Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 2 Mùa Chay

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 2 Mùa Chay
Các bài đoc trích sách: - Sáng thế 37,3-4.12-13.17-18; - Thánh Vịnh 105,16-21; 
- Mátthêu 21,33-43.45-46


Nhập Lễ:
’’Lạy Chúa, con tìm đến nương nhờ Chúa, xin đừng để con muôn đời tủi hổ; xin dẫn con xa lưới dò, người ta ngầm trương ra để hại con, vì Chúa là chỗ con nương thân’’  (Thánh Vịnh 30,2.5).
Bài Đọc:
 ’’Thằng tướng chiêm bao đang đến kia, nào ta giết nó’’ (Giêrêmia 37,3-4.12-13a.17-28).                
Đáp Ca:
’’Hãy nhớ lại những kỳ công Chúa thực hiện’’ (Thánh Vịnh 104,5a).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì được sống muôn đời’’ (Gioan 3,16)
Tin Mừng:
’’Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi’’ (Mátthêu 21.33-43.45-46).
Hiệp Lễ:
’’Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta, và đã sai Con Ngài tới đền thay vì tội lỗi chúng ta’’  (1 Gioan 4,10).

*****

Nội dung bài Tin Mừng hôm nay kêu gọi chúng ta xét mình.  Qua dụ ngôn chúng ta vừa đọc, Đức Giêsu muốn xác định rõ, mỗi người trong chúng ta đều có bổn phận đem lợi ích cho cuộc sống của mình, để từ đó chúng ta có thể hướng tới người khác, hầu cùng nhau kiến tạo hoa trái.  Đời sống con người được tỏ hiện dưới hai khía cạnh:

Trước hết, (con người) tức là chúng ta được ví như cây nho; người chủ vườn hy vọng những cây nho trổ sinh nhiều hoa trái, và ông có quyền xử dụng các hoa trái ấy.  Ông đã trồng và bảo quản vườn nho bằng cách làm tường, xây tháp để canh giữ vườn nho.  Ông cho tá điền thuê và canh tác vườn nho, để, mặc dù ông không có mặt ở nhà, vườn nho của ông vẫn được chăm nom chu đáo và phát triển đều đặn.

Cũng như Thiên Chúa Cha tìm kiếm hoa trái trong vườn nho của Người, và ước muốn của Người là được chia sẻ hoa lợi do con cái loài người gặt hái.  Hoa trái đem lại nguồn vui cho Thiên Chúa, và cho chúng ta chính là:  ‘’bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hòa, tiết độ.’’ (Galát 5,22-239); hoa trái chứng minh đời sống của chúng ta được xây dựng trên nền tảng tình yêu, phát xuất từ việc kết hợp trong Chúa (Galát 15,1-11), và hoa trái có thể tăng trưởng, nuôi dưỡng mọi người.

Tá điền trượng trưng trách nhiệm được trao phó để chúng ta có thể sử dụng như nguồn năng lực đem sự sống đến cho người khác.  Tá điền là những cá nhân chăm nom săn sóc vườn nho.  Tá điền cũng là những cá nhân chuyển đưa hoa trái vượt ra khỏi các bức tường ranh giới của vườn nho.  Đọc tiếp phần sau dụ ngôn, chúng ta thấy thái độ của tá điền là muốn thu hoạch thật nhiều hoa lợi trong các mùa gặt.

Cũng là những tá điền, mặc dù không có cùng một lối hành xử như các tá điền kia, nhưng chúng ta luôn gặp các nguy cơ xử sự giống họ.  Trong lãnh vực cá nhân, nhiều người tiếp xúc với chúng ta và trong mỗi cuộc hội kiến, mỗi cuộc gặp gỡ đều là dịp hướng lòng chúng ta về sự kiện vườn nho để làm mẫu mực cho đời sống.  Nhìn rộng rãi hơn, chúng ta nhận thấy có những trách nhiệm liên hệ tới lãnh vực cộng đồng , quốc gia và thế giới.
 
Nhiều người không có nơi ăn chốn ở, đói khát, nghèo khổ, túng thiếu, bệnh tật, già yếu, cô đơn.  Một cá nhân lẻ loi không thể cáng đáng tất cả mọi trách nhiệm, cũng như không thể đáp ứng mọi nhu cầu cần thiết; nhưng nếu Chúa trao cho chúng ta việc gì, khi làm, chúng ta nên làm trong ngay thẳng và đồng hành với Người trong khiêm tốn, nhờ thế chúng ta luôn thi hành bổn phận vì lòng yêu mến tha nhân như chính mình.

‘’Lạy Chúa, xin cho đôi mắt chúng con luôn nhìn tới những sự việc Chúa trao phó cho chúng con.  Xin giúp chúng con biết, bổn phận của chúng con là đem hoa trái về cho Chúa – hoa trái từ tha nhân để làm vinh danh Chúa.  Amen.       

Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 2 Mùa Chay

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 2 Mùa Chay
Các bài đọc trích sách: - Giêrêmia 17,5-10; - Thánh Vịnh 1,1-2.3.4+6; - Luca 16,19-31

Nhập Lễ:
’’Lạy Chúa, xin dò xét con và nhận biết lòng con; xin Chúa nhìn coi hoặc giả như con đi đường bất chính, thì xin hướng dẫn con trong đường lối đời đời’’ (Thánh Vịnh 138,23-24).
Bài Đọc:
’’Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời; phúc thay kẻ đặt niềm tin  vào Đức Chúa’’ (Giêrêmia 17,5-10).        
Đáp Ca:
’’Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa’’ (Thánh Vịnh 50,5a).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Hạnh phúc thay người thành tâm thiện chí, hằng ấp ủ lời Chúa trong lòng, nhờ kiên nhẫn mà sinh hoa kết qủa’’ (xem Luca 8,15)
Tin Mừng:
’’Con đã nhận phần phước của con rồi; còn Ladarô suốt đời chịu toàn những bất hạnh.  Bây giờ, Ladarô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ’’  (Luca 16,19-31).
Hiệp Lễ:
Phúc đức cho với những ai đi trên đường lối tinh toàn, họ tiến thân trong luật pháp của Chúa’’  (Thánh Vịnh 118,1).

*****

Người giầu có mà Đức Giêsu nói đến trong dụ ngôn hôm nay là một người thuộc loại sang trọng, ăn mặc toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình.  Người giầu có này sống cuộc đời nhàn rỗi nhưng không bao giờ để ý đến người hành khất nằm ở trước cổng nhà mình.
 
Chúng ta không thấy thánh Luca nói tới việc ông nhà giầu này lỗi phạm tội ác, vì ông không đánh đập hoặc đuổi Larazô ra khỏi khu vực nhà mình.  Duy chỉ có một điều là ông không quan tâm tới Lazarô.  Ông sống cuộc đời hoàn toàn ích kỷ, chỉ để ý đến các thú vui của riêng mình mà thôi; ông chưa bao giờ nghĩ tới việc lấy một chút tài sản cá nhân giúp đỡ người nghèo nằm ở trước cổng nhà mình.
 
Trong câu chuyện này, Đức Giêsu không nói giầu là một tội, hoặc nghèo là một nhân đức;  Đức Giêsu khuyên chúng ta lưu ý tới những người túng nghèo sống gần gũi mình.  Có tiền không phải là điều sai lầm, nhưng dùng tiền chỉ với mục đích thỏa mãn dục vọng riêng của mình là điều sai trái.  Nếu thực tâm phục vụ Chúa, chúng ta nên quan tâm tới những người sống gần gũi với mình, và dùng tiền của mà giúp đỡ kẻ nghèo túng, bần cùng.

Sứ điệp hôm nay không chỉ đề cập tới vấn đề tiền bạc, nhưng còn liên quan đến thái độ của chúng ta đối với người khác nữa.  Giả như chúng ta chỉ có đủ tiền để lo cho cuộc sống riêng mình, và không thể giúp đỡ ai được đã đành, tuy nhiên, chúng ta vẫn có thể để ý tới các khó khăn và thiếu thốn của người khác, hầu giúp đỡ họ theo khả năng riêng.  Chúng ta có thể đem các điều kiện sống của mình để đối ứng với những người chúng ta gặp gỡ hằng ngày, hoặc những kẻ đói khát mà chúng ta nhìn thấy, hoặc nghe được qua các cơ quan truyền thông. 

Mỗi người trong chúng ta đều có thể tìm dịp bầy tỏ tình yêu và lòng bác ái đối với tha nhân, bằng cách bố thí tiền bạc hoặc đầu tư thì giờ giúp đỡ những kẻ gặp khó khan hoạn nạn.  Khi tiến lại gần Đức Giêsu, thì tình yêu của Người sẽ lớn mạnh trong tâm trí chúng ta, và Người có thể giúp chúng ta hiểu biết các nhu cầu cần yếu của kẻ khác, đồng thời chia sẻ cho họ tình yêu của Người.

Sứ điệp hôm nay còn cho biết, Thiên Chúa sẽ xét xử các hành động của chúng ta.  Chúng ta có trách nhiệm đối với những người sống gần gũi mình.  Người giầu đã bị kết án về hành động của mình.  Trong cuộc sống, ông có cơ hội giúp đỡ Lazarô, nhưng ông đã không làm; ông đã chọn con đường sống riêng cho mình, vì thế ông đón nhận hậu qủa đáng thương là điều tất nhiên.  Nỗi đau khổ hãi hùng mà người giầu phải chịu nhắc chúng ta dốc toàn lực trong đời sống mình để phục vụ Chúa và tha nhân.


‘’Lạy Chúa Giêsu, xin tha thứ cho tính ích kỷ của chúng con và sự thiếu quan tâm tới người khác.  Xin Chúa ban cho chúng con trái tim biết nghĩ đến người khác trước khi nghĩ tới mình, và xin ban cho chúng con mạnh dạn tỏ bày tình yêu Chúa, và quan tâm tới tất cả mọi người đang trong cảnh túng nghèo.  Amen.’’ 


Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013

Thứ Tư Sau Chúa Nhật 2 Mùa Chay

Thứ Tư Sau Chúa Nhật 2 Mùa Chay
Các bài đọc trích sách: - Giêrêmia 18,18-20; - Thánh Vịnh 31,4-5.13-15; - Mátthêu 20,17-28

Nhập Lễ:
’’Lạy Chúa là Thiên Chúa con, xin đừng bỏ rơi con, xin đừng lìa xa con; lạy Chúa là quyền lực ơn cứu độ con, xin đoái thương phù giúp con’’  (Thánh Vịnh 37,22-23).
Bài Đọc:
’’Hãy đến đây ta cùng nhau hại nó’’  (Giêrêmia 18,18-20).            
Đáp Ca:
 ’’Lạy Chúa, xin lấy tình thương mà cứu độ con’’ (Thánh Vịnh 30,17).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Chúa nói: Tôi là ánh sáng thế gian.  Ai theo tôi, sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống’’ (Gioan 8,12)
Tin Mừng:
’’Họ xẽ kết án xử tử Đức Giêsu’’ (Mátthêu 20,17-28).
Hiệp Lễ:
’’Con Người đến không phải để được phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá cứu chuộc cho nhiều người’’  (Mátthêu 20,28).

*****

Mặc dù Đức Giêsu báo trước cho các môn đệ biết là Người sẽ phải chịu thương khó và chịu chết, nhưng thực sự các ông không hiểu Người muốn nói gì với các ông.  Các ông luôn nghĩ về một Đấng Messia theo cái nhìn thế tục, và ước mong, vào một thời điểm nào đó, Người sẽ đánh bại quân thù của dân tộc Israel, và dẫn đưa quốc gia này lên thống trị thế giới.  Vì các ông hiểu vương quốc Đức Giêsu theo cái nhìn trần thế, nên không ai ngạc nhiên, khi các ông có cao vọng là chiếm được một địa vị xứng đáng tại vương quốc này.

Theo trình thuật của thánh Mátthêu thì thân mẫu của Giacôbê và Gioan xin Đức Giêsu cho hai người con của mình, mỗi người một địa vị có thế giá, nhưng thực sự, các môn đệ khác cũng không phải là những người có ý nghĩ tốt đẹp hơn.  Có lẽ các ông tỏ ra bực tức về yêu sách của thân mẫu hai môn đệ kia, nhưng thực tâm, các ông có cùng tham vọng tương tự.  Nhưng, Đức Giêsu cho họ biết, Nước Trời có giá trị lớn lao, khiến những người trần thế có thể trở về với Chúa.

Các thế lực mà dân chúng đồng thời với Đức Giêsu thấy rõ là các hoàng đế và vua chúa, thành phần chỉ muốn cỡi đầu cỡi cổ bần dân của họ.  Ngày nay, các hình thức quyền lực đã thay đổi, nhưng bản chất thì chưa hoàn toàn cải tiến.  Con người vẫn khát vọng quyền lực, và người giầu cũng như kẻ thế lực luôn được ngưỡng mộ tại trần gian.

Giáo huấn của Đức Giêsu đòi buộc chúng ta phải đối xử với nhau đúng nghĩa của những con người đích thực.  Theo lẽ thường, không ai muốn làm tôi tớ người khác, nhưng Đức Giêsu dậy rằng, làm tôi tớ kẻ khác mới chính là người lãnh đạo ưu thế nhất.  Người lãnh đạo đích thực không phải là người đè đầu cưỡi cổ kẻ khác, nhưng là người sẵn sàng hy sinh cuộc sống của mình để phục vụ tha nhân.  Người lớn nhất chính là người phục vụ tha nhân nhiều nhất.

Người thực sự muốn trở thành lớn nhất phải trở nên kẻ nô lệ.  Vào thời thượng cổ, nô lệ bị coi là thành phần bất hợp pháp; họ hoàn toàn là công dân của người khác.  Đức Giêsu kêu gọi các môn đệ của Người hãy trở nên như các nô lệ.  Chính Người là tấm gương sống động nhất, chứng minh cho bài học của Người.  ‘’Vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế, Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến chết, chết trên thập tự giá.’’  (Philíp 2,6-8).

Mặc dù là Chúa trên hết mọi loài mọi vật, nhưng vì lợi ích của nhân loại, Đức Giêsu đã chấp nhận chết nhục nhã trên thập giá. Giá trị cuộc sống của Đức Giêsu không phải là tìm vinh quang cho cá nhân mình, nhưng qua việc Người phục vụ, hơn tất cả, Người đã hy sinh mạng sống mình để đền bù tội lỗi chúng ta.  Đức Giêsu kêu gọi chúng ta bắt chước gương sống của Người, và nguyện xin Người giúp chúng ta cố gắng sống đời phục vụ trong khiêm nhu.

               ‘’Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã trở nên tôi tớ thấp hèn nhất, và tự hiến sự sống để cứu chuộc chúng con.  Xin Chúa cho chúng con biết noi gương Chúa trong việc phục vụ tha nhân, để một ngày kia, chúng con được hưởng vinh quang với Chúa trên Thiên Đàng.  Amen.’’

Thứ Hai, 25 tháng 2, 2013

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 2 Mùa Chay

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 2 Mùa Chay
Bài đọc trích sách: - Isaia 1,10.16-20; - Thánh Vịnh 50,8-9.16-17.21-23; - Mátthêu 23,1-12

Nhập Lễ:
’’Xin soi sáng mắt con để con đừng ngủ mê trong sự chết, kẻo kẻ thù con nói được rằng:  Ta sã thắng’’  (Thánh Vịnh 12,4-5).
Bài Đọc:
’’Hãy tập làm điều thiện, tìm kiếm lẽ công bình’’  (Isaia 1,10-20).  
Đáp Ca:
 ’’Ai sống đời hoàn hảo, Ta cho hưởng ơn cứu độ Chúa Trời’’ (Thánh Vịnh 49,23b).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Đức Chúa phán:  Hãy quẳng khỏi các ngươi mọi tội phản nghịch các ngươi đã phạm.  Hãy tạo cho mình một trái tim mới và một thần khí mới’’ (Êdêkiel 18,31)
Tin Mừng:
’’Họ nói mà không làm’’ (Mátthêu 23,1-12).
Hiệp Lễ:
’’Lạy Đấng Tối Cao, con sẽ tường thuật mọi kỳ công của Chúa, con sẽ vui mừng và hân hoan trong Chúa, con sẽ ca ngợi thánh danh Chúa.’’  (Thánh Vịnh 9,2-3).

*****


Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu:

Bấy giờ, Đức Giêsu nói với dân chúng và các môn đệ Người rằng: 
Các kinh sư và các người Pharisêu ngồi trên tòa ông Môsê mà giảng dạy. 
Vậy tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn những việc họ làm,
thì đừng có làm theo, vì họ nói mà không làm.  Họ bó những gánh nặng
mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động tay vào.
Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy.  
Qủa vậy, họ đeo những hột kinh thật lớn,
 mang những tua áo thật dài.  Họ ưa ngồi chỗ danh dự trong đám tiệc,
chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, thích được người ta chào hỏi
ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là thầy.
Phần anh em, thì đừng để ai gọi mình là thầy, vì anh em chỉ có một Thầy;
còn tất cả anh em đều là anh em với nhau.  Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất
là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời. 
Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người chỉ đạo, vì anh em chỉ có một vị chỉ đạo, là Đấng Kitô.  Trong anh em, người làm lớn hơn cả, 
phải làm người phục vụ anh em. 
Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên.

Các luật sĩ và những người biệt phái Pharisêu cho thêm vào bộ giới luật nguyên thủy của Thiên Chúa nhiều chi tiết khác nữa.  Họ thường tỏ ra nhiệt thành trong việc thi hành các chi tiết vụn vặt này hơn là kính Chúa và yêu mến tha nhân.  Đức Giêsu thấy rõ vấn đề khó khăn trong việc thực hiện thứ tôn giáo lấy lề luật đè nặng trên đôi vai người dân.  Tuân giữ lề luật và các điều lệ khác nữa có thể là gánh nặng đối với chúng ta và luôn luôn là mối đe dọa cho tôn giáo.  Nếu thực hành đạo chỉ vì luật lệ mà không vì bổn phận và nhiệm vụ thì tinh thần của chúng ta sẽ trở thành trống rỗng, và nhàm chán, chẳng tìm được một thú vui khích lệ nào.
 
Và cuối cùng, Kitô giáo chỉ còn là một mớ lệnh truyền, thường bao gồm những điều lệ không cho phép chúng ta làm rất nhiều thứ.  Đây là cái nhìn, mà nhiều người cho rằng lề luật của Chúa ngăn cản niềm vui của nhân loại, khiến một số người đã từ bỏ đức tin Kitô giáo, vì họ cảm thấy khó có thể giữ trọn các điều lệ khắt khe ấy.

Nòng cốt đức tin của chúng ta không chỉ là một mớ lề luật, nhưng là mối liên hệ sống động với Thiên Chúa.  Chỉ khi nào có được sự tương giao qúi báu nêu trên và đức tin của chúng ta còn năng lực, thì lúc đó lề luật của Chúa mới bắt đầu đem đến cho chúng ta ý nghĩa đích thực.

Từ đó, cầu nguyện và tham dự các nghi lễ phụng vụ trong thánh đường không còn là gánh nặng đối với chúng ta nữa, vì khi tuân hành những điều Chúa và Giáo Hội răn dạy là chúng ta tỏ lòng yêu mến Chúa và ước ao phục vụ Người mà thôi.  Đức Giêsu đến để nâng đỡ gánh nặng do luật lệ ép buộc chúng ta phải thi hành.  Người căn dặn chúng ta nên quan tâm đặc biệt tới lề luật cao trọng nhất là mến Chúa và yêu người.
 
Nếu con người đưa ra một tôn giáo với các điều luật, thì con người cũng muốn các lề luật được tuân giữ.  Đó là việc làm của các luật sĩ và nhóm biệt phái Pharisêu.  Họ tỏ ra hãnh diện trong việc thực thi các điều lệ và coi mình như bậc trưởng thượng của bọn phàm phu, tức là những người chỉ thi hành luật lệ theo tư vị.  Trái lại, là các tội nhân, chúng ta cần biết, vào ngày sau hết, Thiên Chúa không xét xử chúng ta theo các việc chúng ta đã làm. 

Tốt hơn, chúng ta có thể hãnh diện, vì được trở nên người công chính, nhờ biết hoàn toàn phó thác vào lòng thương xót của Chúa, và xin Người tha thứ lỗi lầm của chúng ta.  Bằng cách này, chúng ta sẽ giải thoát khỏi gánh nặng Lề Luật; đồng thời tận tâm tận lực làm mọi việc theo ý Chúa, và dù có sa ngã, chúng ta hãy tin là Chúa vẫn luôn luôn tha thứ.


‘’Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã giải thoát chúng con khỏi gánh nặng lề luật và tội lỗi.  Chúng con biết, chúng con chỉ có thể được cứu rỗi nhờ ân sủng của Chúa; và chúng con sung sướng, vì biết rằng những kẻ tin vào Chúa sẽ không bị luận phạt, ngay cả khi chúng con không tuân hành các giới răn của Chúa.  Amen.’’

Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 2 Mùa Chay

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 2 Mùa Chay
Các bài đọc trích sách: - Daniel 9,4-10; - Thánh Vịnh 79,8-9.11.13; - Luca 6,36-38

Nhập Lễ:
’’Lạy Chúa, xin cứu chuộc và thương xót con.  Chân con đứng vững trên đường ngay thẳng, con sẽ chúc tụng Chúa trong các cộng đoàn’’  (Thánh Vịnh 25,11-12).
Bài Đọc:
’’Chúng con đã phạm tội, đã làm điều gian ác’’  (Daniel 9,4b-10).
Đáp Ca:
 ’’Lạy Chúa, Chúa không cứ tội chúng con mà xét xử’’ (Thánh Vịnh 102,10a).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Lạy Chúa, Lời Chúa là thần khí và là sự sống.  Chúa có những lời đem lại sự sống đời đời’’ (Ga 6,63a.68c)
Tin Mừng:
’’Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha’’ (Luca 6,36-38).
Hiệp Lễ:
’’Chúa phán: Các ngươi hãy có lòng thương xót như Cha các ngươi là Đấng hay thương xót’’  (Luca 6,36).

*****

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca.
Hôm ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: 
‘’Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ.’’ 
Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. 
Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án.  Anh em hãy tha thứ,
thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha.  Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. 
Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn,
mà đổ vào vạt áo anh em. 
Vì anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy. 
Nếu có được lòng nhân từ như Thiên Chúa Cha chúng ta ở trên trời, thì lòng nhân từ dường như không còn là một lệnh truyền không thể thực hiện được. Lòng nhân từ của Thiên Chúa thì hoàn hảo và không bao giờ phai nhạt.  Đúng như lời Đức Giêsu nói về Thiên Chúa Cha:  ‘’Người vẫn nhân hậu với cả phường vô ân và quân độc ác’’. 
Tình yêu Thiên Chúa không thay đổi hoặc sút giảm, mặc dù chúng ta lỗi lầm, phản nghịch với Người:  Người không bao giờ bỏ rơi, nhưng hoạch định chương trình cứu rỗi, chứ không trách móc và lên án  chúng ta. Vì sa ngã phạm tội, nhân loại đã xa lìa Thiên Chúa, nhưng phản ứng của Người là sai Con mình xuống thế gian, hầu những kẻ tin vào Người Con ấy, sẽ được sự sống đời đời. 
Chúng ta không xứng đáng được hưởng sự đối xử tốt lành của Thiên Chúa. ‘’Thế mà Đức Kitô đã chết vì chúng ta,ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi, đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.’’ (Rôma 5,8).  Đó là lòng nhân từ mà không dễ gì chúng ta có thể bắt chước được.  Theo lẽ thường, chúng ta cảm thấy không muốn tỏ lòng nhân từ với những kẻ cư xử vô ân hoặc độc ác; nhưng chúng ta chỉ có thể tìm cách trở lại với họ, mà không muốn giúp đỡ thêm nữa.
Tuy nhiên, tim óc chúng ta có thể sẽ thay đổi sau khi suy ngắm lòng nhân từ bao la của Thiên Chúa đối với chúng ta, được hoàn toàn biểu lộ qua cái chết của Đấng Cứu Chuộc chúng ta trên thập giá.  Như chúng ta đã biết, tội lỗi chúng ta đã được tha thứ, nhờ thế, tình yêu và lòng biết ơn nơi chúng ta thêm tăng triển, hầu chúng ta có thể đem lòng nhân từ tương tự như của Chúa đến cho mọi người.
Đức Giêsu báo cho biết là chúng ta sẽ bị xét xử đúng như cách chúng ta xét xử tha nhân; nếu chúng ta mở rộng lòng nhân từ với họ, thì Chúa sẽ tỏ lòng nhân từ với chúng ta.  Chúng ta đừng mong đợi Chúa tỏ lòng nhân từ với chúng ta, nếu chúng ta không tỏ lòng nhân từ với đồng loại của chúng ta.  Tất cả mọi người trong chúng ta đều có khuynh hướng xét xử người khác, thường chỉ trích ngay cả những sai lầm cỏn con, trong khi chúng ta lại dễ dàng dung thứ cho mình khi vấp phạm nặng nề hơn. 
Nếu đọc các nhật báo, chúng ta có thể thấy rõ người đời vội vàng lên án và kết tội nhau như thế nào, và đọc giả hang say hưởng ứng các bản tin với lời lẽ cay nghiệt ấy ra sao.  Khi bàn tán về người khác, ít khi nào chúng ta trưng các điều hay, điều tốt của họ ra – trái lại, chúng ta cảm thấy thích thú trong việc chỉ trích người khác một cách vô trách nhiệm.  
Không ai trong chúng ta có quyền phán xét người khác về bất cứ điều gì. Thánh Phaolô nói: ‘’Hỡi người, dù bạn là ai đi nữa mà bạn xét đoán, thì bạn cũng không thể tự bào chữa được.  Vì khi bạn xét đoán người khác, mà bạn cũng làm như họ, thì bạn tự kết án chính mình’’ (Rôma 2,1).  Hơn nữa, thực sự, chúng ta không bao giờ có thể hiểu rõ tâm hồn và trí óc của người khác, hoặc lý do nào dẫn họ tới hành động sai lầm.  Chúng ta hãy dành sự phán xét cho Chúa, và xin Người chia sẻ cho trái tim chúng ta một chút lòng nhân từ vô biên của chính Người.     
             ‘’Lạy Chúa Giêsu, chúng con cảm tạ vì Chúa đã tỏ lòng nhân từ với chúng con, mặc dù chúng con là những kẻ tội lỗi.  Xin cho chúng con luôn nhớ tới lòng nhân từ của Chúa dành cho chúng con, và xin đốt cháy tâm hồn chúng con, hầu chúng con có thể tỏ lòng nhân từ đối với tha nhân, hơn là phán xét họ cách tàn nhẫn.  Amen.’’  

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

Chúa Nhật II Mùa Chay - Năm C

Các bài đọc trích sách: - Sáng Thế 15,5-12.17-18; - Thánh Vịnh 27,1.7-8.9abc.13-14; - Philíphê 3,17-4,1; - Luca 9,28b-36

Lạy Chúa, Con Tìm Thánh Nhan Ngài


Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca:

Hôm ấy, Đức Giêsu lên núi cầu nguyện đem theo các ông Phêrô, Gioan và Giacôbê.  Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người

trở nên trắng tinh chói lòa.  Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người,

đó là ông Môsê và ông Êlia.  Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển,

và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giêrusalem. 

Còn ông Phêrô và đồng bạn thì ngủ mê mệt, nhưng khi tỉnh hẳn,

các ông nhìn thấy vinh quang của Đức Giêsu, và hai nhân vật đứng bên Người. 

Đang lúc hai vị này từ biệt Đức Giêsu, ông Phêrô thưa với Người rằng: 

‘’Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay!  Chúng con xin dựng ba cái lều,

một cho Thầy, một cho ông Môsê, và một cho ông Êlisa.’’ 

Ông không biết mình đang nói gì.  Ông còn đang nói, thì bỗng có một

đám mây bao phủ các ông.  Khi thấy mình vào trong đám mây,

các ông hoảng sợ: Và từ đám mây có tiếng phán rằng: 

‘’Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người!’’ 

Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ còn thấy một mình Đức Giêsu. 

Còn các môn đệ thì nín thinh, và trong những ngày ấy,

các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.

     Một lần nữa, khi nói về cuộc biến hình, Luca nhớ lại qúa khứ và nhìn tới tương lai lịch sử cứu độ.  Khung cảnh gợi lại kinh nghiệm mà dân được tuyển chọn đã thấy Thiên Chúa xuất hiện trên Núi Sinai thuở xưa.

    Theo truyền thống cổ xưa, núi là nơi thích hợp để liên đới với Đấng thần linh.  Luca cho chúng ta biết, dung mạo Đức Giêsu đổi khác, gợi nhớ tới sự xuất hiện của ông Môsê trên núi Sinai (Xuất hành 34,29).    

     Y phục Người trở nên trắng tinh chói lòa, giống như cuộc thị kiến của Daniel ngày xưa (Daniel 7,9). Đám mây bao phủ như là nơi Thiên Chúa đang hiện diện vào thuở xa xưa (Xuất hành 24,15).  Lời chứng trong Kinh Thánh Cựu Ước đã được xác định bằng sự xuất hiện của hai vị ngôn sứ vĩ đại.


     Môsê và Elia xuất hiện cho biết Thiên Chúa sẽ thực hiện các lời Người hứa.  Cuộc Biến hình là buổi gặp gỡ giữa Giao Ước cũ và Giao Ước Mới.  Môsê thay mặt Lề Luật, Êlia đại diện các ngôn sứ; còn ba môn đệ là các lãnh tụ của cộng đồng Tân Ước. 

     Tại điểm gặp gỡ này tiếng nói của Chúa Cha xác nhận người Con, Đấng được tuyển chọn, sẽ thực hiện các lời hứa cũ và cam kết đem lại hy vọng trong cuộc sống tương lai nhân loại.


     Cuộc biến hình tràn đầy hứa hẹn.  Hai vị ngôn sứ vĩ đại của Cựu Ước thảo luận với nhau về ‘’cuộc xuất hành’’ – ngôn ngữ Hy Lạp là exodos -, mà Đức Giêsu sẽ hoàn tất tại Giêrusalem. 


     Cuộc xuất hành tiên khởi ghi dấu việc dân Israel vượt qua từ cảnh nô lệ sang tự do; từ nơi đói khát trong sa mạc đến một miền đất chảy sữa và mật. 


     Cùng một cách tương tự, Đức Giêsu sẽ lãnh đạo nhân dân của mình tiến tới một cuộc sống mới, một cuộc sống vinh quang, được biến cải bằng sự hiện diện của Thiên Chúa. 


     Đoàn người xuất hành băng qua Biển Đỏ, trải nghiệm một giai đoạn gian khổ, để tiến tới một cuộc sống tốt đẹp hơn.  Đức Giêsu trải qua sự chết để tiến đến một miền đất hứa ở bên hữu Thiên Chúa.  Người kêu gọi chúng ta bước theo Người, qua Bí Tích Rửa tội.


     Cuộc biến hình của Đức Giêsu cho chúng ta một cái nhìn tổng lược về tương lai.  Trong vinh quang của Người chứa đựng lời hứa ban cho chúng ta cuộc sống vĩnh cửu với Chúa.  Nhưng chỉ qua thập giá mới có thể chiếm được vinh quang này, như Đức Giêsu đã giải thích cho các môn đệ của Người biết; và để theo Người, họ cũng phải chịu đau khổ nhiều (Luca 9,22-27).


     Cuộc biến hình là một hành động khởi đầu việc phục sinh của Đức Giêsu.  Thiên Chúa chứng thật Đức Giêsu là Đấng được tuyển chọn.  Tuy nhiên, Người không thể chiếm được vinh thắng nếu không qua thập giá. 


     Theo ý Chúa Cha là Đức Giêsu chấp nhận chịu đau khổ.  Và qua đau khổ Người sẽ dẫn đưa dân Người vào cuộc sống mới.  ‘’Nào Đấng Kitô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao?’’ (Luca 24,26).
‘’Lạy Đức Giêsu,
Ngài chấp nhận ý Chúa Cha,
mặc dù trải qua đau khổ và sự chết.
Xin thêm sức cho chúng con để
chúng con theo Chúa đến tận cùng. Amen.’’  

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 1 Mùa Chay

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 1 Mùa Chay
Các bài đọc trích sách: - Đệ Nhị Luật 26,16-19; - Thánh Vịnh 119,1-2.4-5.7-8; - Mátthêu 5,43-48

Nhập Lễ:
’’Luật pháp Chúa toàn thiện, hoán cải tâm hồn, chứng tích Chúa đáng tin, soi sáng những người mê muội’’ (Thánh Vịnh 18-8).
Bài Đọc:
’’Anh em sẽ là một dân thánh hiến cho Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em’’  (Đệ Nhị Luật 25,16-19).  
Đáp Ca:
 ’’Hạnh phúc thay người noi theo luật pháp Chúa Trời’’ (Thánh Vịnh 118,c.1).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Đây là thời Thiên Chúa thi ân, đây là ngày Thiên Chúa cứu độ’’ (2 Côrintô 6,2b)
Tin Mừng:
’’Anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện’’ (Mátthêu 5,43-48).
Hiệp Lễ:
’’Các ngươi hãy nên trọn lành như Cha các ngươi ở trên trời là Đấng trọn lành’’  (Mátthêu 5,48).

*****


Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu:

Một hôm, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng:  ‘’Anh em đã nghe Luật dậy rằng:
Hãy yêu đồng loại và hãy ghét kẻ thù. 
Còn Thầy, Thầy bảo anh em:  hãy yêu kẻ thù
và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi an hem. 
Như vậy, anh em mới được trở nên con cái cuả Cha anh em,
Đấng ngự trên trời, và Người cho mặt trời của Người mọc lên
soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt, và cho mưa xuống
trên người công chính cũng như kẻ bất chính. 
Vì nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì anh em nào có công chi? 
Ngay cả những người thu thuế cũng chẳng làm nhhư thế sao? 
Nếu anh em chỉ chào hỏi anh em mình thôi,
thì anh em có làm gì lạ thường đâu?  Ngay cả người ngoại cũng chẳng làm
như thế sao?  Vậy anh em hãy nên hoàn thiện,
như Cha anh em ở trên trời là Đấng hoàn thiện.’’


Trên đây là những lời có tính cách thách thức, mà Đức Giêsu chưa từng bao giờ sử dụng, vì chúng ngược lại phản ứng tự nhiên của con người trần gian.  Một thái độ thông thường được thể hiện trong niềm tin Hy lạp cổ xưa là giúp đỡ bạn bè, nhưng gây thiệt hại cho kẻ thù.  Làm thiệt hại kẻ thù càng nhiều càng tỏ ra giúp đỡ và đối xử tốt với bạn bè.  Yêu thương kẻ thù luôn là một ý tưởng dường như phi lý đối với hầu hết mọi người trên trái đất này. Là những người Kitô hữu, chúng ta cần có một khái niệm thích đáng về hai hoàn cảnh khác nhau, không tạo nhiều chấn động; có thể dẫn chúng ta đến chỗ hiểu lầm và lẫn lộn đáng tiếc.

Đức Giêsu không nói, chúng ta phải ưa thích kẻ thù.  Ngôn ngữ Hy Lạp, động từ philein – dùng để bày tỏ tình cảm đối với bạn hữu và những người thân yêu, còn agapan – là cách biểu lộ tình yêu Kitô giáo.  Chúng ta không thể yêu mến tất cả mọi người như chúng ta yêu mến thân bằng quyến thuộc; vì thế nên luôn có những người không thích chúng ta và những người chúng ta không thích, thậm chí có người vẫn đang ngấm ngầm hiềm thù và bức hại chúng ta; khiến chúng ta thật lòng muốn gây thiện cảm với họ cũng là vấn đề không dễ.

Yêu thương kẻ thù là vấn đề của ý muốn và quyết định của con tim, là vấn đề của hành động chứ không chỉ là vấn đề cảm nghĩ.  Đức Giêsu đưa ra hình ảnh việc Thiên Chúa cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất chính, để khuyên dậy chúng ta phải xác định rõ mặt trời của Thiên Chúa mọc lên soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt, như thế có nghĩa là trên cả những kẻ mà chúng ta khó có thể ưa thích nữa.

Có lẽ chúng ta tự nghĩ và cảm thấy đang trải qua những ngày tháng êm đềm, không gây sóng gió với bất cứ ai, nhưng nếu xét kỹ tới tận cùng sâu thẳm con tim, liệu chúng ta đã thật sự hài lòng về cách đối xử của mình với những người chung quanh theo tinh thần Kitô giáo chưa, hay chúng ta chỉ tập trung nỗ lực vào việc yêu thương, gắn bó với những bà con thân yêu của mình mà thôi chăng? 

Và chúng ta phản ứng ra sao, khi có người gây bất bình với chúng ta?  Liệu chúng ta có dùng các vấn nạn đó để giúp đỡ những kẻ không ưa thích và gây thiệt hại cho chúng ta không?  Loại yêu thương này tương phản bản tính tự nhiên của con người, và chỉ nhờ ơn Đức Giêsu, chúng ta mới có thể thực hiện được.  Người có thể ban cho chúng ta tràn đầy tình yêu của Người, miễn là chúng ta dành thì giờ để cầu nguyện, và gặp gỡ Người qua các Bí Tích.  Tự nhiên, chúng ta không thể vượt thắng được các buồn giận, bực tức và cay đắng; chỉ tình yêu đến từ Thiên Chúa, mà chúng ta, những người con cái của Người, mới có thể đem an hòa đến cho người khác được mà thôi.

                  ‘’Lạy Chúa, Chúng con nài xin Chúa làm tan biến đi các buồn giận, bực tức trong tim chúng con, và ban cho chúng con sức mạnh để có thể yêu mến ngay cả kẻ thù của chúng con.  Xin ban cho chúng con tình yêu Chúa đã thể hiện trên thập giá để chúng con yêu mến tất cả mọi người, không kể họ đã đối xử với chúng con như thế nào.  Amen.’’ 


Thứ Năm, 21 tháng 2, 2013

Lập Tông Tòa Thánh Phêrô Tông Đồ - Ngày 22 Tháng 2

Các bài đọc trích sách: - 1 Phêrô 5,1-4; - Thánh Vịnh 23,1-6; - Mátthêu 16,13-19

Thầy Sẽ Trao Cho Anh Chìa Khóa Nước Trời

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu:
 
Một hôm, khi Đức Giêsu đến vùng kế cận thành Xêdarê Philíphê.
Người hỏi các môn đệ rằng:  ‘’Người ta nói Con Người là ai? 
Các ông thưa:  ‘’Kẻ thì nói là ông Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Êlia,
có người lại cho là ông Giêrêmia hay một trong các vị ngôn sứ. 
Đức Giêsu lại hỏi:  ‘’Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai? 
Ông Simôn Phêrô thưa:  ‘’Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống. 
Đức Giêsu nói với ông:  Này anh Simôn con ông Giôna, anh thật là người có phúc,
vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy,
Đấng ngự trên trời.  Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết:  anh là Phêrô,
nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy,
và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. 
Thầy sẽ trao cho anh chìa khóa Nước Trời:  dưới đất, anh cầm buộc điều gì,
trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì,
trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy.’’


     Đức Giêsu có một lựa chọn tuyệt vời!  Khi tuyển dụng ai, Đức Giêsu không xét theo cách suy luận của loài người, điển hình là việc Người chọn Phêrô làm đầu Giáo Hội của Người.

     Một ngư phủ giầu tình cảm đã tr thành viên đá, và trên viên đá này, Đức Giêsu đã xây Hội Thánh của Người.  Một môn đệ tính tình bất thường, nhưng được Đức Giêsu trao cho chìa khóa Nước Trời. 

     Đường lối của Chúa khác đường lối của chúng ta - sự khôn ngoan của Chúa không giống sự khôn ngoan của thế gian.

     Qua bài Tin Mừng hôm nay, một câu hỏi được đặt ra buộc mỗi người chúng ta nên thực tâm trả lời.  ‘’Đức Giêsu là ai?’’, một câu hỏi đụng chạm ngay tới đức tin người Kitô hữu. 

     Câu hỏi này như một thanh gươm đâm thủng mọi nghi ngờ, giả dối và hỗn tạp, chứa đựng trong tâm trí con người, hầu mở một cửa ngõ cho câu trả lời tinh sáng đi vào. 

     Câu hỏi mang đặc tính một cuộc giao tiếp cá nhân, mặt đối mặt, lòng chạm lòng.  ‘’Còn các con, các con bảo Ta là ai?’’, câu hỏi rất thâm sâu, xuyên thấu tim óc của từng môn đệ.  Phêrô trả lời một cách xác tín và chắc chắn rằng:  ‘’Ngài là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống’’ (Mátthêu 16,16). 

    Câu trả lời của Phêrô không giống những lời mạn đạm của các môn đệ khác, chứng tỏ, nhờ Thiên Chúa mặc khải, Phêrô đã nhìn rõ nền tảng Mầu Nhiệm Đức Tin.  Đức Giêsu biết sự hiểu biết của Phêrô không giống sự am tường của đồng bạn – thực là ơn thánh.  Trong trường hợp này, chỉ Cha trên trời mới có thể chiếu dọi ánh sáng vào tâm trí của Phêrô mà thôi.
 
    Cũng như Phêrô, chúng ta cần được Thiên Chúa mặc khải để hiểu rõ Mầu Nhiệm Đức Tin.  Chúng ta cần cầu xin Chúa Thánh Thần soi sáng tâm trí, để chúng ta có thể chia sẻ cho nhau cách thâm sâu hơn về Mầu Nhiệm Thiên Chúa nhập thể làm người trong Đức Giêsu Kitô – Đấng hoàn toàn mang nhân tính, và hoàn toàn mang thiên tính.

     Qua việc tuyển chọn của Đức Kitô Giêsu, Simon Phêrô trở thành người bảo hộ đức tin trường tồn.  Đức Kitô đóng vai trò mục tử ngay từ khởi đầu sứ vụ truyền giáo, và vai trò này vẫn được tiếp nối từ thế hệ này sang thế hệ kia. 

     Giám Mục Rôma là người kế vị Phêrô, là ‘’căn nguyên vô tận hữu hình và là nền tảng của sự hiệp nhất hàng giám mục, cũng như cộng đồng tín hữu’’ (Lumen Gentium 23). 

     Hôm nay, nhân ngày lễ mừng kính ngai tòa thánh Phêrô Tông Đồ, chúng ta hãy cùng nhau dâng lời cầu nguyện cách đặc biệt cho Đức Thánh Cha, là người đang giữ trọng trách lèo lái con thuyền Giáo Hội.  Cũng như Phêrô, chúng ta cũng cầu xin Chúa Cha mở tâm trí mỗi người để có thể hiểu biết rành rẽ Mầu Nhiệm Nhập Thể của Đức Giêsu Kitô.
‘’Ôi, lạy Con Một đã giáng trần,
là Ngôi Lời Thiên Chúa, Đấng hằng hữu,
nhập thế làm người bởi Đức Trinh Nữ Maria,
Mẹ Thiên Chúa.
Ôi, lạy Đức Kitô,
Người đã chịu đóng đinh trên thập giá và chịu chết,
nhưng, cái chết của Người đã tiêu diệt sự chết.
Người là một nhân vị trong Ba Ngôi Thiên Chúa,
được tôn vinh với Đức Chúa Cha
và Đức Chúa Thánh Thần,
xin thương cứu giúp chúng con.  Amen.’’
(lời nguyện trong ngày kính thánh Gioan Kim Khẩu)