Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

Chúa Nhật 21 Thường Niên - Năm A

Chúa Nhật 21 Thường Niên  -  Năm A
Các bài đọc trích sách: - Isaia 22,19-23; - Thánh Vịnh 138,1-2b.2c-3.6+8bc; 
- Rôma 11,33-36; - Mátthêu 16,13-20

Lạy Chúa, Con Hết Lòng Cảm Tạ

Anh Là Phêrô..., Thầy Sẽ Trao Cho Anh Chià Khóa Nước Trời

                 Chúng ta đã nghe bài Tin Mừng hôm nay trong ngày lễ kính nhớ hai thánh Tông Đồ Phêrô và Phaolô.  Bài Tin Mừng chia làm hai phần rõ rệt; phần đầu, với lời tuyên xưng Đức Giêsu là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống; phần sau công bố việc Phêrô được chọn làm nền móng xây dựng Giáo Hội của Chúa.

                 Qua bài Tin Mừng hôm nay, thánh Mátthêu nhấn mạnh tới sự tương quan mật thiết giữa đời sống Đức Giêsu và các môn đệ của Người.

                 Bài đọc thứ nhất, trích từ sách ngôn sứ Isaia, thuật lại lời tiên báo chương trình cứu chuộc của Thiên Chúa.  Sau khi Thiên Chúa cất chức tể tướng của Sépna, thì đặt Engiakim lến thế vị. 

Nhưng, qua dòng lịch sử, chúng ta nhận ra rằng, Engiakim chỉ là hình ảnh mà Thiên Chúa muốn mặc khải cho thế gian biết chương trình cứu độ nhân loại của Người, qua công nghiệp của Đức Giêsu và Giáo Hội của Người.

Cùng với các môn đệ, Đức Giêsu đến địa hạt Xêdarê, là để chứng minh Giáo Hội của Chúa sẽ vượt ra khỏi ranh giới nước Israel, và bao gồm cả dân ngoại.

Sau một thời gian rao giảng lưu động và chuyển sang giai đoạn mới, Đức Giêsu hỏi các môn đệ để tìm hiểu dư luận nghĩ Người là ai?

Các môn đệ cho Đức Giêsu biết về những tiếng xì xào khác nhau trên các hè phố:  kẻ nghĩ Đức Giêsu là ông Gioan Tẩy Giả từ cõi chết chỗi dậy; kẻ bảo Người  là ngôn sứ Êlia, đến từ vương quốc Thiên Chúa.  Nhiều người khác lại nói Người là một trong số các ngôn sứ, hoặc Giêrêmia, vị ngôn sứ đã chịu nhiều đau khổ như Đấng Thiên Sai, hiện về.

Cách trả lời của các môn đệ, chứng tỏ mọi người đã thừa nhận uy thế của Đức Giêsu, mặc dù họ chưa biết chắc chắn Người là ai, nhưng họ tin Người là Đấng được Thiên Chúa Cha tuyển chọn, thừa hành một công việc vĩ đại nào đó, vào thời  bấy giờ.

Đoạn Đức Giêsu hỏi thẳng các môn đệ xem họ nghĩ Người là ai?  Đây là cách Người muốn biết thái độ của họ ra sao, và Người muốn họ phải trả lời, bởi vì họ đã thấy những việc Người làm, và nghe tất cả những gì người nói, kể cả các dụ ngôn.  Bây giờ đến lượt các môn đệ phát biểu cảm tưởng.

Thế là Phêrô ‘’lên tiếng’’ thay cho các môn đệ đoàn.  Phêrô gọi Đức Giêsu là ‘’Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống’’ (Mátthêu 16,16).  Phêrô đồng hóa Đức Giêsu là Đấng Messia – theo ngôn ngữ Do Thái, Messia nghĩa là ‘’Đấng đã được xức dầu’’, tương đương với chữ Christos, nghĩa là Đức Kitô, trong tữ ngữ Hy Lạp.

Như thế, Đức Giêsu không chỉ là một ngôn sứ mà thôi, Người còn là Đấng mà Dân Thiên Chúa đã ước mong và trông đợi từ lâu.  Đức Giêsu xác nhận rằng lời tuyên xưng của Phêrô thực sự đã được Thiên Chúa Cha mặc khải cho biết. Đó chính là cách Phêrô tuyên xưng đức tin của mình, và lời tuyên xưng của Phêrô đã trở thành niềm tin, mà Thiên Chúa ban cho Giáo Hội. Nói đúng hơn, Giáo Hội được xây trên tảng đá đức tin của Phêrô.

Qua câu nói có vẻ tuyên dương ấy, chúng ta không chỉ nghĩ tới thái độ thân yêu của người bạn Phêrô dành cho người bạn Giêsu, nhưng chúng ta còn nhận thấy Phêrô nhìn thấy ở nơi Đức Giêsu một con người tốt lành và thánh thiện.  Nhìn nhận Đức Giêsu là con người tốt lành và thánh thiện là điều mà Phêro được Thiên Chúa Cha mặc khải cho biết.

Muốn tuyên xưng Đức Giêsu là Con Thiên Chúa hằng sống, thì ít nhất Phêrô cũng phải có sẵn trong tâm tư vài ba ý niệm về Thiên Chúa hằng sống; bởi vì, Đức Giêsu tương đồng với hình ảnh Đấng được xức dầu của Thiên Chúa, mà Kinh Thánh Cựu Ước đã mô tả rất đầy đủ.

Chỉ nhờ ơn phù trợ của Thiên Chúa, Phêrô mới có thê# biểu lộ niềm tin của mình cách mạnh mẽ và vững chắc như thế được.  Với sức lực và khả năng riêng, con người không thể nào biết Thiên Chúa.  Con người chỉ có thể biết Thiên Chúa, là vì chính Thiên Chúa tự tỏ mình ra mà thôi.

Do đó, việc Phêrô tuyên xưng Đức Giêsu là Con Thiên Chúa là do chính Thiên Chúa tự mặc khải vậy.  Đó là điều giúp chúng ta có thể cân đo đức tin của mình trong cuộc sống hằng ngày.  Chúng ta dành nhiều thì giờ để đọc kinh, cầu nguyện và học hỏi lời Chúa, nhưng chỉ nhờ ơn mặc khải của Chúa, chúng ta mới có thể thự sự hiểu biết Người.

Khi chịu phép Rửa tội, chúng ta lãnh nhận Chúa Thánh Thần, Đấng hứa là sẽ dẫn đưa chúng ta vào vùng Ánh Sáng sự thật.  Vậy bổn phận của chúng ta là hãy để Chúa Thánh Thần dìu dắt chúng ta trên bước đường lữ hành trần gian.

‘’Lạy Thiên Chúa Cha, Chúa đã mặc khải cho Phêrô biết Con Yêu Dấu của Cha.  Xin Cha mở tâm trí con, để con có thể tuyên xưng Đức Giêsu là Chúa mọi tạo vật, và xin Chúa thống trị lòng trí con.  Amen.’’  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét