Thứ Tư
Sau Chúa Nhật XVII Thường Niên - Năm
Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Giêrêmia 15,10.16-21; - Thánh Vịnh
59,2-3.4-5a.10-11.17.19;
Mátthêu 13,44-46
Lạy Chúa Là Sức Mạnh Của Con
![]() |
Ngôn Sứ Giêrêmia |
Ơn gọi ngôn sứ của Giêrêmia được tái xác định. Hôm nay, chúng ta có ‘’lời tự thú’’ thứ ba của Giêrêmia, trong đó ngôn sứ mở toang cõi long,
đạo đạt lên Thiên Chúa; và một phần trong các điều Thiên Chúa đáp trả, đã được
ghi trong bài đọc hôm nay.
Giêrêmia trải qua một cuộc khủng hoảng tâm linh,
ngay giữa đoạn đường thi hành tác vụ ngôn sứ, và ông cảm thấy hối tiếc cho bản
thân mình. Biết thế, thay vì tỏ lời an
ủi, Thiên Chúa lại kêu gọi ông cùng hành động với Người, và khuyên ông dẹp bỏ
cái tính cuồng lạc và tự sầu đi. Thiên Chúa kêu gọi Giêrêmia trở lại với một
cuộc đàm đạo mới và tái xác định ơn gọi của mình, nhưng cần giữ lại hầu hết
những mệnh lệnh và các lời tuyên hứa lúc ngôn sứ được kêu gọi thuở ban đầu.
Bằng giọng nói suy nhược mở đầu: ‘’Con vô phúc qúa!’’ Lý do khiến Giêrêmia than phiền là vì,
với vai trò ngôn sứ, ông trở thành một nguyên cớ của xung đột và phân tranh
trong dân chúng. Ông lấy làm tiếc là mẹ
ông đã sinh ra ông, để ông phải đối mặt với những khó khăn trong ơn gọi ngôn sứ
của mình. Ông nhìn thấy rõ: chính mình
là nguồn mạch sự xung khắc và phân hóa ở khắp mọi nơi.
Giêrêmia nói: ‘’Con
chẳng cho ai vay, cũng không mượn của người’’, thế mà, ông cũng liên lụy
tới nỗi phiền muộn này, nên mọi người đều chống đối ông. Như chúng ta biết, mượn tiền và cho mượn tiền
đều có thể là nguyên nhân gây bất hòa, và đi xa hơn nữa là tạo nên sự hành hung
giữa người muợn tiền và người cho mượn tiền.
Giêrêmia phàn nàn Thiên Chúa: ‘’Sao Ngài chậm giận thế?’’ Những
kẻ gây khó khăn cho Giêrêmia, đều thuộc thành phần không trung thành và bất
phục tùng Thiên Chúa, nhưng họ lại được phép đem thứ ấy theo trong mình và ra
đi bằng an. Thế thì đâu là cách Thiên
Chúa bảo vệ lời tuyên sấm của ông?
‘’Xin hãy nhìn
nhận rằng con chịu sỉ nhục chỉ vì Ngài.’’ Giêrêmia nói như vậy, trong
trường hợp Thiên Chúa không quan tâm tới những gì ông đang hứng chịu, và ai là
kẻ thực sự gây nên những chuyện rắc rối.
Thật vô lý, bởi vì Giêrêmia rất trung thành với Thiên Chúa và Lề Luật của
Người. ‘’Gặp được lời Chúa, con đã nuốt vào, lời Ngài làm cho con hoan
hỷ’’ Giêrêmia đã coi lời Chúa và Lời
Chúa như của chính mình; ông đã đồng hóa những thứ kia vào ngay bản thân. Vì ông đã được gọi tên GiaVê, ông đã thuộc về
GiaVê dưới dạng thức đặc biệt.
Ông không bao giờ có những liên hệ với ‘’phường diễu cợt’’, người giầu có và kẻ
kiêu căng. Họ cho rằng họ có quyền thế
hơn lề luật, kể cả của Thiên Chúa. Họ là
những kẻ chế giễu và bác bỏ sứ điệp ông đã mang tới. Dưới sự câu thúc của Thiên Chúa, Giêrêmia ‘’sống khép kín’’, trong chiều hướng,
không bao giờ kết hôn và có rất ít bạn bè, bởi vì ‘’với bàn tay Thiên Chúa’’ đặt trên ông, ông cảm thấy, đó là một
phần ơn gọi của mình. Lý do ông sống cô
đơn như vậy là để không bị khích động, rồi trở thành phẫn nộ do tội lỗi của
Giuđa gây nên. Số phận của ngôn sứ có
thể là sống lẻ loi.
Tại sao, sau đó, Giêrêmia vẫn tiếp tục phải ‘’mang vết trọng thương hết đường cứu
chữa?’’ ‘’Phải chăng, đối với con,
Ngài chỉ là ngọn suối trong ảo mộng, là dòng nước mơ hồ?’’ Đối với Giêrêmia, Thiên Chúa chỉ là một ‘’ngọn suối nhỏ trong ảo mộng’’, cung
cấp ‘’dòng nước mơ hồ’’. Lời nói có vẻ cay nghiệt, Giêrêmia tố cáo
Thiên Chúa là Đấng không thể tin cậy được, bởi vì những sự kiện xảy ra, trái
hẳn với các điều Thiên Chúa tự thuật, là ‘’mạch
nước trường sinh’’ . Trong Giêrêmia
2,13 Giavê nói: ‘’Dân Ta đã bỏ ta, là mạch nước trường sinh’’.
Đoạn Giavê đáp trả lời ‘’tự thú’’ của Giêrêmia.
Thiên Chúa ban lệnh cho Giêrêmia phải sám hối, đồng thời khuyến khích
ông xét lại ơn gọi của mình. Nếu
Giêrêmia muốn về với Chúa, thì Người sẽ hân hoan nhận ông trở lại với sứ vụ của
mình; nhưng cần một điều kiện là ông phải nói ‘’điều cao qúi, thay vì điều hèn hạ’’, đừng giống những lời ông đã
thốt ra. Chỉ như thế ông mới thực sự
xứng đáng là ‘’môi miệng’’ hoặc phát
ngôn nhân của Thiên Chúa. Các ý nghĩ
tiêu cực sẽ trở lại với ông, nhưng ông đừng quay lại với chúng.
Nếu Giêrêmia tuân hành lệnh truyền của Chúa, thì
Chúa bảo đảm là ông sẽ có đủ sức mạnh đương đầu với mọi chống đối. ‘’Ta sẽ
làm cho ngươi nên thành đồng kiên cố chống trả dân này.’’ Nhưng chớ hy vọng là cuộc sống sẽ trở nên
dễ dàng hơn. Trái lại, ‘’chúng sẽ chống lại ngươi, nhưng họ chẳng
làm chi được ngươi’’. Tại sao? ‘’Vì Ta
ở với ngươi để cứu sống và giải thoát ngươi’’ Một cam kết trang trọng được nhấn mạnh: – ‘’sấm ngôn của Đức Chúa’’.
Bách hại và chối bỏ là điều, mà bất cứ ai đóng vai
trò ngôn sứ trong Giáo Hội, đều không thể tránh khỏi. Ngôn sứ là những người được kêu gọi thi hành
các tác vụ theo tập tục trong xã hội hay Giáo Hội. Tác vụ ngôn sứ không đặt trọng tâm qúa nhiều
vào việc nói tới tương lai, nhưng chính là chỉ dẫn cộng đồng đi theo hướng nào,
nên làm gì và không nên làm gì, đồng thời nêu lên kết qủa các hành động của
từng sự kiện có thể xảy ra.
Muốn người nghe dễ thông đạt một đề tài nào, ngôn sứ
cần nói bằng thứ ngôn ngữ trong sáng và thẳng thắn, không vì mục đích làm tăng
uy tín cho mình, hoặc đưa các cá nhân mình không ưa thích ra làm đối tượng để
tấn công hoặc chỉ trích.
Đức Giêsu bảo chúng
ta phải yêu mến vô điều kiện và luôn luôn tha thứ; nhưng đừng bao giờ đòi người
khác phải yêu mến lại mình. Trái lại,
Người nói, ‘’phúc thay những ai vì Tin
Mừng mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa.’’
Có lẽ Giêrêmia
không hoàn toàn hiểu ý Chúa. Ông nghĩ rằng,
nếu trung thành với Chúa, thì ông sẽ được Thiên Chúa che chở, và người đời kính
trọng. Vì thế, ông đã nói với Thiên Chúa
bằng những lời thiếu nền tảng. Đáp lời ông, Thiên Chúa không cho ông biết, là
một ngôn sứ, ông tiếp tục sẽ bị khinh miệt và bị chối từ, nhưng Thiên Chúa sẽ
ban cho ông sức mạnh để hoàn tất sứ vụ được trao phó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét