Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 19 Thường Niên
- Năm Lẻ & Năm Chẵn - Tin Mừng: - Mátthêu
19,13-15
‘’Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng
ngăn cấm chúng, vì Nước Trời thuộc về những ai giống như chúng.’’ (Mátthêu 19,14).
Những lời trên dẫn
chúng ta vào ngay trung tâm Nước Trời. Đức
Giêsu khẳng định rằng, Nước Trời không thuộc trần thế, cảnh nhiễu nhương, ngờ vực
hay khôn ngoan, nhưng thuộc về trẻ em. Các
môn đệ vô cùng kinh ngạc về thái độ Đức Giêsu tỏ ra tôn trọng trẻ em.
Trẻ em thế kỷ thứ
nhất tại Palestine bị đối xử rất tồi tệ - không có một chút quyền hành gì. Đức Giêsu khiển trách thái độ ấy và công khai
tuyên bố: Nước Trời thuộc về trẻ em, và
chúng ta đừng ngăn cấm chúng không được đón nhận hoặc đi vào nơi ấy.
Điều gì khiến Đức
Giêsu đặt trong trọng tâm vào lối sống của trẻ em? Đó là tính phụ thuộc. Trẻ em cần sự trợ giúp của người khác – trên
tất cả, trẻ em cần đến cha mẹ chúng. Tính
phụ thuộc của trẻ em làm chúng dễ bị thiệt thòi và thiếu thốn. Để trở nên con cái Thiên Chúa, chúng ta cũng
phải học cách biến mình thành những kẻ bị thiệt thòi, thiếu thốn và phụ thuộc.
Đúng hơn, hầu hết
chúng ta đều muốn lội ngược giòng nước.
Một phần bản tính tự nhiên của con người là rất trân trọng tính độc lập,
và xã hội chúng ta đang sống thúc giục mọi người nên tự lập, không phụ thuộc vào
ai. Chúng ta đánh giá tính độc lập khá
cao và suốt cuộc sống con người là cố gắng bảo vệ đặc tính ấy. Độc lập được kể là rất cần thiết nơi một số lãnh
vực trong cuộc sống. Tuy nhiên, một lãnh
vực khác thì không như vậy!
Thực vậy, lãnh vực
khác ấy có một cản lực đáng kể. Lãnh vực
khác ấy, tất nhiên, là đời sống tâm linh của chúng ta. Chỉ có thể đón nhận và tiến vào Nước Trời, nếu
chúng nên giống trẻ em. Nên giống trẻ
em, tức ta chúng ta phụ thuộc vào Thiên Chúa trong mọi sự.
Thiên Chúa cấp dưỡng,
nuôi nấng chúng ta thành những con người khôn lớn, đồng thời chăm sóc và hướng
dẫn chúng ta.
Tinh thần người
Kitô hữu lớn mạnh, là do mức độ chúng ta phụ thuộc vào Thiên Chúa nhiều. Nói cách khác, đức tin của chúng ta càng đơn
sơ và càng giống như trẻ em, chúng ta càng trưởng thành hơn.
Đức tin của chúng
ta trở nên giống như trẻ em không có nghĩa là chúng ta ngu ngốc và non dại. Nhưng thực tế lại khác. Nhân vật mẫu mực của chúng ta giống như trẻ
em chính là Đức Giêsu. Người sống trong
tình trạng phụ thuộc vào Thiên Chúa Cha.
Người sống để làm đẹp lòng Thiên Chúa Cha, và Người biết mọi sự Người có
đều đến từ Thiên Chúa Cha.
Đời sống của Đức
Giêsu hoàn toàn và đặt trọn vẹn niềm tin tưởng cũng như phụ thuộc nơi Cha Trên
Trời. Chúng ta cũng được mời gọi để sống
như vậy. Là con cái Thiên Chúa, chúng ta
được mời gọi sống khiêm tốn và vâng phục, tin tưởng vào tình yêu Thiên Chúa Cha
ban cho chúng ta. Trong niềm tin ấy chúng
ta có thể tìm được tự do đích thực.
‘’Lạy Chúa, những gì con có, những gì là của con, đều
đến từ Chúa. Xin Chúa dạy con biết Chúa
yêu thương con, săn sóc theo từng giai đoạn trong cuộc sống con. Con hết lòng tin tưởng vào Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét