Các bài đọc trích sách:
- Isaia 41,13-20; - Thánh Vịnh 144 (145),1.9-13); - Mátthêu 11,11-15
Đừng
Sợ, Chính Ta Phù Trợ Người
Sự lo lắng và sợ hãi thường được người ta
dễ dàng tỏ lộ ra bên ngoài hơn các ý nghĩ ’’đen
tối’’ thầm kín khác như tức giận, ghen ghét và thú vui xác thịt. Có lẽ sợ hãi dễ làm suy nhược tâm lý chúng ta
nhất. Sợ hãi không chỉ làm cho chúng ta
trở nên khó khăn trong việc giải quyết các vấn nạn riêng tư, mà còn ngăn cản,
không cho phép chúng ta dấn thân phục vụ
các việc công ích hoặc cướp đi lòng nhiệt thành và can đảm sửa đổi các lỗi lầm,
đồng thời thúc giục chúng ta coi thường ngay sự hiện hữu của chính mình.
Đã bao nhiêu lần chúng ta ngồi bên cạnh
bạn hữu hoặc đồngg nghiệp - ở trường học, tại sở làm hay cộng đoàn, giáo xứ -
để thảo luận các vấn đề thời sự khiến chúng ta phải đặc biệt quan tâm tới, thí
dụ như sự bất công trong xã hội?...
Qua các cuộc hội thảo, chúng ta có thể chỉ
định một phát ngôn viên chính thức để đạo đạt các lý cớ và quyết định cụ thể
chung lên giới chức thẩm quyền. Khi thời
gian ấn định tới và giới chức trách nhiệm đã thỏa mãn thỉnh cầu của chúng ta, dĩ
nhiên cuộc vận động đòi hỏi từ phía chúng ta không còn lý do gì để tồn tại nữa,
bởi vì chỉ nơi nào công lý không được tuyệt đối tôn trọng, thì sợ hãi mới xuất
hiện. Sợ hãi làm ngưng trệ và tê liệt
các tiềm lực hoạt động giữa mọi tầng lớp xã hội.
Thiên Chúa biết con người rất khó có lòng
tin cậy. Vì thiếu lòng tin cậy, nên
chúng ta luôn lo lắng và sợ hãi trong mọi tình huống, như đã mô tả trong bài
đọc hôm nay.
Chúng ta cần tới bàn tay hướng dẫn của
Thiên Chúa, Đấng ban cho chúng ta những lời cổ võ đầy khích lệ, thường được
nhắc tới trong Kinh Thánh: ’’ Đừng Sợ’’ (câu 14). Thiên Chúa có thể làm cho chúng ta, từ những
con người, mặc dù yếu đuối, khật khưỡng, thành ’’một cái bừa vừa mới, vừa sắc bén, lại có đầy răng nhọn’’, nhờ
thế, chúng ta không còn bị sợ hãi ám ảnh nữa.
Tư tưởng cho rằng Thiên Chúa sẽ ban cho
dân Người đầy đủ quyền năng để nghiền nát núi non, là một hình ảnh khủng khiếp,
kinh sợ; nhưng lời nói bóng bẩy ấy được kể là thích hợp đối với hoàn cảnh lúc
bấy giờ, ’’còn ngươi sẽ hoan hỉ trong Đức
Chúa; người sẽ tự hào trong Đức Thánh của Israel’’ (câu 16).
Không ai thực sự yếu kém khi người đó sẵn
sàng nhường chỗ cho quyền lực oai nghiêm của Thiên Chúa, bởi vì Thiên Chúa
không bao giờ để chúng ta phải chết đói, chết khát.
Thực sự, qua các lời văn diễn tả cảnh thơ
mộng, những việc lạ lùng Thiên Chúa làm,
khi khai mở sông ngòi trong sa mạc và cho
muôn vàn loài hoa mọc trên các dải đất hoang vu.
Đây không chỉ đơn giản là một sứ điệp cổ
võ tinh thần cho mỗi người trong chúng ta, hoặc cho một dân tộc, nhưng chính là
kế hoạch Thiên Chúa dành sẵn cho toàn thể nhân loại, và Thiên Chúa muốn mọi
người nhận biết và hiểu rõ kế hoạch ấy là ’’do
bàn tay Đức Chúa đã làm nên’’ (câu 20).
Lạy
Chúa,
chúng
con nhớ lại
việc
Chúa cho chúng con tham dự vào
cuộc
sống nhập thế làm người của Chúa.
Xin
Chúa nâng đỡ sự yếu đuối
vì
thân phận phàm hèn của chúng con
và
ban cho chúng con
sức
mạnh của Chúa. Amen.’’