Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 15 Thường Niên - N ăm Lẻ & Năm Chẵn

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 15 Thường Niên  - 
Năm Lẻ & Năm Chẵn - Tin Mừng:  - Mátthêu 11,28-30

  

                 Những lời Đức Giêsu nói với chúng ta trong toàn bộ sách Tin Mừng đều rất mực êm ái và dịu hiền, bầy tỏ lòng yêu thương mỗi người và mọi người.  Sự nghỉ ngơi và bồi dưỡng mà Đức Giêsu ban cho chúng ta bao gồm sự bình an và hoan lạc nội tâm, quan trọng và quí giá hơn mọi hình thức có sẵn tại thế gian này.  Đó là sự bình an đích thực mà chỉ Đức Kitô mới có thể ban cho chúng ta được mà thôi: ’’Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy’’ (Gioan 14,27).  

                 Đó là một sự thật sao? Câu hỏi được đặt ra là vì, rất nhiều áp lực, xung đột và chiến tranh diễn ra khắp mọi nơi, từ làng xóm đến quốc gia và thế giới, gây nên biết bao đau khổ và bất hạnh!  Vậy Đức Giêsu có thể giúp chúng ta thoát khỏi mọi hiểm nguy nêu trên được chăng?  Còn các vấn nạn khác như nghiện ngập, bệnh tật, tang chế, tội lỗi và đói nghèo vật chất thì sao? 

Lời Đức Giêsu hứa với chúng ta liệu có trở thành vô nghĩa và hão huyền không, nếu các sự kiện nêu trên vẫn chưa chấm dứt trên cõi đời này.  Chúng ta có tin là Đức Giêsu có thể thực hiện những điều đã hứa với chúng ta không?  Và chúng ta có thực sự hiểu cụm từ ’’nghỉ ngơi và bồi dưỡng’’ tại trần gian, đã được Đức Giêsu đề cập tới chăng?  

                 Đức Giêsu không chỉ nói với chúng ta bằng những lời xuông, nhưng qua các chứng cớ hiển nhiên và bảo đảm.  Người phá bỏ mọi nghi ngờ và hiểu biết sai lệch nơi chúng ta, như Người đã ứng xử cách nhẹ nhàng với Tôma:  ’’Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy; đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy…’’ (Gioan 20,27).

                 Trong suốt cuộc sống, và nhất là trên thập giá, Đức Giêsu đã tự hiến thân mình chịu khổ nhục và chịu chết vì chúng ta.   Nhờ đã ’’trải qua thử thách và đau khổ, nên Người có thể cứu giúp những ai bị thử thách.’’ (Do Thái 2,18), bằng đức tin và tình yêu mà Thiên Chúa đã thông ban cho Người. 

                 Qua các biến cố đã xảy ra nơi các tạo vật, chúng ta biết được tình yêu Chúa Cha dành cho Đức Giêsu, và nhờ đó, chúng ta hiểu rõ Chúa Cha yêu thương chúng ta thế nào.  Biết như vậy thì mọi sự sẽ thay đổi: nghĩa là chúng ta không sống trong lẻ loi. Người biết rõ chúng ta đang làm gì và sống ra sao:  ’’Lạy Chúa, ước vọng của con, Chúa đều thấu tỏ, tiếng con than thở, làm sao Chúa chẳng tường.’’ (Thánh Vịnh 38,10).  Chúa sẽ ban cho chúng ta các ơn cần thiết để chúng ta đối ứng với mọi trắc trở ở đời này.   

                 Đặt niềm tin vào tình yêu Thiên Chúa nhiều hay ít, to hoặc nhỏ, là tùy thuộc nơi chúng ta dành cho nhau như thế nào.  Đức Giêsu đã dùng nhiều thì giờ trong việc cầu nguyện, và chính vì thế mà Người đã có được sức mạnh để tiếp tục sứ vụ của mình.  Người cũng muốn chúng ta cùng trải nghiệm ân sủng ấy.   

                 Trong cầu nguyện, Thần Linh Chúa được sai đến để giúp tâm hồn chúng ta hiểu biết tình yêu Chúa Cha, mỗi ngày một hơn.  Nhờ cầu nguyện, tâm trí chúng ta được xúi động trong việc từ bỏ tội lỗi, và tìm thấy sự sáng nơi ách của Chúa. 
 
                 ’’Chỉ trong Thiên Chúa mà thôi, này hồn tôi hãy nghỉ ngơi yên hàn…  Hỡi dân ta, hãy tin tưởng vào Người luôn mãi, trước mặt Người, hãy thổ lộ tâm can; Thiên Chúa là nơi ta ẩn náu.’’ (Thánh Vịnh 62,6.9).  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét