Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 31 Thường Niên - Năm Chẵn

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 31 Thường Niên  -  Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Philipphê 3,3-8a; - Thánh Vịnh 105,1-3.4-5.6-7; - Luca 15,1-10


Hãy Tự Hào Vì Danh Thánh Chúa

Vì Đức Kitô, Tôi Cho Là Thiệt Thòi

                 Vào khoảng cuối Đệ Nhị Thế Chiến, trong bài giảng thuyết trước một nhóm sinh viên tại Luân Đôn, C.S. Lewis cho họ biết nguy cơ liên quan tới việc tìm cách trở thành phần tử ‘’Vòng Đai Nội Vi - The Inner Ring’’ - tức là tự coi mình thuộc thành phần riêng lẻ, bằng lối sống đặc biệt, độc quyền cư xử với nhau, không muốn người khác xen lấn, tham dự vào. 

Qua phong cách hùng biện, ông giải thích:  niềm vui và hạnh phúc của con người không phải là tìm kiếm cuộc sống khác biệt, đóng kín và chuyên đoán, nhưng chính là sự giao thoa và liên kết với mọi người. 

Tuy nhiên, lời nhắn bảo kia chưa hẳn đã hoàn toàn hợp lý và dễ đón nhận, bởi vì trong thâm tâm, và theo bản ngã tự nhiên, mỗi cá nhân đều muốn tìm kiếm sự thoải mái riêng và bảo vệ quyền lợi tối thượng của mình (dù chẳng ra gì) – nghiã là coi tất cả mọi người khác là xa lạ, nằm ngoài phạm vi phe nhóm mình. Thánh Phaolô nhấn mạnh tới một điểm tương tự, trong đoạn Kinh Thánh hôm nay.

Đối với một người Do Thái, cắt bì là một giao ước thuộc thể lý, và là một dấu chỉ hữu hình của giao ước ấy.  Trên thực tế, cắt bì đã được thể hiện từ thời thượng cổ, và trải dài qua nhiều thời đại khác nhau; nhưng vì người Do Thái tự cho mình là con cái Abraham, nên điều này mang một ý nghĩa quan trọng đặc biệt. 

Tuy nhiên, điều này còn có một giá trị sâu thẳm hơn, nhưng dường như  vô hình.  Ngôn sứ Giêrêmia nói về phép ‘’cắt bì nơi con tim’’ - tức là gạt bỏ mọi bất xứng ẩn chứa trong mỗi con người, có thể làm cản trở ước muốn mà chúng ta đã cam kết với Thiên Chúa. 

Phaolô giảng dậy cùng một lý tưởng rằng: dấu chỉ bên ngoài ít ý nghĩa hơn ước muốn nội tại rất nhiều, nghĩa là ơn cứu rỗi của chúng ta tùy thuộc vào niềm tin nơi Đức Kitô.  Một người sùng đạo Do Thái như Phaolô mà muốn thay đổi nhanh chóng não trạng của mình, là một sự kiện cực kỳ khó khăn.  Vậy mà trái tim Phaolô đã thay đổi hoàn toàn, đến nỗi ông coi tất cả những gì ông có chỉ là rác rưởi.

Phaolô qủa quyết rằng:  Thiên Chúa nhìn thấy mọi sự trong tâm hồn mỗi người, mà không cần chúng ta phải tỏ lộ.  Phaolô nhận thấy mình là kẻ hèn hạ nhất trong số những anh em khác, nhưng thật sự vui mừng vì được biết Đức Giêsu.


Thật đáng buồn là chúng ta thường sống một cuộc đời với những vội vàng xung quanh, cố gắng hoàn thành những việc, mà đáng lẽ ra chúng ta nên dành thời gian và sức lực để kết hợp với Đấng Cứu Chuộc chúng ta.  John Wesley, nhà sáng lập giáo phái Methodist Anh Quốc, có lần nói:  ‘’Tôi có qúa nhiều việc làm, buộc tôi phải dùng một số thì giờ để cầu nguyện, trước khi tôi có thể thực hiện những việc đó.’’

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét