Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật I Mùa Vọng

Các bài đọc trích sách: - Isaia 30,19-21.23-26; - Thánh Vịnh 147,1-6; - Mátthêu 9,35-10,1.6-8

 
Hạnh Phúc Thay Kẻ Đợi Chờ Chúa

 
     Các cặp vợ chồng mới có con lần đầu tiên, khi cùng với trẻ sơ sinh từ bệnh viện trở về nhà, thường mang theo sự vui mừng pha trộn nỗi lo âu.  Nếu là những người có nếp sống trưởng thành, tin tưởng và chuẩn bị chu đáo thì họ cảm thấy an tâm hơn.  Tuy nhiên, họ vẫn không biết những gì bất ngờ sẽ xẩy ra sau này; nhưng một điều duy nhất chắc chắn họ phải làm là quan tâm và săn sóc trẻ thơ cách thật chu đáo.  Điều dễ nhận thấy nhất là khi trẻ thơ kêu khóc, họ phải để ý tới ngay.  Tiếng kêu khóc của trẻ thơ thường gây phiền nhiễu cho gia đình nhất, nhưng không người cha, bà mẹ nào có thể nỡ tâm làm ngơ. 

     Nhiều người khẳng định rằng họ không hiểu rõ lý do nào lại như thế, cho mãi đến khi họ thực sự trở thành cha mẹ, họ mới cảm nhận rõ được tình yêu thương sâu đậm của cha mẹ đã dành cho mình.  Tục ngữ Việt Nam có câu: ‘’Nuôi con mới biết lòng cha mẹ.’’  Họ quên sao được, khi thấy những người đã từng trải qua cùng một hoàn cảnh tương tự.

     Suy nghĩ thêm, họ hiểu, Tình Chúa đối với họ còn sâu xa, đậm đà, thắm thiết gấp vạn ngàn lần.  Chúa yêu thương họ như người cha luôn mong muốn cho con cái được những điều tốt lành nhất.  Nhưng, vì yêu thương, người cha có thể trở thành đau khổ, khi thấy con cái cứng đầu, ương ngạnh.  Tình yêu của người cha càng mạnh và khi bị xúc phạm và phản bội thì đau khổ càng nhiều. 

     Từ đó, họ có thể hiểu, tình yêu Thiên Chúa thì không giới hạn, luôn luôn chỉ muốn trao ban.  Thiên Chúa muốn dùng người cha trần thế để giúp tất cả mọi người chúng ta hiểu rõ hơn tình yêu của Cha trên Trời.  Nhờ ánh sáng thần linh soi dẫn, chúng ta có thể hiểu được lòng yêu thương của Thiên Chúa Cha, khi Người nghe lời chúng ta kêu xin. 

     Dù chúng ta cảm nhận được sự đáp trả của Người Cha hay không, thì Người Cha ấy cũng không bao giờ làm ngơ trước lời van xin thảm thiết của những người con yêu dấu.  Khi giảng dậy, Đức Giêsu giải thích:  ‘’Chỉ là cha mẹ trần gian, mà chẳng bao giờ họ cho đứa con hòn đá, trong khi nó xin cái bánh, huống chi Thiên Chúa Cha là Đấnt ngự trên trời, lại không ban những của tốt lành cho những kẻ xin Người.’’ (Mátthêu 7,9-11).    

     Khi con cái ở tuổi niên thiếu, cha mẹ chăm sóc và bảo vệ đời sống của chúng, để khỏi rơi vào cạm bẫy hiểm nguy xã hội; đến khi trưởng thành, chúng dấy loạn, chống đối, muốn được tự do bay nhẩy và đòi quyền tự quyết. Trong những trường hợp như thế, cha mẹ nên nhắn bảo kỹ càng, nhưng hãy cho chúng tự đảm nhận quyết định sai lầm ấy; hậu qủa ra sao đều là bài học kinh nghiệm, đáng giá gấp muôn ngàn lần những lời răn dậy của cha mẹ. 

     Cuộc sống lưu đầy của dân tộc Israel và lời Chúa hứa với họ là một hiện tượng của lòng tha thứ và ơn chữa lành các vết thương gian khổ, khi họ nhận thức rõ những sai phạm trên đường đời.

     Dụ ngôn ‘’đứa con hoàng đàng’’ cho biết, con đường về với người cha yêu dấu luôn rộng mở, chỉ cần chúng ta nhận thức sự sai lầm của mình và thực tâm muốn được Người che chở, săn sóc và dìu dắt.  
‘’Lạy Chúa,
Chúa luôn nghe lời con kêu xin.
Xin hãy ôm chặt con trong vòng tay
yêu thương đậm đà của Chúa.
Xin lau sạch nước mắt trên khuôn mặt con,
và băng bó những vết thương bầm dập
do tội lỗi của con gây nên…
như lời Chúa hứa.  Amen.''
                                             

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét