Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật XXX Thường Niên - Năm Lẻ


Các bài đọc trích sách:
- Rôma 9,1-5;
- Thánh Vịnh 147,12-13.14-15.19-20;
- Luca 14,1-6

 Chúc Tụng Thiên Chúa Đến Muôn Đời


Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

Thứ Năm Sau Chúa Nhật XXX Thường Niên - Năm Lẻ


Các bài đọc trích sách:
- Rôma 8,31b-39;
- Thánh Vịnh 109,21-22.26-27.30-31;
- Luca 13,31-35


Tôi Sẽ Hết Lòng Cảm Tạ Chúa


Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

Thứ Tư Sau Chúa Nhật XXX Thường Niên - Năm Lẻ

Các bài đọc trích sách:
- Rôma 8,31b-39;
- Thánh Vịnh 13,4-5.5.6;
- Luca 13,22-30

 

Con Tin Cậy Vào Tình Thương Chúa

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

Thứ Ba Sau Chúa Nhật XXX Thường Niên - Năm Lẻ

Các bài đọc trích sách:
- Rôma 8,18-25;
- Thánh Vịnh 126,1-2b.2c-3.4-5.6;
- Luca 13,18-21

 

Chúng Ta Hãy Lãnh Nhận Thần Khí Như Ân Huệ Mở Đầu

 

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

Thứ Hai Sau Chúa Nhật XXX Thường Niên - Năm Lẻ

Các bài đọc trích sách:
- Êphêsô 2,19-22;
- Thánh Vịnh 19,2-3.4-5ab;
- Luca 6,12-19

 
Thánh Simon Và Thánh Giuđa, Tông Đồ - Ngày 28 Tháng 10

Xin Đọc Sự Tích Đã Đăng Cùng Ngày - Năm 2012

 

Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

Chúa Nhật XXX Thường Niên - Năm C

Các bài đọc trích sách:
- Huấn Ca 35,12-14.16-18;
- Thánh Vịnh 34,1-2.16-18.22;
- 2 Timôthy 4,6-8. 16-18;
- Luca 18,9-14

 

Ai Tự Hạ Mình Xuống Sẽ Được Nâng Lên



Người Pharisêu Và Viên Thuế Vụ Cầu Nguyện Trong Đền Thờ

     Sau khi đọc hoặc nghe dụ ngôn trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta muốn giống ai? Có lẽ chúng ta muốn giống người thu thuế, và quyết tâm kết án thái độ tự mãn của người thuộc nhóm Pharisêu. 

     Nhưng suy cho kỹ, và thành thật với lòng mình, để có thể nói rằng, trong chúng ta cũng chứa đựng nhiều căn tính của người Pharisêu. Thực vậy, nếu coi khinh thái độ của người Pharisêu, thì chính chúng ta cũng lỗi phạm giống như họ.  

     Là người Kitô hữu, nếu nghĩ rằng, chúng ta có lối sống luân lý cao, thì điều đó dễ dẫn chúng ta đi vào con đường ngạo mạn, cho mình là người tốt lành hơn những kẻ có những hành vi khiến chúng ta không thể chấp nhận được.

     Người Pharisêu tuyệt đối tuân giữ Lề Luật, và cố gắng sống tốt hơn người thu thuế; nhưng lời nguyện cầu của người thu thuế giúp họ tiến lại gần Chúa hơn.  Thực tình mà nói, không ai trong chúng ta là người hoàn toàn ngay chính, và vì thế chưa ai dám thực tâm công khai tỏ lộ tất cả những việc mình đã làm, hoặc suy tính. 

     Nếu coi Lề Luật Chúa là nền tảng trong cuộc sống, thì không ai có thể hoàn tất việc ấy, và vì thế mà mọi người đều bị lên án. Điều duy nhất, mỗi người phải làm trước mặt Thiên Chúa, là thực tâm bắt chước lối cầu nguyện của người thu thuế: ‘’Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi!’’

     Khi cầu nguyện như thế, là cách mở rộng tâm hồn đón nhận sự hoạt động của Chúa trong chúng ta.  Khi hạ mình xuống đgỡ bỏ rào cản tự phụ, và khiêm tốn thú nhận tội lỗi, thì Thiên Chúa có thể bắt đầu chúc phúc cho chúng ta.  Trên thập giá Đức Giêsu đã trả giá để cứu chuộc tội lỗi chúng ta, và khi ăn năn, sám hối trước mặt Thiên Chúa, thì chúng ta có thể nhận được sự tha thứ.

     Nhờ thế, chúng ta không còn mặc cảm là phải tận tâm tận lực thực hiện rất nhiều việc tốt lành trước tôn nhan Thiên Chúa để không bị kết án.  Trái lại, chúng ta chỉ cần khiêm tốn đón nhận ơn Chúa cách nhưng không, do lòng thương xót của Người. Nếu hiểu ơn tha thứ này, chúng ta cũng cảm nhận được sức mạnh và đời sống mới tuôn trào từ sự Phục Sinh của Đức Kitô Giêsu.  Từ đó, chúng ta sẽ ước muốn và đủ nghị lực để thi hành ý Chúa.  Chúng ta không còn chỉ làm mọi việc với mục đích đền trả ơn Chúa, nhưng là ước ao được phục vụ Đấng, vì yêu thương chúng ta, đã hy sinh mạng sống mình để cứu rỗi chúng ta. 

     Chúng ta không còn cảm thấy mình là người công chính, khi tuân giữ Lề Luật, nữa; nhưng là cách giúp chúng ta đón nhận lòng thương xót và ân sủng để có thể hoàn tất việc làm ấy mà thôi.
‘’Lạy Chúa,
xin tha thứ những lần chúng con tỏ ra tự phụ,
để rồi lên án tha nhân.  Chúng con biết,
chúng con là những kẻ tội lỗi, cần tới lòng
thương xót Chúa.  Xin giúp chúng con vui
hưởng ơn tha thứ của Chúa, và xin ban sức
mạnh để chúng con biết sống theo ý Chúa.  Amen.’’

 

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật XXIX Thường Niên - Năm Lẻ

  • Các bài đọc trích sách:
  • - Rôma 8,1-11;
  • - Thánh Vịnh 24,1-2.3-4b.5-6;
  • - Luca 13,1-9

 
Thần Khí Cũng Ban Cho Anh Em Được Sống

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật XXIX Thường Niên - Năm Lẻ

Các bài đọc trích sách:
- Rôma 7,18-25a;
- Thánh Vịnh 119,66.68.76.77.93.94;
- Luca 12,54-59

 
Ai Sẽ Giải Thoát Tôi Khỏi Thân Xác Phải Chết Này

 

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

Thứ Năm Sau Chúa Nhật XXIX Thường Niên - Năm Lẻ

Các bài đọc trích sách:
- Rôma 6,19-23;
- Thánh Vịnh 1,1-2.3.4+6;
- Luca 12,49-53

 

Phúc Thay Người Đặt Tin Tưởng Nơi Chúa

 

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Thứ Tư Sau Chúa Nhật XXX Thường Niên - Năm Lẻ

Các bài đọc trích sách:
- Rôma 6,12-18;
- Thánh Vịnh 124,1-3.4-6.7-8;
- Luca 12,39-48

 
Anh Em Hãy Hiến Toàn Thân Cho Thiên Chúa

 
     Đứng trước một cuộc giao tranh hay một trận chiến sắp diễn ra, rồi nhìn lại số vũ khí được cung cấp, thô sơ và hạn hẹp, chúng ta có nghĩ là sẽ thất bại phe đối phương chăng? 

     Phải!  hôm nay, thánh Phaolô hiến tặng chúng ta một đề tài thật chính xác.  Phaolô không đề cập tới một số điểm thần học khô khan, nhưng Ngài dẫn chúng ta vào trận chiến tâm linh, mà mỗi người đang dấn thân tham dự, nhất là khi chúng ta đón nhận Đức Giêsu vào cuộc sống của mình, để từ đó, chúng ta đi theo con đường tâm linh. 

     Dù chúng ta có hiểu rõ hay không, thì cuộc chiến này vẫn diễn ra trong đời sống thường ngày, khiến chúng ta phải trải nghiệm.  Sở dĩ cuộc chiến xuất hiện trong thế giới thù nghịch của chúng ta, là vì tội lỗi, nhưng vinh thắng của Đức Kitô Giêsu được thể hiện ở chính nơi ấy.  Kẻ thù là Satan, lượn tới lượn lui, như con sư tử chạy qua chạy lại, tìm bắt ai đó, để ăn sống nuốt tươi.

     Mặc dù lời của Phaolô nói ra, có vẻ lạc quan và hình như dễ dàng chiến thắng tội lỗi, nhưng kinh nghiệm cho biết, điều này không dễ dàng.  Tuy nhiên, là người Kitô hữu, chúng ta phải gạt bỏ những điều làm tâm hồn bị dầy vò và ray rứt, do thành kiến tội lỗi, nhưng hãy vui vẻ vì sự vinh thắng của Đức Kitô Giêsu.

     Thành kiến tội lỗi là vì chúng ta chưa am hiểu chân lý, chứ thực ra, chúng ta vui mừng nhờ được chết và mai táng với Đức Giêsu, qua bí tích Rửa tội (Rôma 6,5-6), nghĩa là, thay vì được sống lại với người trong ánh sáng Phục Sinh, chúng ta lại từ khước, và do đó, chúng ta vẫn đơn côi ở lại trong tấm mồ đen đặc, lạnh lẽo.

     Dường như chúng ta không cảm thấy thoải mái với ý nghĩ được trở nên giống Đức Giêsu, Đấng đã gánh đỡ tội lỗi của chúng ta; Người trở thành tội nhân vì đã gánh chịu tội lỗi của chúng ta, đồng thời cũng là Người chết vì tội lỗi của toàn thể nhân loại.  Người đã chiến thắng, khiến chúng ta không còn phải chết vì bản án tội lỗi nữa – chúng ta đã được tự do!

     Chúng ta không còn giống như các tù nhân bị giam cầm trong các ngục thất, vì cánh cửa đã mở toang rồi:  Chúng ta là những kẻ được toàn quyền đứng lên và bước vào trong tự do. Đúng như lời Phaolô đã nói:  ‘’Anh em đã được giải thoát khỏi ách tội lỗi, mà trở thành nô lệ sự công chính’’.

     Chúng ta không còn bị tội lỗi ràng buộc nữa; nhưng chúng ta có thể loan báo tin mừng chiến thắng, và bước vào cuộc sống mới như những người tự do!
‘’Lạy Chúa Giêsu,
con tin, qua sự chết và sống lại của Chúa,
Chúa đã tiêu diệt tội lỗi trong nhân loại.
Xin Chúa giúp con cảm nhận
sự vinh thắng của Chúa, hầu con
rao truyền sự kiện này tới mọi người.  Amen.’’ 

 

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

Thứ Ba Sau Chúa Nhật XXIX Thường Niên - Năm Lẻ

  • Các bài đọc trích sách:
  • - Rôma 5,12.15b.17-19.20b-21;
  • - Thánh Vịnh 40,7-81.8b-9.10.17;
  • - Luca 12,35-38

 

Ước Chi Mọi Kẻ Tìm Kiếm Chúa

 
     Thư của thánh Phaolô gửi tín hữu Rôma thường được coi như là ‘’Vương Cung Thánh Đường Phaolô’’; một dấu tích sâu đậm chân lý đức tin. 

     Đoạn Kinh Thánh hôm nay cho chúng ta biết, tội lỗi là một quyền lực xấu xa, luôn hoạt động trong và giữa nhân loại.  Tội lỗi gây nên biết bao nguy hại cho rất nhiều cá nhân, ở mọi thời đại, đặc biệt nhất là vào giai đoạn tạo dựng con người, và đã được ghi chép nơi chương 3, Sách Sáng Thế: ‘’Tội Lỗi Của Ađam’’.

     Chúng ta cảm thấy kinh tởm và muốn giã biệt các vị nguyên tổ đã ‘’dấy loạn, phản nghịch ý  Chúa’’.  Nhưng xét kỹ, thái độ và hành động của chúng ta hiện nay đang góp phần ủng hộ quyết định tội lỗi của Ađam và Eva, các tổ phụ, thay mặt chúng ta làm những việc không thể chấp nhận được trong vườn địa đàng thuở xưa.

     Ơn cứu chuộc và sự cứu rỗi đã đến với chúng ta từ một người.  Sự vâng lời và lòng trung tín của Đức Giêsu đã giải cứu nhân loại, thoát khỏi hình phạt, do tội lỗi Ađam dấy loạn, gây nên. Tuy nhiên, việc cứu chuộc không có nghĩa là tái lập thế quân bình giữa sự tốt và sự xấu trong nhân loại:  tội lỗi là thứ tiêu cực, không thể tương đương với ân sủng Thiên Chúa. 

     Tình yêu bao la, đậm đà, lòng thương xót và sức mạnh của chính Thiên Chúa đã đi vào thế gian, qua Đức Giêsu, Người Con Duy Nhất, để rửa sạch và tiêu diệt tội lỗi, đồng thời giao hòa với chúng ta, là con cái của Người. 

     Điều vô cùng quan trọng cần ghi nhớ, là việc Đức Giêsu đã hiến dâng sự sống cho nhân loại, bằng cái chết và sống lại.  Sự hy sinh của Đức Giêsu là giòng nước ban ơn chữa lành và ơn tha thứ cho nhân loại bất lực; và quyền năng vô biên của Thiên Chúa Cha giúp hàn gắn vết thương do tội lỗi chúng ta gây nên. 

     Tình trạng nhân loại không thể nào có thể được khôi phục, nếu sau khi sa ngã, mà chưa hoàn toàn trở thành một tạo vật mới, trong đó Thánh Thần Chúa đến ngự trị.  Nếu tin, chúng ta không còn sống cách biệt Chúa nữa; như thế, chúng ta sẽ được sống trong niềm tin và ẩn náu trong Đức Giêsu Kitô Cứu Thế ; ‘’thực vậy, chính ở nơi Người, mà chúng ta sống, cử động và hiện hữu’’ (Công Vụ Tông Đồ 17,28). 

     Mặc dù chúng ta thường sa ngã và bị cám dỗ, nhưng đừng bao giờ suy nghĩ sai lầm rằng, tội lỗi là một gánh nặng qúa lớn đối với Thiên Chúa.  Một việc khiến mọi người trong chúng ta cần làm, là trở về với Chúa trong ăn năn, sám hối, khiêm tốn thừa nhận quyền năng vô biên của Thiên Chúa, và xin ơn cứu giúp.
‘’Lạy Cha Trên Trời,
con rất cần ân sủng và quyền năng Chúa
trong đời sống của con.  Con xin xác tín rằng,
Con Cha đã đem ơn cứu độ đến cho con,
và vì thế, con xin đặt trọn niềm tin ở
 lòng thương xót Cha.  Amen.’’   

 

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 29 Thường Niên - Năm Lẻ

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 29 Thường Niên  -  Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Rôma 4,20-25; - Thánh Vịnh 1,68-75; - Luca 12,13-21

 
Chúng Ta Sẽ Được Kể Là Công Chính,
Vì Tin Vào Thiên Chúa

 
Đức tin là điều hy vọng có được, nhưng chắc chắn không phải là điều chúng ta có thể trông thấy.  Chỉ với lòng tin chúng ta có thể hiểu được, và chính vì tình yêu vô tận, Thiên Chúa đã tạo dựng và cứu rỗi chúng ta.   Đức Tin là phẩm vật Chúa ban cho tất cả nhân loại; không kể thời gian hoặc không gian, cũng như không phân biệt người khôn, kẻ dại, hay tài năng, mầu da, chủng tộc, địa vị xã hội hay trình độ học vấn. 

Từ trong sâu thẳm tâm hồn, chúng ta được Thiên ban cho khả năng nhận biết chân lý đức tin, và một sức mạnh kiên cường để có thể phán đoán cục diện đang làm thay đổi cuộc sống chúng ta.

Đoạn sách hôm nay trích từ thư thứ hai của thánh Phaolô gửi tín hữu Rôma, đề cập tới tính cách phổ quát của đức tin. Thánh Phaolô giới thiệu với chúng ta một người thuộc thành phần dân du mục, nghĩa là một người có đời sống bất định - nay đây mai đó - giữa nền văn hóa ngược dòng lịch sử, cách nay gần bốn ngàn năm, khác hẳn với cuộc sống hiện đại, nhưng là một nhân vật gương mẫu xét trên bình diện đức tin. 

Đối với chúng ta, Ápraham là một nhân vật gương mẫu đức tin, bởi vì ông có một đức tin kiên vững, không do dự, không lưỡng lự; ông không bao giờ mất niềm tin, ngay cả những khi tưởng như mình gục ngã.  Ông đặt trọn niềm tin vào chương trình của Thiên Chúa, Đấng sẽ thực hiện Lời Người đã hứa, là ban cho ông được làm cha của một dân lớn (Sáng Thế 12,2), mặc dù ông và vợ ông đã già, ngoài hạn tuổi sinh đẻ. 

Sống trong cảnh nghịch thường như thế, nhưng vì hiểu rõ đường lối  Thiên Chúa, và cảm nhận những việc đã xẩy ra trong qúa khứ, Áprahan tin chắc, với quyền năng vô tận, Thiên Chúa sẽ làm tất cả những gì Người muốn. 

Hầu hết chúng ta, hiện nay đang bị thế giới khoa học thực nghiệm làm lung lạc đức tin của mình rất nhiều – nghĩa là chúng ta chỉ tin điều gì khi đã mắt thấy tai nghe!  Nhưng, lối sống của Ápraham thì khác, và chúng ta nên sống như thế, tức là chúng ta cũng được kêu gọi phải có niềm tin sắt thép như ông. 

Nhờ lòng tin, Ápraham đã trở nên công chính, thì chúng ta cũng phải có một niềm tin như ông.  Chúng ta có được sự tương giao mật thiết với Chúa, không do ước muốn và lòng qủa cảm, nhưng nhờ tác động của Chúa Thánh Thần, Đấng ban sức mạnh và năng lực, hầu chúng ta có thể đặt trọn niềm tin vào Chúa, hầu vượt thắng mọi thử thách trong cuộc sống hằng ngày.  Nhờ đức tin, chúng ta được kêu gọi để hành động, chứ không chỉ để thụ nhận.

‘’Lạy Cha Trên Trời,  xin dậy con đừng cậy nhờ vào sức mạnh của riêng mình, nhưng xin ban cho con một đức tin kiên vững, hầu con đặt trọn niềm tin và cậy trông nơi Chúa.  Amen.’’  


 

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

Chúa Nhật XXIX Thường Niên - Năm C

 
  • Các bài đọc trích sách:
  • - Xuất Hành 17,8-13;
  • - Thánh Vịnh 121,1-8;
  • - 2 Timôthê 3,14.4.2;
  • - Luca 18,1-8

Ơn Phù Hộ Chúng Ta Ở Nơi Danh Chúa

Cầu Xin -  Không Nản Lòng Thối Chí
     Nhiều người đã từng tỏ ra bực tức, kêu than:  ‘’Chúng tôi cầu nguyện, chúng tôi nài van, mà tại sao Thiên Chúa không đáp lời chúng tôi.’’  Thiên Chúa chỉ đáp ứng, nếu những lời kêu cầu của chúng ta thuận ý Đức Kitô Giêsu. 
 
     Vì lòng khoan dung, thỉnh thoảng Thiên Chúa đáp ứng lời chúng ta kêu xin, mặc dù các điều ấy đều qui hướng về ‘’cái tôi’’ của mình, nhưng Người luôn thỏa mãn mọi nhu cầu của chúng ta, nếu đẹp lòng Đức Giêsu Kitô.  Vấn đề cần đặt ra là những điều nào có thể làm đẹp lòng Đức Kitô?
 
     Thiên Chúa ban cho chúng ta trí khôn, để nhận biết chân lý đức tin, hầu chúng ta có thể vui mừng trong các chân lý ấy.  Thiên Chúa muốn chúng ta hiểu rõ sự thật rất hiển nhiên là, Thiên Chúa sẵn sàng tha thứ tội lỗi chúng ta, và Người luôn ở với chúng ta, trong những khi chúng ta gặp khó khan, thử thách; đồng thời, vì yêu thương, Người chấp nhận cả những yếu đuối và tội lỗi nơi chúng ta.
 
      Bất cứ lúc nào chúng ta xin Chúa ban cho chúng ta ơn hiểu biết sự thật ấy, chắc chắn Người sẽ làm cho chúng ta được như ý; mặc dù chúng ta chưa nhận được ngay, nhưng thường thường, nếu chúng ta tiếp tục cầu nguyện, và chuẩn bị tâm hồn, thì thế nào chúng ta cũng nhận được các tặng phẩm của Chúa.
 
     Qua quyền năng Chúa Thánh Thần, Thiên Chúa tỏ lộ cho chúng ta biết tất cả mọi sự thật hiển nhiên này.  Chúng ta nên tin rằng, Chúa Thánh Thần có thể và sẽ tỏ lộ cho chúng ta biết các mầu nhiệm này.  Do đó, nhẫn nại là đức tính rất cần thiết.  Nếu nhẫn nại cầu nguyện, chắc chắn Thiên Chúa sẽ đáp ứng lời kêu xin của chúng ta. 
 
     Nói cách khác, điều kiện thiết yếu để được Chúa đáp ứng lời chúng ta van nài, là cầu nguyện liên tục.  Thiên Chúa muốn ban cho tâm trí chúng ta dễ dàng hấp thụ các đoạn Kinh Thánh, được kể là khó. Khi đọc, nếu không hiểu thấu ý nghĩa đoạn Kinh Thánh liên hệ, chúng ta xin ơn soi dẫn của Chúa Thánh Thần, thì chúng ta có thể thông đạt dễ dàng. 
 
     Chúng ta nên tin rằng, Thiên Chúa sẽ mở toang Lời của Người ra, nếu chúng ta cậy trông, và tiếp tục cầu xin, cho đến khi nhận được ơn soi sáng của Thiên Chúa.   Thiên Chúa kêu gọi chúng ta cầu nguyện cho chân lý và hòa bình trong thế gian, cho sự hòa hợp giữa các dân tộc và trong Giáo Hội, cho tình yêu giữa các cặp hôn nhân, cho những kẻ bệnh tật và sầu khổ, cho kẻ cô đơn và thất vọng. 
 
     Dĩ nhiên, hoặc thường thường Thiên Chúa đáp ứng các lời kêu cầu như thế, nhưng vẫn theo đường lối của Người.  Tuy nhiên, chúng ta lại chỉ nài xin Chúa, thỏa mãn các nhu cầu riêng của mình, mà không kêu cầu Chúa cho chúng ta những điều, Chúa muốn ban cho chúng ta. 
     Thiên Chúa muốn ban sự bình an đích thực của Người cho chúng ta, và đem chúng ta tới hưởng sự vui nơi Chúa Thánh Thần, đồng thời giải thoát chúng ta, khỏi vòng tội lỗi.  Thiên Chúa kêu gọi chúng ta, với niềm tin tưởng, nguyện xin đón nhận những điều có thể làm đẹp lòng Đức Kitô.  
‘’Lạy Cha trên trời,
xin Cha dậy con cầu nguyện với lòng tin tưởng.
Xin Chúa giúp con đừng chỉ nhắm cầu nguyện
cho các nhân mình.  Xin dậy con kêu xin những
ơn làm đẹp lòng Đức Kitô hầu con có thể
được Chúa đáp ứng lời con nài xin.  Amen.’’


Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 28 Thường Niên - Năm Lẻ

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 28 Thường Niên  -  Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Rôma 4,13.16-18; - Thánh Vịnh 105,6-9.42-43; - Luca 12,8-12
 
Ápraham Vẫn Trông Cậy Và Vững Tin
 
Thiên Chúa hứa sẽ làm cho Ápraham trở nên cha của nhiều dân tộc, và tất cả các dân tộc trên toàn cầu sẽ được chúc phúc, qua con cháu của ông.  Tại sao Thiên Chúa lại hứa với Ápraham lạ lùng như vậy?  Không phải Ápraham được các ơn huệ của Thiên Chúa là vì ông đã làm mọi việc cách đúng đắn?  Ápraham đã làm hài lòng Thiên Chúa bằng sự vâng lời, ngay cả việc chấp nhận hiến tế người con yêu dấu duy nhất là Isaac, theo lệnh truyền của Thiên Chúa. 
Ápraham tin rằng, Thiên Chúa sẽ thực hiện tất cả các lời, có thể là kỳ lạ, Người đã hứa với ông.  Dân Do Thái hãnh diện là con cháu Ápraham, nhưng Phaolô biện giải rằng, con cháu đích thực của Ápraham là những người có cùng một chiều hướng đức tin như ông, và đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa. 
Cắt bì không thể làm cho người ta trở nên giống Ápraham; vì đó chỉ là một dấu chỉ bề ngoài; cái nằm ở trong tâm hồn mới đáng kể.  Chúng ta nên vui mừng, vì Thiên Chúa sẽ thực hiện tất cả các điều Người đã hứa với những ai có lòng tin, dân Do Thái cũng như Dân Ngoại.  Nếu tin Lời Chúa và cố gắng sống trung thành với Người, thì chúng ta thuộc về Dân Người. 
Không vì lý do Ápraham và con cháu ông tuân giữ giữ Lề Luật, mà Thiên Chúa ban các lời hứa.  Nếu chỉ tuân giữ Lề Luật thì họ đã bị lên án rồi, bởi vì tất cả mọi người trong chúng ta đều không thể tuân giữ Lề Luật Thiên Chúa cách trọn hảo được.  Nhưng, tình yêu Thiên Chúa thì vô điều kiện;  Thiên Chúa yêu thương chúng ta, mặc dù chúng ta tội lỗi. 
Cũng chính vì chúng ta tội lỗi, Thiên Chúa mới sai Con Một của Người đến trong thế gian, hầu qua Đức Giêsu, chúng ta được cứu độ.  Đức Giêsu không chết cho chúng ta, bởi vì chúng ta không xứng đáng được đối xử như thế, nhưng do lòng thương xót, Thiên Chúa mới có những lời hứa cho tất cả mọi người, miễn là chúng ta trở về với Người bằng niềm tin.  Nếu sống trong Đức Giêsu, thì các lời hứa sẽ được thể hiện, dưới hình thức toàn thể địa cầu được chúc phúc, qua con cháu Ápraham.
Trong Đức Giêsu, các Lời Thiên Chúa hứa, sẽ trở nên kiện toàn; và trong Đức Giêsu, chúng ta sẽ tìm thấy sự viên mãn trong cuộc sống, và được ơn cứu độ.  Đúng như Ápraham đã tin vào ‘’Đấng làm cho kẻ chết được sống và khiến những gì không có hóa có’’ (Rôma 4,17); vì thế, chúng ta cũng ‘’tin vào Đấng đã làm cho Đức Giêsu, Chúa chúng ta, sống lại từ cõi chết; và đã được Thiên Chúa làm cho sống lại, để chúng ta được nên công chính’’ (Rôma 4,24-5).
Khi thực tâm sám hối tội lỗi chúng ta đã vấp phạm, đồng thời hướng nhìn lên Chúa, với niềm tin, thì chúng ta có thể vui mừng, vì đã được tha thứ, và không còn vướng mắc tội lỗi nữa; từ đó, chúng ta có thể đến để chung hưởng sự sống với Đức Kitô, trong khi chúng ta trông đời một cuộc sống vĩnh cửu với Người trên Thiên Đàng.
‘’Lạy Chúa, chúng con cảm tạ, vì chúng con trở nên con cái Chúa, khi chúng con tin, và đặt trọn niềm tin vào Lời Chúa.   Xin cho chúng con nhận biết các ơn, chúng con đã lãnh nhận, nhờ Đức Giêsu Con Chúa, đồng thời sống trong quyền Năng phục sinh của Người.  Amen.’’

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Thánh Luca, Tác Giả Sách Tin Mừng - Ngày 18 Tháng 10


Các bài đọc trích sách: - 2 Timôthê 4,10-17; -  Thánh Vịnh 145,10-11.12-13ab.17-18; - Luca 10,1-9

Chính Thầy Đã Chọn Anh Em Từ Giữa Thế Gian

Xin Theo Dõi Bài Viết Khá Xúc Tích

Đã Đăng Ngày 18 Tháng 10 Năm 2012

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 28 Thường Niên

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 28 Thường Niên  -  Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Rôma 3,21-30; - Thánh Vịnh 130,1-6; - Luca 11,47-54
 
Người Ta Được Nên Công Chính Vì Tin 
 
Bài đọc hôm nay là sứ điệp nòng cốt của thánh Phaolô gửi tín hữu Rôma.  Trong sứ điệp này, thánh Phaolô cho biết, người Do Thái hay Dân Ngoại đều là những kẻ tội lỗi, cần ơn cứu độ của Thiên Chúa. 
Người Do Thái tự hào là dân tộc được Chúa ưng tuyển và đã lãnh nhận Lề Luật, nhưng họ bị Lề Luật lên án, vì không có người nào giữ trọn Lề Luật.  Nhiều người thuộc Dân Ngoại tỏ ra tốt lành, đạo đức, nhưng thánh Phaolô nói, chẳng ai là người công chính trước mặt Chúa.
Thánh Phaolô chuyển từ tin buồn sang tin vui, khi Ngài nói: trong Đức Giêsu Kitô, Thiên Chúa ban cho nhân loại một phương thuốc kỳ diệu.  Chúng ta đã từ chối Thiên Chúa, và chọn cho cá nhân mình những đường lối riêng, nhưng Thiên Chúa tỏ lộ sự công chính và tình yêu của Người, bằng cách sai Đức Giêsu xuống thế gian, để cứu chuộc nhân loại, qua cái chết của Người.  Mặc dù Dân Do Thái bất trung với Chúa, nhưng Người vẫn không bao giờ từ bỏ Dân Người. 
Bản chất Tin Mừng là Mầu Nhiệm Thập Giá và sự Phục Sinh của Đức Giêsu Kitô.  Thập Giáo biểu lộ tình yêu cứu chuộc của Thiên Chúa.  Đó là hoa qủa của tình yêu vô vị lợi và lòng nhiệt thành nơi Thiên Chúa.  Vì tình yêu, Thiên Chúa Cha đã hiến tế người con duy nhất vì tội lỗi chúng ta, mặc dù chúng ta chẳng có gì xứng đáng hưởng ơn này.  Không phải chúng ta yêu mến Thiên Chúa trước, nhưng chính Người đã yêu thương chúng ta trước, và Đức Kitô đã bày tỏ tình yêu bằng cách hy sinh mạng sống cho chúng ta, khi chúng ta vẫn còn là tội nhân.  Thật là một tình yêu tuyệt vời!
Với tấm lòng hết sức khiêm tốn, chúng ta sẽ cảm nhận được nội dung sứ điệp tình yêu này; nghĩa là trước nhất, chúng ta cần thú nhận mình là kẻ tội lỗi, và nếu chỉ với sức cố gắng riêng, thực sự chúng ta không xứng đáng Chúa đón nhận.  Chúng ta không nên tin vào chương trình và khả năng của riêng mình, nhưng biết vâng theo ý định cứu chuộc của Chúa.  Chúng ta chỉ có thể trở nên công chính nhờ ơn Chúa, vì thế, thánh Phaolô nhấn mạnh, nhờ lòng tin, chúng ta được cứu độ.  Có niềm tin, chúng ta sẽ phó thác vào Tin Mừng và quyết tâm theo đường lối của Chúa, chứ không theo ý riêng mình. 
Tin tưởng và cậy trông vào ơn cứu độ, thì Đức Kitô sẽ làm chủ đời sống chúng ta, giúp chúng ta cảm thấy tự do và bình an trong tâm hồn.  Từ đó, có thể hiểu, tội lỗi chúng ta được tha thứ, là do lòng thương xót của Chúa, đồng thời thoát khỏi quan niệm sai lầm là nếu tuân hành tất cả mọi điều khoản trong Lề Luật sẽ được cứu độ.  Thực sự, chúng ta chẳng có gì đáng tự hào trước mặt Thiên Chúa.  Thay vì xét đoán và kết tội người khác, chúng ta nên nhớ rằng, tất cả loài người đều là tội nhân, cần ơn cứu chuộc của Đức Giêsu Kitô.
 
               ‘‘Lạy Đức Giêsu, xin ban Thánh Thần Chúa đến giúp chúng con nhận biết mình là kẻ tội lỗi, và không thể tự sức mình trở thành người công chính được.   Xin dậy chúng con biết phó thác mọi sự trong tay Chúa, và vui mừng đón nhận hồng ân cứu độ qua mầu nhiệm Thập Giáo của Chúa.  Amen.‘‘
 
 


Thứ Tư Sau Chúa Nhật 28 Thường Niên - Năm Lẻ

Thứ Tư Sau Chúa Nhật 28 Thường Niên  -  Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Rôma 2,1-11; - Thánh Vịnh 62,1-2.5-6.8; - Luca 11,42-46

 
Chúa Theo Tội Phúc Mà
Thưởng Phạt Mỗi Người

 
Với nét mặt hậm hực, một thanh niên công giáo tiến lại gần vị linh mục và nói: ‘’Thưa cha, từ nay trở đi, con không đến nhà thờ nữa, vì con thấy toàn là những kẻ đạo đức giả.’’  Với nụ cười gượng gao, vị linh mục trả lời anh cách dí dỏm:  ‘’Không sao!  Như thế nhà thờ sẽ có thêm một chỗ trống cho người khác!’’  

Trong bài thơ mang tựa đề:  ‘’To a louse - Gửi một con chấy’’, Robert Burns nói, chúng ta có thể tránh được nhiều sai lầm đáng tiếc, nếu chúng ta có thể nhìn thấy chính mình, như người khác nhìn mình.  Chúng ta thường lừa dối mình, bằng cách tự cho mình là tốt lành, ngay thẳng hoặc tự khóac lên mình những hình ảnh đẹp đẽ, lý tưởng. 

Chúng ta thường ngộ nhận khi nghĩ mình là những người toàn thiện, trong khi thực tế, mình vẫn bất toàn và yếu đuối; cuối cùng, chúng ta gây nhiều thiệt hại, không chỉ cho riêng mình, mà còn cho xã hội nữa! 

Xét đoán người khác là tự lên án chính mình vậy!  Trong thư gửi tín hữu Rôma, thánh Phaolô viết:  ‘’Dù bạn là ai, mà bạn xét đoán, thì bạn cũng không thể bào chữa được’’; vì khi bạn ‘’xét đoán người khác, mà bạn cũng làm như họ, thì bạn tự kết án chính mình.’’ Câu trên, giống như lời Đức Giêsu khuyên dậy:  ‘’Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán.’’ (Mátthêu 7,1).

Mặc dù thư gửi tín hữu Rôma viết vào khoảng giữa năm 57 và 58 sau Công Nguyên, nhưng gần như chắc chắn lấy ý từ Tin Mừng thánh Mátthêu, chứng tỏ thánh Phaolô hiểu rõ, chính Thánh Thần Chúa đã linh ứng cho Ngài viết lên những lời này. 

Từ Côrintô, thánh Phaolô viết thư thông báo cho các tín hữu biết, Ngài đang trên đường đến Rôma, nơi một cộng đoàn Kitô hữu đã được thành lập.  Sứ vụ của thánh Phaolô là rao giảng cho Dân Ngoại, nên việc đến thăm Rôma, thủ đô của đế quốc, là điều tất yếu. 

Sau khi tự giới thiệu mình xong, thánh Phaolô dùng 11 chương đầu thư gửi tín hữu Rôma, để nói về sự công minh của Thiên Chúa, và mối tương quan của nhân loại.  Phaolô nối liền sự công minh với lòng thương xót; đặt chúng trên hai bàn cân, theo óc tưởng tượng, và giữ cho chúng được cân bằng. 

Giả như bàn cân thương xót của Thiên Chúa qúa nặng, dễ làm chúng ta trở nên kiêu căng, tự phụ; nhưng nếu Thiên Chúa xét xử cách qúa công minh, có thể làm cuộc đời chúng ta ra hư hỏng.  Vậy khi xét đoán người khác, thì nội tâm chúng ta cảm thấy thế nào? 

Phải chăng chúng ta thích thú, vì nghĩ rằng, mình được nâng lên cao, bằng cách giày xéo thanh danh người khác xuống vực thẳm?  Nhưng tiếc thay, cùng lúc ấy, chúng ta cũng đang tự tách mình ra khỏi con đường của Thiên Chúa, để rồi xa cách Người, Đấng là nguồn mạch tình yêu và sự sống.  Qui hướng về mình là cách chúng ta tiêu dùng phí phạm khả năng và tiềm lực, cốt yếu chỉ làm đẹp lòng mình, nhưng gây thiệt hại cho kẻ khác. 

Thay vì xét đoán tha nhân, tốt hơn là chúng ta hãy đối diện tấm gương, nhìn thẳng mặt mình, để biết rõ.  Đôi khi những người theo thuyết bất khả thi, tức là người cho rằng, chỉ hiện tượng vật chất mới đem lại Chân Lý, thì tốt hơn là nên thực nghiệm lòng khiêm nhu và sống với sự thật. 

Lời nhắn của George Bernard, qua lá thý gửi cho Laurentia McLachlan, một nữ tu dòng Bênêđíchtô, có thể được coi là món ăn tinh thần của chúng ta: ‘’Nhiều người cũng bị trù rủa như Giuđa Iscariot là không được vào Nước Trời… nhưng nếu tôi cố gắng nấp ở phiá sau Bạn và lẻn vào Thiên Đàng, thì họ sẽ rất vui vẻ gặp gỡ Bạn, rồi sẽ nhận ra tôi…’’

 ‘’Lạy Chúa, Chúa biết con rất yếu đuối, chưa hoàn toàn, nhưng nhờ sự kiên tâm của Chúa, mà con có thể thăng tiến.  Xin Chúa giúp con đừng để ý tới các thiếu sót của người khác, như Chúa luôn bỏ qua các lỗi lầm của con.  Amen.’’
 

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Thánh Nữ Margarét Maria Alacoque - Ngày 16 Tháng 10


Thánh Nữ Margarét Maria Alacoque  - Ngày 16 Tháng 10

Người Công Chính Nhờ Đức Tin Sẽ Được Sống

Trái Tim Đức Kitô Và Thánh Nữ Mararét M. Alacoque

Trong bài suy niệm của mình, Đức Hồng Y Newman viết:  ‘’Thiên Chúa tạo dựng tôi vì một mục đích riêng nào đó.’’  Mỗi người trong chúng ta được Chúa mời gọi tới làm một việc.

Thánh Magarét MariAlacoque (sinh năm 1647, qua đời năm 1690), mà chúng ta cử hành lễ kính hôm nay, là một dụng cụ, Thiên Chúa dùng, để truyền bá việc tôn sùng Thánh Tâm Đức Giêsu.

Giống như nhiều vị thánh khác, Magarét Maria cũng bắt đầu cuộc đời với bệnh tật và yếu đuối, nhưng luôn có thái độ cứng rắn, và nội tâm vững vàng; đó là những điểm ghi dấu sự thánh thiện đích thực.
   

Đức Kitô Tỏ Trái Tim Cho Thánh Nữ Magaret Marie Alacoque 
Thân phụ mẫu Magarét Maria Alacoque qua đời lúc cô mới 9 tuổi, và Magarét thường tỏ ra thiếu tình thương, vì cô sống trong một gia đình, dưới sự bao che của người chú khắc nghiệt. 

Những năm đầu tại tu viện ở Paray-le-Monial, nước Pháp, sức khỏe của cô rất kém, nhưng cô có cảm tưởng như Chúa đang kêu gọi cô truyền bá việc tôn sùng Trái Tim Đức Giêsu, bằng cách chầu Mình Thánh Đức Kitô, vào ngày thứ sáu, đầu mỗi tháng.
  
Từ năm 1675, cô phải liên tục chiến đấu với các hành động phản nghịch, xuất hiện ngay trong tu hội; mãi đên năm 1686, các nữ tu đồng bạn mới bỏ ý định chống đối, và bắt đầu chầu Mình Thánh Chúa.  

Từ đó, việc chầu Mình Thánh Chúa lan rộng nhanh chóng, tới các quốc gia khác, trong suốt hai thế kỷ kế tiếp, và ơn gọi đặc biệt của Magarét đã được thừa nhận.  Nhìn vào việc tôn sùng Thánh Tâm Đức Giêsu trong nhiều năm qua, người ta có thể nhận thức rõ tình yêu.

Đức Kitô Giêsu Tỏ Trái Tim Cho
Thánh Nữ Margarét Maria Alacoque
   
Magarét biết rằng, tôn sùng Thánh Tâm là tôn sùng chính tình yêu Đức Giêsu, Đấng đã chân thành yêu thương nhân loại, đến nỗi tự hiến thân chịu khổ hình và chết cho sự thật.  Trong cuộc xét xử Đức Giêsu, Philatô đã công khai hỏi:  ‘’Sự thật! Sự thật là cái gì?’’  Và dường như Philatô đã có thể tự trả lời được câu hỏi kia, nên ông không tìm thấy lý do kết tội Đức Giêsu.  Có lẽ tu hội của Magarét cũng có cùng cảm nhận như thế.

Trong thứ gửi tín hữu Rôma, thánh Phaolô nghĩ đến sự thật của Tin Mừng, và nói rằng, Ngài rao giảng Tin Mừng mà không cảm thấy hổ thẹn.  Phaolô nói:  Thiên Chúa tức giận những kẻ ít quan tâm tới sự thật, mà còn chà đạp lên sự thật nữa, dưới hình thức thờ kính các thần giả dối. 
  
Phaolô kêu gọi chúng ta, hãy phụng sự Đấng Tạo Hóa, chứ đừng phụng sự tạo vật; Phaolô còn cho biết, tôn thờ ‘’cái tôi’’, cũng rất dễ vướng mắc nhất.  Thần giả dối là những thứ khiến chúng ta thường nghĩ tới như của cải vật chất, danh lợi, vân…vân… 

Những thứ này đôi khi làm chúng ta không còn thiết tha tới giá trị tinh thần nữa.  Mải ôm ấp lạc thú trần gian, có thể làm cản trở hoạt động của Chúa Thánh Thần trong đời sống cá nhân, cũng như cộng đồng.  Magarét là nạn nhân đối với sứ vụ trọng đại này, nhưng nhờ kiên tâm, nàng đã chiến thắng.  Tôn sùng Thánh Tâm dậy chúng ta biết, hạnh phúc nằm ở nơi tình yêu tận hiến, chứ không chỉ ở việc thụ nhận.


‘’Lạy Chúa, Chúa là mầu nhiệm cao cả, vượt ngoài sự hiểu biết của tâm trí con người; và qúa xa đối với tình yêu giới hạn của nhân loại.  Xin Chúa mở rộng tâm hồn chúng con, để chúng con đón nhận tình yêu vô vị lợi của Chúa, và xin Chúa giúp chúng con chia sẻ cho tha nhân tình yêu ấy.  Amen.’’ 




Thánh Têrêsa Avila, Trinh Nữ, Tiến Sĩ Hội Thánh - Ngày 15 Tháng 10

Thánh Têrêsa Avila, Trinh Nữ, Tiến Sĩ Hội Thánh 
Ngày 15 Tháng 10
Các bài đọc trích sách:  - Rôma 1,16-25; - Thánh Vịnh 19,2-3.4-5-b; - Luca 11,37-41

Lời Chúa Là Thần Khí Và Là Sự Sống

Thánh Nữ Têrêsa Hài Đồng (Avila)

                     Khó có thể tìm được trong kho tàng lịch sử Giáo Hội một mẫu gương, mang nhiều mầu sắc trổi vượt hơn thánh nữ  đồng trinh Têrêsa Avila (sinh năm 1515, và qua đời năm 1582).  Thánh nữ Têrêsa Avila mà chúng ta cử hành lễ kính nhớ hôm nay là một nhà thần bí, sáng lập viên nữ tu hội, và tiến sĩ Hội Thánh. 

Lúc còn bé, Têrêsa Avila rất sùng đạo, đến nỗi Têrêsa Avila mơ ước được chết vì đạo, do bàn tay sắt máu của quân Moors, thời bấy giờ, trú đóng ở Tây Ban Nha.  Bước vào tuổi thanh xuân, Têrêsa Avila bỏ ý định ấy, và thực sự trở thành một cô gái đang triển nở, tính tình bất thường, đa sầu, nhiều mộng ảo, ham gia nhập bè nhóm, và thích chuyện trò bông đùa, diễu cợt.

Thánh Nữ Têrêsa Avia Và Các Bạn Đồng Viện
Đến tuổi hai mươi, khi đọc các thư của thánh Giêrômêô, tâm hồn Têrêsa Avila bị đánh động mạnh; được ơn trở về, và gia nhập nữ tu hội Camêlô tại Avila.  Lâm bệnh dằng dai nhiều năm, khiến Têrêsa Avila phải rời bỏ nhà dòng một thời gian để điều trị.

Ròng rã hai mươi năm dài trong tu viện, chỉ để chiêm niệm và cầu nguyện, Têrêsa Avila là tấm gương sáng, khuyến khích chúng ta chiến đấu liên tục, hầu bảo vệ con đường thiêng liêng.  Một số người cho rằng, Têrêsa Avila thích chia sẻ trong các buổi linh thao.  Têrêsa Avila đuợc kể là lạnh lợi khác thường, và có một lối sống khá đặc biệt, so với các nữ tu Dòng kín. 
 
Tuy gặp nhiều khó khăn và thử thách, nhưng Têrêsa vẫn kiên tâm cầu nguyện; và cho đến năm bốn mươi tuổi, thì Têrêsa Avila nhận được ơn soi dẫn, qua tác phẩm ‘’Tự Thú’’ của thánh Augustinô.  Từ đó về sau, Têrêsa Avila quyết tâm hiến dâng đời sống trong cầu nguyện. Những người quen lối sống tu đức, không cảm thấy ngạc nhiên, khi nghe tin Têrêsa Avila, vào năm 1979, được tôn phong Tiến Sĩ Hội Thánh. 
 
Trong xã hội đời thường, ít ai biết chính xác cuộc đời trong tu viện ra sao, do đó, chưa bao giờ họ hiểu rõ cảnh khờ dại trong hoan lạc, nên có thể tự mãn, cho rằng, họ may mắn được Chúa thương tình, tách mình ra khỏi ‘’cộng đồng nữ tu đần độn’’
 
Têrêsa Avila đã biết đem đến cho các cộng đồng nữ tu phương thức cầu nguyện thực tế và thần diệu nhất.  Têrêsa Avila thực hiện việc này, nhờ tấm gương của Đức Giêsu.  Đức Giêsu đã sống như một con người hoàn toàn thánh thiện…, và chính vì thế, Thiên Chúa cảm thấy rất vui mừng…  Têrêsa Avila viết:  ‘’Khi đã tiến đến đỉnh cao chiêm niệm, thì con người không còn ước ao sự gì ở trần gian nữa.’’
 
Bài Kinh Thánh hôm nay, trích từ thư của thánh Phaolô gửi tín hữu Rôma, nghiễm nhiên trở thành một đoạn sách lý tưởng, nhân ngày lễ kính nhớ thánh nữ đồng trinh Têrêsa Avila.  Phaolô viết:  ‘’… Chính Thần Khí cầu thay nguyện giúp cho dân thánh theo đúng ý Thiên Chúa’’ (Rôma 8,27).
 
Phaolô diễn tả lời mời gọi và dẫn đưa nhân loại đến cùng một niềm tin.  Phải chăng niềm tin là một sự kiện rất thực tế, gần gũi con người, vô cùng tự do, trong lãnh vực tâm linh, nhưng không dễ hiểu?  Niềm tin là điều mà người môn đệ Đức Kitô Giêsu phải cố công thực hiện, để xây dựng nước Thiên Chúa.  Têrêsa Avila viết:  ‘’Thân xác Đức Kitô Giêsu hiện nay không còn ở trần gian nữa, nhưng đã có thân xác của bạn; không còn bàn tay Đức Kitô Giêsu nữa, nhưng có bàn tay của bạn.’’ Lời nói kia phản ánh sứ điệp của thánh Phaolô qua đoạn sách hôm nay.
 
‘’Lạy Chúa, xin giúp con hiểu biết như thánh nữ Têrêsa Avila, là Chúa ước mong hiến dâng toàn thân cho con, để con không ngần ngại đền đáp bằng cách hy sinh cuộc sống con cho Chúa.  Xin cho tình yêu vô tận của Chúa thiêu đốt tâm hồn con, để con biết quên mình phục vụ Chúa và tha nhân.  Amen.’’