Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 12 Thường Niên - Năm Lẻ & Năm Chẵn

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 12 Thường Niên -
Năm Lẻ & Năm Chẵn  -  Tin Mừng:  Mátthêu 7,6.12-14

 

 
                 Đời sống con người có rất nhiều lựa chọn.  Mỗi ngày chúng ta lựa chọn cho mình hằng chục thứ khác nhau; tựu trung, tất cả đều nằm trong ba loại chính:  Thứ nhất thuộc lãnh vực thực dụng, thứ hai thuộc lãnh vực luân lý đạo đức, thứ ba thuộc lãnh vực tâm linh.

                 Lãnh vực thực dụng gồm thức ăn, nước uống, quần áo, giày dép vân…vân là vấn đề bình thường.  Luân lý đạo đức là lãnh vực khá gay go.  Luân lý đạo đức là khuôn thước để trắc nghiệm bản ngã của một người - quyết tâm xa tránh dịp tội hoặc ưa thích lỗi phạm; hết lòng chống cự các cám dỗ hay sẵn sàng qui phục.  Lãnh vực tâm linh đem đến cho chúng ta rất nhiều thách đố; sự kiện này thúc giục chúng ta năng cầu nguyện hay buông xuôi; lương tâm biết rung động trước lời Thiên Chúa kêu gọi, để quay về với Người hoặc lãnh đạm thờ ơ.

                 Năng khiếu lựa chọn giữa điều lành và sự dữ, lẽ phải và điều xấu, là một hành động tối quan trọng trong đời sống con người.  Nhà thần học Origen viết:  ’’Năng khiếu chọn lựa giữa điều lành và sự dữ là một ơn đặc biệt.’’  Thiên Chúa ban cho mỗi người một ơn riêng, hầu lựa chọn những điều có thể quyết định cho số phận đời đời của mình.

                 Nhiều lựa chọn xem ra không mấy quan trọng, trái lại một số lựa chọn khác lại rất cần thiết.  Những lựa chọn cần thiết tác dụng trực tiếp tới nền tảng sự sống chúng ta, chẳng hạn như chúng ta lựa chọn ơn gọi nào để có thể dễ dàng tìm gặp Chúa, và rồi quyết chí đi theo hay bỏ Người dọc đường; hoặc chúng ta sẽ bước theo lối nào để tiến tới sự công chính, hay chúng ta chỉ dựa vào đám đông ba phải, xu thời?

                 Bài tin Mừng hôm nay giới thiệu cho chúng ta một sự lựa chọn cần thiết trong cuộc sống, và có thể là sự lựa chọn căn bản và quan trọng nhất so với tất cả các lựa chọn khác; đó là lựa chọn giữa sự sống và sự chết, hay nói đúng hơn là chúng ta chấp nhận sống cho Chúa hay sống cho cá nhân mình.

                 Chúng ta thường không muốn nghe lối phát biểu mạnh mẽ và thẳng thắn, mà chỉ muốn núp sau bóng mờ sự thật.  Chúng ta muốn hưởng cảnh tuyệt hảo ở cả hai thế giới, phần nho nhỏ thuộc vương quốc Thiên Chúa, còn phần lớn hơn thuộc về thế gian!

                 Tầm nhìn của Đức Giêsu thì rõ ràng, cương quyết và thâm sâu.  Người dạy rằng đời sống chúng ta gồm hai lối đi.  Một lối hẹp, dẫn tời sự sống; còn lối kia rộng, dẫn tới tiêu diệt.  Chúng ta chọn lối đi nào là tùy quyết định của mỗi người.

                 Giáo lý của Đức Giêsu thì minh bạch:  Muốn tiến tới sự sống đời đời, chúng ta cần đi qua cửa hẹp.  Nhưng, cửa hẹp là gì?  Chính Đức Giêsu đã giúp chúng ta có thể trả lời được câu hỏi kia, khi Người tự xưng mình là Cửa (Gioan 10,7).  Qua Người, chúng ta có thể mạnh dạn bước vào xa lộ thánh thiện, nhưng cần can đảm lắm, chúng ta mới có thể băng qua cửa hẹp được.

                 Một văn tập về tín ngưỡng và lễ nghi phát hành vào khoảng năm 50-70 tại Giáo Hội Antiôkia, gọi là di huấn của mười hai Tông Đồ, với lời văn thanh nhã, mô tả sự khôn ngoan mà chúng ta nhận được, dành cho thế kỷ thứ 21 như sau:  ’’Có hai lối, một lối đi vào sự Chết và một lối đi vào sự Sống. Hai lối đi hoàn toàn khác hẳn nhau.  Lối đi vào sự Sống:  thứ nhất là yêu mến Thiên Chúa, vì Người đã tạo dựng chúng ta; thứ hai là yêu mến tha nhân như chính mình, nghĩa là đừng làm điều gì cho người khác điều mình không muốn người khác làm cho mình.  Amen.’’

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét