Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Thứ Tư Tuần Thánh

Thứ Tư Tuần Thánh
Các bài đọc trích sách: - Isaia 50,4-9a; - Thánh Vịnh 69,8-10.21-22.31+33-34; - Mátthêu 26,14-25

Nhập Lễ: 
Khi nghe tên Giêsu, mọi loài trên trời, dưới đất và trong hỏa ngục phải qùi gối xuống: vì Chúa đã tự hạ mình vâng lời cho đến chết, và chết trên thập giá:  vì thế Đức Giêsu Kitô là Chúa, để Thiên Chúa Cha được vinh quang’’ (Philipphê 2,10.8.11).
Bài Đọc:
 ’’Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ’’ (Isaia 50,4-9a).
Đáp Ca
’’Lạy Chúa Trời, đây giờ phút thi ân, xin đáp lại, vì ơn cả nghĩa dày’’ (Thánh Vịnh 68,14bc).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Muôn lạy Vua Kitô, vì vâng lời Thánh Phụ, Ngài đã chịu dẫn đi đóng đinh vào thập giá, như con chiên hiền lành bị dẫn đi làm thịt’’
Tin Mừng:
’’Con người phải ra đi như Kinh Thánh đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người’’ (Mátthêu 26,14-25).
Ca Hiệp Lễ:
’’Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá cứu chuộc cho nhiều người’’ (Mátthêu 20,23)

*****

Đức Chúa Là Chúa Thượng


                 Hôm nay, khi nghe hoặc đọc đoạn sách Tin Mừng nêu trên, do Mátthêu trình thuật, chúng ta có cảm tưởng như mình đang là nhân chứng của một lời hứa đã  được thực hiện.  Đức Giêsu hứa rằng:  Tin Mừng được loan báo đến bất cứ nơi đâu trong khắp thiên hạ, thì người ta cũng sẽ kể lại việc người phụ nữ đã sử dụng loại dầu thơm rất đắt giá xức cho Đức Giêsu, mà nhớ tới nàng.


Con Người Phải Ra Đi Như Kinh Thánh Đã Chép

Thánh Gioan cũng tường trình về cùng một biến cố, nhưng chỉ nhắc tới phản ứng của Giuđa, trong khi thánh Mátthêu thì nói là tất cả các môn đệ lấy làm bực tức và phàn nàn:  ‘’Sao lại phí như thế?  Dầu đó có thể bán được nhiều tiền mà cho người nghèo’’ (Mátthêu 26,8-9).  Đức Giêsu lên tiếng bênh đỡ người phụ nữ, và Người khẳng định rằng, cô ấy vừa làm cho Người một việc nghĩa, còn kẻ nghèo thì trên trần gian này lúc nào mà chẳng có!
 
Nhiều người cũng thường chỉ trích một số phần tử trai gái trẻ tuổi, thuộc thành phần giáo dân và tu sĩ năng động dấn thân phục vụ Chúa là ‘’phung phí sức khỏe và thời gian’’ , vì họ nghĩ rằng đầu tư vào việc học để trở thành luật sư, bác sĩ, kỹ sư hoặc một chuyên ngành nào đó, hầu có thể phục vụ con người có lẽ tốt hơn!
Người ta kể rằng, một sinh viên trường luật với nhiều hứa hẹn trong tương lai, đã được một công ty đặc trách luật pháp danh tiếng hứa là sẽ thu nhận, sau khi anh tốt nghiệp, nhưng nghe tiếng gọi của Chúa, anh thanh niên kia xin gia nhập đoàn truyền giáo với tư cách là tình nguyện viên.  Bạn hữu nghĩ là anh đã bỏ lỡ một cơ may bằng vàng, còn gia đình thì tỏ ra bực tức và uất ức.

Năm tháng trôi qua, các bạn của anh tiếp tục thành danh, thành tài, đỗ đạt đủ ngành, đủ cấp và mọi người đều có địa vị cao, thuộc tư nhân cũng như công quyền.  Còn nhà truyền giáo thì sau ít năm phục vụ trên cánh đồng truyền giáo nay đã trở về đời sống bình thường, nhưng mang theo một tấm thân khô cằn, nếu không muốn nói là tàn phế.

Nhìn vào đám bạn cùng lứa tuổi tại trường luật ngày xưa, thấy có người lái chiếc xe láng coóng, dáng vẻ thật sự hào hoa phong nhã.  Thấy cuộc đời đãi ngộ các bạn, nhà truyền giáo cảm thấy nghẹn ngào, sửng sốt, tự nhủ:   ‘’Ta đã phung phí đời mình! Đáng ra ta đã là một luật sư thành đạt với rất nhiều của cải, thế mà ta đã chọn lối sống này!’’ 

Nhưng trong giây lát thinh lặng, nhà truyền giáo cảm thấy mình thật sự gẫn gũi và kết hợp với Chúa cách vô cùng thâm sâu như chưa từng xẩy ra bao giờ - Đó chính là ơn Chúa Thánh Thần và ân sủng do lòng thương xót Chúa dành cho anh vậy!  Nhà truyền giáo dâng lời chúc tụng và ngợi khen Chúa, vì trong con mắt Người, anh đã không phung phí thời gian, bằng việc dâng hiến cuộc sống của mình cho Chúa và Vương quốc Người.   


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét