Các bài đọc trích sách: - Giêrêmia 31,7-9; - Thánh Vịnh
126,1-6; - Do Thái 5,1-6; - Máccô 10,46-52
Lòng
Tin Của Anh Đã Cứu Anh
Người hành khất mù lòa Bartimê dậy chúng
ta cách nhìn. Giống như anh mù, chúng ta
cũng cần đức tin của mình lớn mạnh trước khi có thể thực sự nhìn thấy.
Thoạt đầu, chúng ta cũng có những lời nói về Đức
Giêsu, giống như anh mù Batimê đã tuyên xưng Người là Đấng Messiah, Con Vua Đavít.
Qua đến bước thứ hai, thì đức tin của chúng
ta lại trở thành vấn đề cá nhân. Đó là lúc
chúng ta nhận biết mình yếu đuối, nên cần tới một nhu cầu chính đáng. Và đó cũng là lúc chúng ta phải xác tín, Đức
Giêsu là Đấng Cứu Chuộc chúng ta, có thể chữa lành chúng ta và đem đến cho chúng
ta một cuộc sống mới.
Đang đắm chìm trong
tội lỗi và tâm hồn trống vắng, nếu chúng ta gặp gỡ Đức Giêsu và được Người đụng
chạm tới đời sống của chúng ta, lúc bấy giờ chúng ta sẽ có thể bắt đầu cuộc hành
trình trên con đường làm môn đệ Người, giống như anh mù Bartimê vậy.
Bao lâu chúng ta chưa gặp gỡ Đức Giêsu và
chưa trở thành môn đệ Người thì chúng ta vẫn là kẻ mù lòa. Trên lãnh vực này hay lãnh vực khác, cặp mắt
của mỗi người trong chúng ta vẫn chưa mở ra, và chính vì thế, chúng ta rất cần được
Đức Giêsu chữa lành, hầu chúng ta có thể trưởng thành như các môn đệ của Người.
Có lẽ chúng ta nên nhìn thẳng vào chính mình
bằng một thái độ chân thành. Chúng ta nên
nhìn nhận tội lỗi của mình dưới một luồng ánh sáng rõ ràng hơn. Hoặc có lẽ chúng ta phải cần tới một nhu cầu
khẩn thiết như những người con được Chúa rất yêu thương và thành tâm kêu xin
Người cứu giúp.
Thiên Chúa luôn ban cho
chúng ta muôn vàn ơn lành phúc lộc, nhưng nhiều người trong chúng ta không bao
giờ có thể nhận ra điều đó. Để có thể nhìn thấy chính mình một cách rõ ràng, chúng
ta cần lập lại lời của người hành khất mù lòa Bartimê: ’’Lạy
Chúa, xin cho con nhìn thấy được.’’
Hoặc có lẽ chúng ta cần mở cặp mắt sáng hơn
để nhìn thấy rõ ràng những ngang trái, lừa đảo, gian dối, đang diễn ra trong cuộc
sống hằng ngày. Nhưng chúng ta cần nhìn các sự việc kia bằng một thái độ lạc
quan. Hay nói cách khác, chúng ta nên nhìn mọi người chung quanh bằng một nhãn
giới chính trực.
Nếu bị mù loà, chỉ vì ích
kỷ, tự ái, danh lợi riêng tư, thì chúng ta không thể nhìn người khác như anh chị
em của mình được; và dĩ nhiên, chúng ta cũng không thể nhìn thấy Đức Kitô đang
hiện diện trong họ. ’’Lạy Chúa, xin cho
con nhìn thấy được.’’
Nếu chúng ta có thể nhìn được chính mình,
ngoại cảnh và những người chung quanh bằng cặp mắt đức tin, thì chúng ta mới có
thể buớc gần gũi Đức Giêsu hơn trên con đường làm môn đệ của Người. Bartimê ném áo choàng và để các dụng cụ ăn xin
lại trên vỉa hè.
Bây giờ anh mù đã có thể
nhìn thấy và nhận ra Đức Giêsu, nên anh có thể bỏ lại phía sau tất cả cuộc đời
cũ của mình. Anh giã biệt tất cả những gì
đã từng níu kéo anh lại đằng sau. Anh chỉ
còn một ý định duy nhất là theo Đức Giêsu suốt chặng đường thương khó của Người.
Bartimê đã học được qua cuộc đời khổ cực; và
vì đã gặp gỡ Đức Giêsu rồi, nên anh không còn sợ hãi gì khi được đồng hành với
Người và đụng chạm với những khổ đau trên con đường làm môn đệ.
''Lạy
Đức Giêsu,
xin
mở cặp mắt cho con,
để con nhìn thấy Chúa.
Xin
ban cho con nguồn sáng của Chúa,
hầu
con có thể đồng hành với Chúa
trên
con đường làm môn đệ Chúa. Amen.''
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét