Thứ Năm, 4 tháng 7, 2013

Thánh Tôma Tông Đồ - Ngày 3 Tháng 7

Thánh Tôma Tông Đồ  -  Ngày 3 Tháng 7
Các bài đọc trích sách:
- Isaia 35,1-6.10;
- Thánh Vịnh 146,6-10;
- Giacôbê 5,7-10;
- Mátthêu 11,2-11


Muôn Dân Hỡi, Nào Ca Ngợi Chúa


     Thánh Tôma Tông Đồ, mà chúng ta cử hành lễ kính nhớ hôm nay, được mệnh danh là một nhân vật đa nghi, và là vị tông đồ truyền giáo tại Ấn Độ.

Thánh Tôma Tông Đồ Trên
Đường Truyền Giáo
     Đức Giêsu đã xây dựng Giáo Hội trên nền tảng các Tông Đồ.  Giáo Hội là một ‘’Israel Mới’’; chính vì lý do đó mà Đức Giêsu đã chỉ tuyển chọn mười hai vị trong số rất đông môn đệ của Người, và cũng chính vì lý do đó mà sau khi Giuđa phản bội và chết, các tông đồ còn lại đã mau mắn đề cử một môn đệ khác bổ xung đủ túc số lúc ban đầu. 

    Điểm đặc biệt là Tông Đồ đoàn được trao phó vai trò chủ yếu trong Giáo Hội, thế mà chúng ta chỉ biết các Ngài một cách rất giới hạn.  Ngay cả Phêrô, trưởng Tông Đồ đoàn, cũng bất chợt biến dạng trong sách Công Vụ Tông Đồ, và không ai đề cập tới Ngài nữa, cho đến sau này mới xuất hiện một số huyền thoại. 

     Trong số các Tông Đồ, ngoại trừ Phêrô, có lẽ chỉ một mình thánh Tôma là người được bộ sách Tin Mừng mô tả rõ ràng nhất.  Tuy nhiên, kể từ sau ngày Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, tất cả những điều nói về Tôma chỉ còn là huyền thoại, với mục đích định rõ cá tính của Ngài mà thôi. Sách Tin Mừng số bốn nhắc tới Tôma bốn lần. 

     Lần đầu tiên, Đức Giêsu được mời trở lại Bêtania, nơi Lazarô vừa chết.  Đây là vấn đề sinh tử của một con người, bởi vì Giêrusalem cách Bêtania, nơi Đức Giêsu vừa bị người ta xua đuổi, không xa.  Khi Đức Giêsu quyết định lên đường, dường như Tôma tán thành việc làm nguy hiểm ấy ngay, và Ngài nói với các Tông Đồ khác: ‘’nào, chúng ta cùng đi và chết với Thầy.’’

     Lần thứ hai, trong bữa Tiệc Ly, tại Căn Phòng Thượng Tầng, Đức Giêsu nói với các Tông Đồ rằng, Người sẽ ra đi, và các Ngài không biết Người đi đâu.  Dường như tất cả các Tông Đồ đều tỏ ra bối rối, nhưng Tôma liền lên tiếng phát biểu, hầu làm tan biến sự thiếu hiểu biết chung của các Tông Đồ, nhất là, nhờ đoán được ý Đức Giêsu trong câu Người nói: ‘’Ta là Đường,….’’

     Lần thứ ba và thứ tư, liên quan tới cùng một câu chuyện, đã làm nổi bật đặc tính ‘’nghi ngờ’’ của nhân vật Tôma.  Khi Đức Giêsu sống lại và hiện ra với các Tông Đồ tại Căn Phòng đóng kín ở Thượng Thượng Tầng, lúc đó Tôma không có mặt.  Các Tông Đồ khác vui mừng kể lại cho Tôma biết Đức Giêsu hiện ra với các Ngài như thế nào, nhưng Tôma nhất định không tin.  Tôma nói là, chỉ khi nào Ngài nhìn thấy vết thương từ các lỗ đinh trên tay và vết thương ở cạnh sườn Chúa thì Ngài mới tin.

     Tôma tỏ ra buồn rầu suốt một tuần lễ.  Các Tông Đồ khác dường như cũng chẳng vui, vì không thuyết phục được Tôma tin theo các sự việc các Ngài đã chứng kiến và trình thuật. 

     Đoạn Đức Giêsu lại hiện đến tại Căn Phòng Thượng Tầng, lần này có cả Tôma.  Đức Giêsu không phán xét thái độ nghi ngờ của Tôma.  Người chiều theo mọi quyết định của các Tông Đồ, và để Tôma thực hiện những điều Tôma mong muốn, hầu có thể nhận ra sự thật về Đấng Phục Sinh.

Tôma Thọc Tay Vào Cạnh Sườn Đức Giêsu
     Đức Giêsu gọi Tôma lại gần và bảo Ngài đặt ngón tay vào các vết thương nơi tay và cạnh sườn của Đức Giêsu.  Tôma đã làm như vậy, và tin.  Vì lẽ đó, Đức Giêsu nói rằng, Tôma là người có phúc; và Người nói thêm, những kẻ không nhìn thấy mà tin còn có phúc hơn.

     Tôma có mặt trong buổi thả lưới bắt cá kỳ diệu tại biển hồ Galilê.  Tôma có mặt tại Căn Phòng Thượng Tầng trong buổi lễ tuyển chọn Mathias bổ túc vào sự khiếm khuyết của tông đồ phản bội Giuđa.  Tôma được bộ sách Tin Mừng, trong phần danh sách mười hai Tông Đồ, đề cập tới -  vỏn vẹn chỉ có thế! 

     Những việc Tôma cũng như các Tông Đồ khác làm được ghi chép thêm sau này, có thể chỉ là huyền thoại.

     Huyền thoại về thánh Tôma Tông Đồ được tô vẽ cách màu mè, nhưng số người tin vào các điều đó rất hiếm.  Theo tập ký Công Vụ của Tôma, thì mỗi Tông Đồ có bổn phận đến rao giảng Tin Mừng tại một địa giới riêng trên hoàn vũ. 

     Các Tông Đố khác đặt chân tới nhiều nơi, còn Tôma có trách nhiệm lo giúp người dân nước Ấn Độ trở lại, nhưng Tôma cảm thấy không hoàn toàn thích hợp với vai trò ấy, thế rồi Đức Giêsu tự ra tay. 

     Trong khi Gundaphorus, vua nước Ấn Độ, cần một người thợ mộc để phụ giúp thiết dựng một căn nhà tại triều đình, nên truyền lệnh cho các cận thần đi kiếm một người thợ mộc từ xuất thân từ Giêrusalem.  Đức Giêsu gặp viên chức liên hệ, và giả bộ nói rằng, Tôma là một thợ mộc chuyên nghiệp, đang phục vụ với tư cách là nô lệ của Đức Giêsu; bây giờ Người muốn bán nô lệ Tôma cho viên chức này, tên là Abban. 

     Thế là Tôma đến Ấn Độ, và bắt đầu sứ vụ truyền bá Tin Mừng.  Tôma thực hiện nhiều cuộc du hành loan báo Lời Chúa, và cuối cùng đã chết vì đạo tại đất nước này.  Ngay thời gian đầu tây lịch, mộ phần của Tôma đã được khai quật và đưa hài cốt của Người từ Ấn Độ sang Edessa, miền đất phương Tây, (cổ Hy Lạp – Macêđônia).  

     Huyền thoại này thật hư thế nào, chúng ta không cần quan tâm, nhưng biết chắc rằng, Gundaphorus là một nhân vật lịch sử thuộc thế kỷ đầu Kitô giáo, và những người Kitô hữu miền duyên hải Malabar nước Ấn Độ coi thánh Tôma Tông Đồ là vị khai sáng nền Kitô giáo của họ.

     Vào thời trung cổ, Tôma thường được mô tả là một người thợ mộc gương mẫu; chính vì thế mà giới thợ mộc, cũng như kiến trúc sư nhận Ngài là thánh quan thầy. 

     Nhưng, ngày nay, qua các việc Ngài làm, chứng minh Ngài là một môn đệ trung tín của Đức Giêsu, nên Ngài xứng đáng là đấng phù trợ giới ký giả và cảnh sát hơn.

     Đề cập tới thánh Tôma Tông Đồ, thánh Gioan Chrysostom viết:
‘’Người đã thấy gian nguy, khổ cực
nhưng quyết tâm thực hiện chuyến hành trình ngắn tới Bêtania.
Ngài được kể là nhân vật dũng cảm
và đầy lòng tin hơn tất cả các Tông Đồ khác.’’

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét