Thứ
Hai Sau Chúa Nhật 27 Thường Niên
Năm Lẻ
& Năm Chẵn * Tin Mừng: - Luca 10,25-37
Dụ ngôn người Samari tốt lành đã từng thu hút nhiều
cuộc diễn giải suốt nhiều thế kỷ, kể từ khi Đức Giêsu bắt đầu thi hành sứ vụ của
mình. Thánh Augustinô đã dùng thể cách
biểu tượng để giải thích dụ ngôn này.
Ngài thấy một người đàn ông, con cháu Adong sau khi
sa ngã, đã làm một cuộc hành trình từ thành thánh Giêrusalem xuống Giêrikhô, chính
là hình ảnh của ánh trăng chiếu soi rực rỡ, rồi yếu dần và tắt đi. Những tên trộm cướp tấn công người đàn ông chính
là ma qủi Satan và các thiên thần sa ngã; tất cả đã cố gắng thuyết phục người đàn
ông phạm tội, hầu làm cho ông mất đi sự sống bất diệt của mình.
Người đàn ông bị đánh đòn nhừ tử, nửa sống nửa chết,
trong khi ông có thể nhận biết Thiên Chúa, nhưng lại chẳng làm được gì để giúp
mình đến với Chúa, Thầy tư tế và thầy Lêvi
trông thấy ông bị nạn, nhưng bỏ đi, họ là hiện thân của nhóm luật sĩ và các ngôn
sứ trong Kinh Thánh Tân Ước, không thể giúp người đàn ông đón nhận ơn cứu độ.
Chữ ‘’Samari’’
có nghĩa là ‘’ đấng hộ mệnh’’, tiêu biểu cho Đức
Kitô, phương tiện duy nhất để cứu chuộc nhân loại. Quán trọ, nơi du khách nghỉ ngơi bồi dưỡng
sau chuyến hành hương trở về, là Giáo Hội.
Khi nhìn vào bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy rõ
một câu hỏi: ‘’ai là người thân cận của
tôi? Người thông luật tin rằng chẳng có ai được kể là người thân cận của mình. Người Do Thái cảm thấy bị xúc phạm khi nghe dụ
ngôn này,
Trên một vài lãnh vực nào đó, họ có thể hiểu (nếu không
muốn nói là họ dung thứ) hành vi của thầy tư tế và thầy Lêvi, vì đã tránh né không
tiếp cận với một cái xác dường như đã chết.
Thế nhưng, tại sao một người không thuộc thành phần
dân Do Thái, tức là một người Samari đáng khinh ghét lại có thể được nhìn nhận
như một người thân cận? Thiệt hại thay
cho thầy thông luật, một người uy thế trong đạo, mà không có thể giúp mình trở
thành một nhân vật anh hùng hơn kẻ khác qua nhận xét của chính mình: ‘’chính
là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy’’ (Luca 10,37).
Sứ điệp tuyệt vời này không chỉ là một bài học qúi báu
về lòng thương xót đối với người nghèo túng và khổ đau, về sự kiện mà tất cả mọi
người, các thính giả ngay thời Đức Giêsu và cả chúng ta nữa, phải tuân hành để
có được sự sống bất diệt.
Giới luật tình yêu thật hoàn hảo: đó là chúng ta phải yêu thương và phục vụ cả
những kẻ coi như thù địch của mình nữa. Tình yêu đối với Thiên Chúa và tình yêu
đối với tha nhân thì bất khả phân (1 Gioan 4,20-21).
Mặc dù ca ngợi sự khôn ngoan của giới luật, nhưng hầu
hết chúng ta thường nhận thấy không dễ trong việc thực hành. Đôi khi chúng ta cảm thấy khó có thể yêu thương
ngay cả những người đang sống gần gũi với mình nhất, huống chi là yêu thương kẻ
xa lạ; còn những người mà chúng ta coi là thù địch thì lại càng khó khăn hơn. Với khả năng và sức lực riêng, chúng ta không
thể thực hiện được giới luật kia, vì thế, cần ơn trợ giúp của Chúa Thánh Thần,
hầu chúng ta có thể vượt khỏi những nhược điểm và yếu đuối của mình.
‘’Lạy
Chúa Giêsu, con muốn tuân hành giới luật yêu thương của Chúa. Nhờ quyền năng Chúa Thánh Thần, xin Chúa giúp
con biết chiêm ngưỡng và yêu mến Chúa trong mọi nguời mà con gặp gỡ hôm nay.’’
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét