Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Đức Maria, Trinh Nữ Vương - Ngày 22 tháng 8

  • Các bài đọc trích sách:
  • - Êdêkiel 34,1-11;
  • - Thánh Vịnh 22 (23);
  • - Luca 1,26-38  

Một Người Con Đã Ban Tặng Cho Ta


     Một ngôn sứ chính trực thường phải nói lên lời đối nghịch với thành phần có thế lực. Kẻ có thế lực hay lạm dụng địa vị và uy quyền; và vì bản tính tự nhiên xấu xa của con người, nên ta không ngại dùng thế lực để làm lợi cho bản thân và gia đình.

     Sự kiện này cũng rất thường xảy ra trong giới lãnh đạo tôn giáo.  Ezekiel trực tiếp chỉ trích các nhà tôn giáo thời bấy giờ đã xử dụng quyền lực để làm giầu và củng cố địa vị của mình.  Mặc dù được ủy thác là người chăn chiên, nhưng họ lại không chăm sóc đàn chiên của mình, hầu tìm cách giúp đỡ những con chiên gặp hoạn nạn, họ nhắm mắt làm ngơ trước đau khổ của con chiên.  Khi bị tan đàn rẽ lối, chiên cần sự hướng dẫn và bảo vệ, nhưng kẻ chăn chiên tảng lờ, mặc dù biết là chiên khó tránh khỏi ác thú.

     May thay!  Thiên Chúa không bao giờ bỏ quên đàn chiên của mình, ngay cả khi chủ chiên trần thế sao lãng, làm ngơ.  Lòng thương xót của Chúa vô tận, không gì có thể so sánh được.  Chúa giữ trọn lời hứa, sẽ là Đấng chăn chiên tốt lành, tận tâm tìm kiếm những chiên bị lạc, chưa qui về một mối, và băng bó các vết thương cho họ.
 
     Là những người Kitô hữu, ta biết rõ, lời Chúa hứa đã được kiện toàn qua Đức Giêsu Kitô.  Đức Giêsu xác nhận Người là Đấng chăn chiên lành, trái ngược với kẻ chăn chiên độc ác không bào giờ quan tâm tới đàn chiên của mình (Gioan 10).

     Kẻ chăn chiên độc ác mà Ezekiel quở trách ở đây là hạng chỉ biết lợi dụng danh nghĩa, chức vụ để hưởng lợi và ăn trên ngồi tróc, khi thấy đàn chiên lâm cảnh khó khăn, gian khổ thì lẩn tránh.  Đối kháng hành vi, cử chỉ và thái độ của kẻ chăn chiên độc ác, Đức Giêsu kể dụ ngôn về người chăn chiên tốt lành, sẵn sàng bỏ chín mươi chín con chiên một nơi để tìm kiếm con chiên bị thất lạc, bởi vì ông thực tâm lo lắng cho số phận của từng con chiên.

     Đức Giêsu còn hành động xa hơn thế nữa, bằng cách tự hy sinh mạng sống chỉ vì yêu thương đàn chiên của mình.  ‘’Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy.  Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, vì anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên.  Tôi chính là Mục Tử nhân lành.  Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi, như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên’’ (Gioan 10,12-15).  Ta phải lấy làm vui mừng vì có một Đấng Chăn Chiên yêu thương mỗi người trong chúng ta đến nỗi đã chết để cứu chuộc chúng ta.

     Lạy Chúa, Ngài là Đấng Chăn Chiên Lành; Ngài đã hiến mạng sống vì đàn chiên của mình.  Xin Ngài cho con cùng đến với Ngài để bước theo Ngài, hầu được Ngài an ủi và cứu vớt, đồng thời dẫn chúng con tới những cánh đồng cỏ xanh là sự sống đời đời.

     Israel đã sản xuất được khá nhiều phụ nữ thánh thiện, những người chị tràn đầy lòng tin của chúng ta.   Bà Ruth, bà Naomi và Đức Maria là chứng nhân tình yêu, dành cho Chúa và đối với tha nhân. 

     Hôm nay, ta được mời gọi tiến sâu vào nội dung bài đọc trích từ Kinh Thánh, để suy niệm về Đức Maria, Nữ Vương Thiên Đàng, mà Giáo Hội dành riêng để kính nhớ vào ngày 22 tháng 8 hằng năm.

Đức Maria, Trinh Nữ Vương 

     Năm 1954, Đức Giáo Hoàng Piô XII đã thiết lập Lễ Đức Maria Nữ Vương (Thiên Đàng) và ban hành tín điều, buộc người Kitô hữu công giáo phải tin rằng, sau khi về trời, Đức Maria được tôn vinh là Nữ Vương Thiên Đàng.

     Thánh Anđrê thành Crete (chết khoảng năm 740) dạy, việc Đức Maria, Nữ Vương - có nguồn gốc từ Thánh Vịnh, chương 45, câu 10: ‘’bên hữu ngài, hoàng hậu sánh vai, trang điểm vàng Ophia lộng lẫy.’’   Ba nhà thần học vĩ đại của Giáo Hội, Bernard thành Clairvaux, Bônaventura và John Henry Newman đã từng suy niệm về vai trò Nữ Vương của Đức Maria.  Rút từ cảm hứng ấy, hy vọng chúng ta cũng có thể dành thì giờ để chiêm niệm cách sâu xa về địa vị của Đức Maria trong lịch sử cứu chuộc.

     Bernard thành Clairvaux nói:  ‘’Dưới đất cũng như trên trời, không ai có ơn phúc tràn dư hơn Đức Maria.  Điều mắt chẳng hề thấy, tai chẳng hề nghe, lòng người không hề nghĩ tới, đó lại là điều Thiên Chúa đã dọn sẵn cho những ai mến yêu Người (1 Cor. 2,9). Đấng ấy có thể tỏ lộ để thế gian biết Người đã chuẩn bị cho người phụ nữ, đã có công đem Người vào trong thế gian và yêu mến Người trên tất cả mọi sự.’’

     Bonaventua viết:  ‘’ Đức Maria là người có phúc hơn các trinh nữ, các đấng giải tội, các đấng tử đạo, các tông đồ, các tiên tri, các tổ phụ, và các thiên thần, bởi vì Mẹ là hoa qủa đầu mùa của các trinh nữ, là tấm gương sáng cho các đấng giải tội, là hoa mân côi của các đấng tử đạo, là đấng cai quản các tông đồ, là lời sấm của các tiên tri, là ái nữ của các tổ phụ, là nữ vương các thiên thần.’’

     Đức Hồng Y John Henry nói:  ‘’Không ai có Quyền Năng hơn Mẹ Người, không ai có công trạng hơn Mẹ. Con Mẹ không từ chối Mẹ bất cứ điều gì Mẹ xin; và vì uy quyền nằm ở nơi ấy.  Mẹ bảo vệ Giáo Hội, nên dù trên cao hay dưới thấp, nam giới hay các tà thần, vương quyền hoặc qủy kế hay sự dữ, cũng không ám hại được chúng ta; đời sống con người ngắn ngủi, nhưng Đức Maria thống trị ở trên cao, một Nữ Hoàng vĩnh cửu’’                       

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét