
cho nó chết nhục nhã’’ (Sách Khải Hoàn
2,1a.12-22).
Đáp Ca:
’’Chúa gần gũi những tấm lòng tan vỡ’’ (Thánh Vịnh33,19a).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ
mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra’’ (Mátthêu
4,4b)
Tin Mừng:
’’Họ tìm cách
bắt Đức Giêsu, nhưng giờ của Người chưa đến’’ (Gioan 7,1-2.10.25-30).
Lời Nguyện Hiệp Lễ:
’’Trong Đức
Kitô, chúng ta được ơn cứu chuộc nhờ máu Người, được ơn tha tội theo sự phong
phú của ân sủng Người’’ (Êphêsô 1,7)
*****
Chúa Gần Gũi Những Tấm Lòng
Tan Vỡ
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan.
Bấy giờ, Đức Giêsu
thường đi lại trong miền Galilê; thật vậy,
Người không muốn đi
lại trong miền Giuđê,
vì người Do Thái tìm giết Người.
Lễ Lều của người Do
Thái gần tới. Tuy nhiên,
khi anh em Người đã lên dự lễ, thì
chính Người cũng lên,
nhưng không công khai và hầu như bí mật.
Bấy giờ có những người ở Giêrusalem nói:
‘’Ông này không phải
là người họ đang tìm giết đó sao?
Kìa, ông ta ăn nói
công khai mà họ chẳng bảo gì.
Phải chăng
các nhà hữu trách
đã thực sự nhìn nhận
ông là Đấng Kitô?
Ông ấy, chúng ta biết ông
xuất thân
từ đâu rồi; còn Đấng
Kitô, khi Người đến thì
chẳng ai biết Người xuất thân từ đâu cả.
Lúc giảng dậy trong Đền Thờ, Đức Giêsu nói lớn
tiếng rằng:
Các ông biết tôi ư? Các ông biết tôi xuất thân từ đâu ư?
Tôi đâu có tự mình
mà đến. Đấng đã sai tôi là Đấng chân thật.
Các ông, các ông không
biết Người. Phần tôi, tôi biết Người,
bởi vì tôi từ nơi
Người mà đến, và chính Người đã sai tôi.
Bấy giờ họ tìm cách
bắt Người;
nhưng chẳng có ai tra tay bắt,
vì giờ của Người chưa
đến.
Lễ Lều là một Lễ
quan trọng trong niên lịch phụng vụ của Do Thái giáo. Lễ này được tổ chức vào cuối tháng Chín, hay
đầu tháng Mười, và kéo dài trong bảy ngày.
Đây là dịp để dân Do Thái tỏ lòng biết ơn và cảm tạ vì Chúa đã lo lắng,
và che chở họ trong suốt những năm sống trong sa mạc (Sách Lê Vi 23,33-43; Sách
Đệ Nhị Luật 16,13-15).
Lễ Lều là một trong
ba Lễ lớn mà người Do Thái cần phải tham dự (các Lễ khác như Lễ Vượt Qua và Lễ
Ngũ Tuần). Một phần đặc biệt trong các
nghi lễ đòi buộc phải ‘’diễn ra ở bên
trong lều’’, để nhớ tới thời gian dân chúng cư trú tại các lều lợp lá ở trong
sa mạc.
Mãi đến giờ phút chót, Đức Giêsu vẫn còn ở xa Giuđêa,
vì Người biết, có nhiều người muốn giết Người, nhưng giờ của Người chưa đến. Đức
Giêsu phản lại áp lực của những người thân thích, vì họ muốn Người cũng đi dự Lễ,
và nghĩ rằng Lễ này là một dịp lý tưởng để Người có thể kéo được sự chú ý của
nhiều người.
Nhưng họ không hiểu
rằng, Đức Giêsu muốn làm cho họ những việc khác hơn. Người sống là để thực hiện ý Chúa Cha. Đức Giêsu không thể bị xúc cảm trước áp lực từ
bên ngoài, bởi vì nội tâm của Người có sự tương giao mật thiết với Chúa
Cha.
Sau đó, Đức Giêsu quyết định cũng đi dự Lễ, nhưng không
công khai, và hầu như bí mật. Qua hành động
của Đức Giêsu, thánh Augustinô có một nhận xét thật thú vị: ‘’Người
ta cho rằng, Chúa chúng ta lên dự Lễ cách bí mật, không phải vì Người sợ bị bắt
đem đi - Người có đủ quyền lực để phòng thủ - nhưng tượng trưng sự kín nhiệm ở nơi Người, mặc dù Người có đến dự lễ
do dân Do Thái tổ chức.’’ Đức Giêsu
là một mầu nhiệm vậy!
Mục đích của Mùa Chay là tiết lộ mầu nhiệm Đức Giêu
Kitô. Mầu nhiệm vẫn che dấu, nhưng nay được tỏ lộ cho biết, Đấng Messia, Đấng Cứu
Thế mà mọi người trông đợi, Đấng Cứu Chuộc nhân loại, thực là Con Thiên Chúa, vừa
là Thiên Chúa và là con người thật.
Tiếng Đức Giêsu kêu
gào từ buổi Lễ vẫn âm vang, qua các thế kỷ, và cho đến ngày nay. Đó là tiếng kêu gào, khát khao lòng
tin! Kế hoạch và chương trình của Thiên
Chúa dành cho nhân loại là làm cho mọi người tin và đón nhận Đức Giêsu.
‘’Lạy Chúa Giêsu,
Ngài là Đấng Messia
mà chúng con trông đợi,
là Chúa trên hết các Chúa,
là Vua trên hết các Vua,
là vinh Quang Thiên Chúa.
Ngài thật xứng đáng
đê chúng con tôn thờ.’’