Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 22
Thường Niên
- Năm Lẻ
& Năm Chẵn * Tin Mừng: - Luca 5,33-39
Những người pharisêu nhận thấy
Đức Giêsu thật sự khó hiểu. Dáng vẻ của
Người là một nhân vật thánh thiện, tốt lành, và họ thừa nhận giáo lý đạo đức của
Người, tuy nhiên cách cư xử của Người dường như không thích hợp với xã hội đương
thời, nên họ coi Người ngang hàng với hạng
thu thuế và kẻ tội lỗi, thành phần mà dân Do Thái ruồng bỏ, loại trừ.
Đức Giêsu bác bỏ những thói
quen cầu nguyện và ăn chay vẫn được các môn đệ ông Gioan Tẩy Giả tôn trọng. Ăn chay là vấn đề quan trọng trong Do Thái giáo: một số lễ hội gắn liền với ăn chay, và nhiều
người pharisêu ăn chay mỗi tuần hai lần.
Trả lời câu hỏi của người pharisêu tại sao các môn đệ của Người không ăn
chay, Đức Giêsu không lên án việc ăn chay; Người cho biết chưa phải là lúc ăn
chay bao lâu Người còn ở trần gian.
Người tự ví mình như một chàng
rể, biểu tượng tình yêu Người dành cho nhân loại, đồng thời Người cũng tự coi mình
là nhân vật mở đầu mối quan hệ giữa Thiên Chúa và loài người. Không ai ăn chay tại một đám cưới, và sự có mặt
của Đức Giêsu trên trần thế là điều khiến chúng ta phải ăn mừng, vì đó là khởi điểm
của việc cứu rỗi nhân loại.
Ngày nay, Đức Giêsu không còn ở
trên mặt đất này nữa, nhưng chúng ta có thể cảm nhận sự hiện diện của Người
trong tâm trí mỗi cá nhân, qua tác động của Thánh Thần. Chúng ta thật sự vui mừng vì Người đã chiến
thắng tội lỗi và sự chết, cũng như có thể tự biết Người; đồng lúc chúng ta còn
khát khao mong đợi Nước Thiên Chúa hoàn toàn đến, khi sự dữ cuối cùng khuất dạng
và chúng ta sẽ được hưởng hạnh phúc muôn đời với Người.
Ăn chay là dấu chỉ: chúng ta sám hối, nhưng còn là dấu chỉ chúng
ta thực tâm than van, và mong tâm trí mình luôn hướng tới Thiên quốc, hầu chúng
ta không cảm thấy trống vắng, cô đơn.
’’Do đó, chúng
ta rên siết là vì những ước mong được thấy ngôi nhà thiên quốc của chúng ta phủ
lên chiếc lều kia, miễn là chúng ta có mặc áo, chứ không phải trần truồng; thật
thế, bao lâu còn ở trong chiếc lều này, chúng ta rên siết, khổ tâm vì không muốn
cởi bỏ cái này, nhưng lại muốn trùm thêm lên mình cái kia, để cho cái phải chết
tiêu tan trong sự sống.’’ (2 Côrintô 5,2-4).
Trong khi chờ đợi được trở thành những thực khách hân
hoan đến dự tiệc cưới của Chúa chúng ta, thì việc ăn chay và cầu nguyện là điều
phải lẽ.
’’Lạy Chúa Giêsu, Chúa là chú rể, Đấng yêu thương chúng
con vô cùng, và đã hiến mạng sống vì chúng con.
Xin Chúa tuôn đổ niềm vui của Chúa trong chúng con, giúp chúng con vững
lòng chờ đợi ngày Chúa lau sạch nước mắt
trên vành mi chúng con.’’
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét