Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2013

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật Thứ 4 Mùa Chay



Các bài đọc trích sách: - Giêrêmia 11,18-20; - Thánh Vịnh 7,1-2.8-11; - Gioan 7,40-53

Chúa Dò Thấu Lòng Dạ Con Người

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan.
Khi ấy, Đức Giêsu giảng dạy tại đền thờ Giêrusalem. 
Trong dân chúng, có những người nghe các lời 
của Đức Giêsu thì nói: ‘’Ông này thật là vị ngôn sứ.’’.  
Kẻ khác rằng:  ‘’Ông này là Đấng Kitô.’’ 
Nhưng có kẻ lại nói:  ‘’Đấng Kitô mà lại xuất thân từ Galilê sao? 
Nào Kinh Thánh đã chẳng nói:  Đấng Kitô xuất thân 
từ dòng dõi vua Đavít từ Bêlem, làng của vua Đavít sao?  
Vậy, vì Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ. 
Một số trong bọn họ muốn bắt Người nhưng 
chẳng có ai tra tay bắt.  Các vệ binh trở về với các 
thượng tế và người Pharisiêu.  Họ liền hỏi chúng: 
‘’Tại sao các anh không điệu ông ấy về đây?’’  Các vệ binh trả lời: 
‘’Xưa nay chưa hề đã có ai nói năng như người ấy!’’  
Người Pharisiêu liền nói với chúng:  ‘’Cả các anh nữa,
các anh cũng mê hoặc rồi sao?  Trong hàng thủ lãnh 
hay trong giới Pharisêu, đã có một ai tin vào tên ấy đâu?  
Còn bọn dân đen này, thứ người không biết Lề Luật, 
đúng là quân bị nguyền rủa!’’  Trong nhóm Pharisiêu, 
có một người tên là Nicôđêmô, trước đây đã đến gặp Đức Giêsu; ông nói với họ:  ‘’Lề Luật của chúng ta
có cho phép kết án ai, trước khi nghe người ấy 
và biết người ấy làm gì không? 
Họ đáp:  ‘’Cả ông nữa, ông cũng là người Galilê sao? 
Ông cứ nghiên cứu, rồi sẽ thấy:  không một ngôn sứ nào, 
xuất thân từ Galilê cả?  Sau đó, ai nấy trở về nhà mình.

     Sự xuất hiện của Đức Giêsu có thể tạo sóng gió, gây kinh hoàng, rung động xã hội và làm lay chuyển sự kết hợp giữa dân chúng và giới thẩm quyền đồng thời với Người. 

     Không phải là tất cả mọi người đều ưa thích hình ảnh Đức Giêsu – còn đối với chúng ta, có lẽ mẫu người ‘’khoan dung, hiền từ, nhã nhặn’’ của Người được kể là rất lý tưởng; tuy nhiên, đó không phải là câu chuyện mà Kinh Thánh hôm nay đề cập tới. 

     Để có thể gặp gỡ con người thực của Đức Giêsu, chúng ta cần tiếp tục đọc những đoạn Kinh Thánh tương tự liên quan tới đời sống xưa cũ.

     Nói một cách nôm na, Đức Giêsu đã dùng quyền năng, sức mạnh và tri thức huyền nhiệm để lôi cuốn dân chúng thời của Người – và hình như Người vẫn tiếp tục làm công việc ấy trong suốt hai năm sau. 

     Nếu nhìn vào cuộc đời và giáo huấn của Đức Giêsu với tâm hồn và trí khôn rộng mở, Người sẽ giúp chúng ta hiểu ý nghĩa cuộc đời và biết rõ Người là ai. 

     Sự hiện diện của Đức Giêsu khiến dân chúng thắc mắc và đưa ra nhiều câu hỏi như:  Ông này là một ngôn sứ chăng? (Gioan 7,40).  Ông này là Đức Kitô chứ? (Gioan 7,41)  Đấng Kitô mà lại xuất thân từ Galilê sao? (Gioan 7,41)?  Nào Kinh Thánh đã chẳng nói rằng Đấng Kitô xuất thân từ dòng dõi vua Đavít và từ Bêlem, làng của vua Đavít sao? (Gioan 7,42).

    Những câu hỏi tương tự thường xảy ra trong thời đại chúng ta như:  Đức Giêsu là ai?  Tại sao nhiều người, qua dòng lịch sử, đã chết vì Đức Giêsu và vì giáo huấn của Người?  Đức Giêsu đã sống lại từ cõi chết? Chúng ta áp dụng giáo huấn của Người ra sao trong cuộc sống hiện tại của mình?

     Một điều thật sự đúng vào thời ấy, và vẫn còn rất đúng trong hiện đại: Xưa nay chưa hề đã có ai nói năng như người ấy! (Gioan 46). 

     Đó là lời trung trực của các vệ binh, những người lao động, đơn sơ, chất phác – phát biểu theo sự hiểu biết do bản năng tự nhiên thúc đẩy về con người độc nhất, vô nhị và qúa đặc biệt của Đức Giêsu; nhưng  trái với quan điểm của hầu hết những người Pharisiêu; ngoại trừ ông Nicôđêmô là người có lòng nhân ái, dẫn chứng:  Lề Luật của chúng ta có cho phép kết án ai, trước khi nghe người ấy và biết người ấy làm gì không? (Gioan 7,50).  Những định kiến và suy tư của họ không cho phép họ hiểu biết Đức Giêsu là ai. 

     Nếu hiểu biết Đức Giêsu là ai thì ít nhất chúng ta phải xác định Người là Đấng tốt lành, một thầy dạy về đạo đức tuyệt vời, một nhân vật cao trọng.  Nhưng, nhiều người trong chúng ta không dám đi xa hơn nữa trong lãnh vực này, bởi vì chúng ta sợ sẽ phải thừa nhận Đức Giêsu là Đấng đã tự xưng mình - là Thiên Chúa. 
    
     Nếu chúng ta thừa nhận điều ấy là đúng, thì chúng ta không còn lựa chọn nào khác hơn là cúi đầu và thờ lạy Người.
‘’Lạy Đức Giêsu,
con mạnh dạn và khiêm tốn
tuyên xưng Ngài làThiên Chúa.
Ngài đã tự mặc lấy bản tính
con người của chúng con –
Ngài hít thở bầu khí của chúng con,
Ngài bước trên con đường chúng con đi,
Ngài ăn thực phẩm và uống nước
chúng con xử dụng,
Ngài khóc, Ngài cười, Ngài chịu khổ hình và chết;
Nhưng nhờ sự sống lại, Người đã đem đến
cho chúng con sự sống đời đời.
Danh Ngài được tôn vinh và yêu mến.  Amen.’’

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét