Xác
Loài Người Sẽ Sống Lại
Người Kitô hữu cử hành mừng kính
Đức Giêsu Kitô sống lại từ cõi chết vào Ngày Lễ Phục Sinh. Trong kinh Tin Kính, người Kitô hữu tuyên xưng: Tôi tin ’’xác
loài người sẽ sống lại’’. Niềm tin ấy
đã được tỏ hiện:
Căn cứ vào sách Tinh Mừng, chúng
ta biết, Đức Giêsu đã ba lần tiên báo, Người sẽ bị các kỳ mục và các thượng tế
bắt, chịu khổ nhục, bị kết án tử hình, và chết trên thập giá; nhưng Người cũng
cho biết trước là vào ’’ngày thứ ba’’,
Người sẽ được ’’nâng lên’’ (xem Mátthêu
16,21; 17,22-23; 20,17-19). Tất cả các dự đoán đều chính xác.
Vừa tảng sáng, ngày thứ Nhất
trong tuần, Maria Mađalêna và các phụ nữ khác, cùng với thánh Phêrô, thánh
Gioan đến viếng xác Đức Giêsu, nhưng họ thấy ngôi mộ trống rỗng. Thiên Thần công bố: ’’Các
người tìm Đức Giêsu Nazaréth, Đấng bị đóng đinh chứ gì! Người đã trỗi dậy rồi; Người không còn ở đây
nữa’’ (Máccô 16,6). Đức Giêsu, linh
hồn cũng như thể xác, đã sống lại từ cõi chết.
Sau đó, Đức Giêsu đã hiện ra với
các tông đồ và nhiều người khác nữa. Người
thình lình hiện ra và biến mất và có thể ôm hôn Người được (Mátthêu 28,9). Đức Giêsu cho các tông đồ xem dấu đinh nơi bàn
tay và vết thương ở cạnh sườn Người, cũng
như Người đã bảo thánh Tôma đặt ngón tay vào cạnh sườn Người và nhìn xem tay
Người (Gioan 20,20…). Mặc dù Đức Giêsu đã hiện ra với Maria Mađalêna
(Gioan 20,11) hoặc các tông đồ ở bờ Biển Hồ thuộc miền Galilê (Gioan 21,11), nhưng
không dễ gì họ đã có thể nhìn nhận được Người.
Đức Giêsu còn ngồi ăn chung với các Tông đồ (Gioan 21,9; Luca 24,36) và
các môn đệ khác (Luca 23,13).
Hơn tất cả, Đức Giêsu xác quyết rằng Người không phải
là ma hoặc một hình bóng cổ nhân nào đó trong câu chuyện ’’Đêm tối của Kẻ Chờ Chết’’ khi nói: ’’Nhìn
chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà! Rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh
em thấy Thầy có đây? (Luca 24,38; 29).
Vi thế, thông qua sự sống lại, Chúa chúng ta đã hoàn
toàn biến thể hoặc trở thành một sinh linh Vinh Quang. Vinh Quang có nghĩa là Đức Giêsu đã hoàn toàn
viên mãn, đầy tràn thần tính và vô cùng thánh thiện, nhưng không để mất đi nhân
tính của mình.
Chúng ta tin chắc là cũng sẽ được thông phần Vinh
Quang này. Khi chết, linh hồn chúng ta sẽ
đứng trước nhan thánh Chúa trong ngày phán xét riêng, và lúc đó chúng ta phải
giải toán cuộc đời mình - tốt hoặc xấu, thiếu sót hay đầy đủ. Đoạn Thiên Chúa sẽ xét xử chúng ta theo phẩm
cách từng linh hồn, xứng đáng hưởng nước thiên đàng hay bị sa hỏa ngục hoặc chịu
giam cầm nơi luyện tội.
Ngày tận thế – đó
là thời điểm Chúa chúng ta đến lần thứ hai, sẽ có phán xét chung - linh hồn và thể xác chúng ta cũng sẽ cùng được
sống lại. Lúc bấy giờ, Đức Kitô sẽ biến
hóa cơ thể những kẻ ngay lành nên giống thân xác Vinh Quang của chính Người. Liên quan tới vấn đề này, Thánh Phaolô đã phát
biểu: ’’Có người sẽ nói: kẻ chết trỗi dậy thế nào? Họ lấy thân thể nào
mà trở về? Một câu hỏi có tính cách dại
khờ! Những gì gieo vào lòng đất, phải chết đi rồi mới được sống. Do đó, việc kẻ
chết sống lại cũng vậy. Gieo vào lòng đất thì hư nát, nhưng khi trỗi dậy thì bất
diệt; gieo xuống thì hèn hạ, mà trỗi dậy thì vinh quang; gieo xuống thì yếu đuối,
mà trỗi dậy thì mạnh mẽ; gieo xuống là thân thể có sinh khí, mà trỗi dậy là thân
thể có thần khí’’ (1 Corintô 15,35-36; 42-44).
Thân xác người tín hữu sẽ được biến dạng theo mô thể của
Đức Kitô Phục Sinh. Thần học truyền thống
mô tả những thân xác vinh quang và toàn hảo này mang bản sắc, toàn vẹn và bất tử.
Hơn nữa, các yếu tố kia còn có bốn ’’phẩm
chất siêu việt’’ như: ’’vô cảm’’, hoặc tránh làm điều xấu về
thể lý, thản nhiên trước sự chết, bệnh tật, và đau đớn; ’’trong sạch’’, hoặc không khuyết điểm và biết phóng tỏa cái đẹp
tinh thần rộng rãi ra phiá xa đằng; ’’hoạt bát’’, nhờ đó linh hồn lay chuyển
thể xác, để được tự do vận động; và ’’khôn
ngoan’’, nhờ đó thân xác trở nên hoàn thiện nhờ quyền lực của linh hồn. Sách Giáo Lý của Giáo Hội Công giáo dậy rằng: ’’Sau
phán xét chung, những người công chính sẽ ngự trị muôn đời với Đức Kitô, họ được
tôn vinh cả xác lẫn hồn’’ (số 1042).
Còn những thân xác của các linh hồn bị đày xuống Hỏa
Ngục thì sao? Những thân xác này có bản sắc, tòan vẹn và bất tử, nhưng thiếu bốn
phẩm chất siêu việt. Họ sẽ đón nhận điều
kiện cần thiết để cam chịu hình phạt đời đời nơi Hỏa ngục, nhưng không được thông
phần vinh quang của Chúa như những người ở trong Thiên Đàng.
Tuy nhiên, phải thừa nhận rằng ’’vinh quang’’ này vượt qúa khả năng hiểu biết và trí tưởng tượng của
chúng ta. Chúng ta phải tin chắc chắn điều
mà Đức Kitô đã hứa về sự sống lại của thân xác: ’’vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng người Con, và sẽ
ra khỏi đó: ai đã làm điều lành, thì sẽ sống lại để được sống; ai đã làm điều
dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án’’ (Gioan 5,28-29)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét