Các bài đọc trích từ sách: Isaia 58,1-9; Thánh vịnh 51,1-4; 16-17; Mátthêu 9,14-15
Thời Trung Cổ, người ta dùng những ngày kính các thánh nam nữ và các ngày lễ buộc trong năm phụng vụ làm niên lịch nền tảng cho giới bình dân. Họ sống một đời hạnh phúc mà không lệ thuộc vào chiếc đồng hồ. Khi lập chương trình làm việc, người dân không cần theo dõi từng giờ từng phút, mà chỉ cần sắp đặt đời sống canh tác của họ sao cho phù hợp với việc cử hành lễ kính các thánh nam nữ và những lễ hội lớn mà thôi.
Các lễ hội được tổ chức rất linh đình và vô cùng sầm uất. Ngay cả những ngày chay tịnh cũng đuợc tổ chức một cách hết sức nghiêm túc, với sự hưởng ứng tích cực của các cộng đồng tín hữu. Trong các lễ hội như thế, người ta còn tính tới việc tiên đoán những biến cố mang lại sự an lành và thịnh đạt trong suốt năm, làm yên lòng toàn thể dân chúng.
Các việc làm ấy giúp người dân cảm thấy cuộc đời thật trân trọng, và tràn đầy ý nghĩa. Nhìn vào nếp sống ây, có người cho là lạc hậu, trong khi nhiều người khác lại ước ao và thèm muốn.
Các lễ hội được tổ chức rất linh đình và vô cùng sầm uất. Ngay cả những ngày chay tịnh cũng đuợc tổ chức một cách hết sức nghiêm túc, với sự hưởng ứng tích cực của các cộng đồng tín hữu. Trong các lễ hội như thế, người ta còn tính tới việc tiên đoán những biến cố mang lại sự an lành và thịnh đạt trong suốt năm, làm yên lòng toàn thể dân chúng.
Các việc làm ấy giúp người dân cảm thấy cuộc đời thật trân trọng, và tràn đầy ý nghĩa. Nhìn vào nếp sống ây, có người cho là lạc hậu, trong khi nhiều người khác lại ước ao và thèm muốn.
Cách nay trên 2 nghìn năm, tác giả sách Giảng Viên đã đề cập tới tầm mức quan trọng trong việc chấp nhận định mệnh của nhịp sống: ’’Một thời để chào đời, một thời để lìa thế… một thời để than van, một thời để múa nhảy’’ (sách Giảng Viên 3,2-4). Vui hoặc buồn đều mang ý nghĩa riêng, điều quan trọng là ta có biết đón nhận các sự kiện xảy ra như những món qùa qúi giá Chúa trao ban cho mỗi người trong cuộc sống hằng ngày hay không!
Cùng một ý nghĩa tương tự, qua bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đề cập tới một thời gian giữ chay và một thời gian vui mừng. Lời nói của Chúa dường như qúa đơn giản và dễ hiểu, nhưng tại sao lại khó có thể đi sâu vào cuộc sống hằng ngày của ta?
Chắc chắn là có nhiều lý do dẫn tới việc ta không muốn giữ chay. Yếu tố chính là thái độ nặng lòng hướng về vật chất của những người chạy theo nếp sống văn minh tiến bộ Tây Phương. Dĩ nhiên là còn các yếu tố khác nữa.
Ngay cả đến sự vui mừng, ta cũng chẳng được hưởng trọn vẹn, bởi vì ta không nhận ra sự hiện diện của Chúa trong mọi sự và trong mọi hoàn cảnh, hoặc ta đặt Chúa ở chỗ thấp nhất trong số các ưu tiên của cuộc sống đời mình. Mối tương quan này chứng tỏ cuộc sống của ta còn lạc hậu hơn cả những nông dân thời trung cổ rất nhiều, vì họ đã biết thưởng thức sự vui mừng và hoan lạc bằng việc biểu lộ tác động của Chúa trong mọi biến cố của cuộc đời.
Vào thế kỷ thứ 21 này, con người đã bắt đầu chuyển những sinh hoạt mang chiều hướng náo động sang lãnh vực an hòa và sắp đặt thời gian hoạt động theo từng mùa khác nhau.
Nếu trái với qui ước trên, ta sẽ dễ rơi vào tình trạng hỗn độn, làm tiêu hao sự hoan lạc riêng của mỗi người, khiến không còn chiều hướng thi hành việc giữ chay và sám hối nữa.
Lạy Chúa,
Xin tha thứ cho con,
vì con qúa quan tâm tới các sinh hoạt
bận rộn hằng ngày. Xin giúp con tái phục hồi
sự vui mừng đích thực qua sự hiện diện của
Thánh Thần Chúa trong con.
Xin cho con cái con tái cảm nhận
sự vui tươi trong tuổi thơ
với lời chúc phúc của Chúa.
Xin cho con nhận biết sự an vui và hạnh phúc
qua tình yêu Chúa Cha
tỏ lộ cho con mỗi ngày. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét