Thứ
Hai Sau Chúa Nhật 20 Thường Niên - Năm
Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Êdêkien 24,15-24; - Đệ
Nhị Luật 32,18-19.20-21; - Mátthêu 19,16-22
Thiên Chúa Là Núi Đá Sinh Ra
Ngươi
Babylon xâm chiếm thành Giêrusalem vào năm 605 trước Công
Nguyên, làm cho thành này mất nhiều kho
báu và các qúi vật khác, nhưng tình hình chung được kể là khá an toàn.
Sau toan tính nổi
loạn của vua Do Thái Giêhoiakim vào năm 597 trước Công Nguyên, thành Giêrusalem
lại bị qui phục lần thứ hai, và 10.000 người Do Thái đã bị tước đoạt quyền công
dân, kể cả Êdêkien, và được đưa đến chốn lưu đầy (Êdêkien 12,1-8).
Thành phần bị đem đi lưu đầy tiếp tục lên đường,
thiểu số còn lại tại Giêrusalem thì bắt đầu thờ phượng tà thần của quân xâm
lược và các nước lân bang. Giữa tình
trạng hỗn loạn như thế, dân vẫn nuôi một hy vọng là trở về đất hứa và khôi phục
Giêrusalem, mặc dù sấm ngôn của Êdêkien cho biết, việc họ thờ phượng ngẫu tượng
và phạm tội dâm ô, khiến Thiên Chúa tức giận.
Sự tức giận đó được thể hiện dưới hình thức hiện nay Babylon lại đem
quân tiến chiếm Giuđa, và cuối cùng phá hủy hoàn toàn cả thành phố lẫn đền thờ.
Trong lúc hoài nghi, đồng bào sống trong cảnh lưu
đầy với Êdêkien, cảm thấy có điều gì bí ẩn xảy ra, là người vợ yêu qúi của ngôn
sứ thình lình bị chết. Để tuân giữ tập
tục Do Thái, họ chờ mong ngôn sứ hãy đội khăn, rắc tro lên đầu và che phần dưới
mặt lại. Ngôn sứ nên đi chân không và
mặc quần áo rách rưới, đồng thời thốt lên lời than vãn và chỉ ăn các loại thực
phẩm qui định cho những người đang ở trong hoàn cảnh tang chế. Nhưng bài học giúp họ cần ghi nhớ là, họ
không nên than van về những gì đã mất vì niềm hy vọng hão huyền, như trong
trường hợp người thân yêu của Êdêkien bị chết.
Nếu chúng ta cho rằng các biến cố đã xảy ra kia, như
là một việc làm tàn nhẫn của Thiên Chúa, thì thật là một điều hết sức sai lầm.
Thiên Chúa hành động mọi sự chỉ vì yêu thương chúng ta. Thà rằng ban sự chết đời đời cho những kẻ
thân yêu do mình tuyển chọn, còn hơn là cho phép họ thờ phượng ngẫu tượng - thờ
phượng ngẫu tượng hoặc tà thần là điều cấm kỵ đầu tiên trong mười giới răn. Sai
đường lạc lối là tự rơi mình vào vòng nguy hiểm, và việc quay trở về là điều vô
cùng cấp thiết.
Chúng ta có thể không ngại ngùng, nếu đánh giá người
Do Thái là dại khờ, hoặc cứng đầu, ương ngạnh, nhưng trước khi phán đoán, chúng
ta nên xét lại xem, chúng ta có bị chi phối bởi quan điểm trần thế hoặc chúng ta có cần tìm kiếm sự hướng dẫn
của Chúa Thánh Thần và trong vinh quang Thiên Chúa không!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét